Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Chương 149: Ước hẹn tam thế (2)




div class="text-left"> Kim Đản Đản cảm thấy rất thú vị, chỉ cần một con chíp bé xíu đã có thể khiến cô cảm thấy mình đang ở trong game, âm thanh cô nghe thấy dường như cũng đang ở ngay bên cạnh cô vậy.

Cô đi lang thang không có mục đích gì. Bởi vì không quen, cho nên khi cô bắt đầu thao tác cũng có chút kỳ lạ, thậm chí chân trái còn vấp vào chân phải mà ngã nữa.

Trên kênh thế giới lập tức spam.

[Tuyết Rơi Ở Tây Môn] Ha ha, Bỉ Ngạn Nở Hoa bị đá ra ngoài điện Diêm Minh, đau buồn đến nỗi còn không bước đi được nữa!

[Ăn Đậu Phộng Ở Đông Môn] Loại phụ nữ xấu xa độc ác này có gì đáng phải quan tâm chứ, ông đây nhìn thấy một lần, sẽ giết một lần!

[Bày Sạp Chôn Cất Tình Yêu Ở Nam Môn] Ha, chỉ dựa vào anh, có đánh lại được người ta không?

[Đào Hố Chôn Xác Ở Bắc Môn] Có người nào cần xử lý thi thể không? Đang có giá ưu đãi!



Tuy nhiên người có liên quan với Kim Đản Đản vẫn không hề biết chuyện này. Sau khi thao tác mấy phút, cuối cùng cô cũng biết đi lại rồi!

Sau đó vừa không cẩn thận cô đã đụng vào lồng ngực của người đàn ông mặc đồ đen ở đối diện. Cô lùi lại phía sau tách ra khoảng cách, nhìn gương mặt của anh rất đẹp trai, nhưng trên người lại tràn đầy sát khí.

Kim Đản Đản nhìn thấy dòng chữ [Hoa Táng U Minh] trên đỉnh đầu anh, cô là Bỉ Ngạn Nở Hoa, người này đang cố tình gây sự với cô mà!



Cộng thêm việc người này mặc một thân áo đen, cô nhìn vô cùng không hợp mắt. Người này bị cô đụng như vậy còn không động đậy, chắc là một NPC rồi.

Kim Đản Đản tò mò bóp mặt anh, cảm thán nói: “Chậc chậc, cảm giác này chân thật quá, khoa học kỹ thuật thật sự phát triển mà!”

Cô đá xoáy một cái, đá mặt người đàn ông đó sưng lên. Kim Đản Đản ngạc nhiên: “Không ngờ phản ứng bị đá này cũng chân thật như vậy!”

Người này cũng không đánh lại, có phải cô phải đối phó với lão quái này không? Chỉ cần đánh bại anh ta thì cô có thể lấy được trang bị.

Vì vậy Kim Đản Đản đá liên tiếp vào người anh, cô đánh đến nỗi gương mặt đẹp trai của người đàn ông không còn hình dạng nữa, gương mặt anh sưng lên giống như cái bánh bao vậy.

Đột nhiên cô nhớ đến trong tay mình còn có kiếm, sau đó cô đâm một kiếm qua, người đàn ông mất mạng.

Một đống tiền vàng, còn có một thanh kiếm Kỳ Lân rơi trên mặt đất, Kim Đản Đản thích thú nhặt lên.

Trên kênh thế giới xuất hiện một phụ đề màu đỏ [Bỉ Ngạn Nở Hoa đã đánh chết Hoa Táng U Minh!]

Sau đó cả kênh thế giới không ngừng spam.

[Chấp Bút Họa Phù Trần] Trời ơi, Hoa Táng U Minh xếp thứ nhất trong bảng xếp hạng toàn sever vậy mà lại bị Bỉ Ngạn Nở Hoa giết chết, tôi không tin!

[Đứng Trước Mộ Chọc Ghẹo Qủy] Bỉ Ngạn Nở Hoa bị điên rồi sao? Cô ta đợi bị đại thần đuổi giết đi!



[Qủa Chanh Không Đáng Yêu] Hu hu~ U Minh đại thần, anh mau ra giết Bỉ Ngạn Nở Hoa ba trăm hiệp đi!



Trong một phòng ngủ xa hoa khác, một người đàn ông mặc đồ đen dáng người thon dài đẩy cửa bước vào, nhìn thấy màn hình xám xịt trong máy tính, còn có dáng vẻ thảm hại khi chết trong game của anh nữa.

Khóe miệng anh cong lên, nhưng ý cười lại không chạm đến đáy mắt, đến cả không khí cũng sắp bị đông cứng lại.

Anh chẳng qua chỉ đi nghe một cuộc điện thoại, tại sao anh lại bị đánh thành dáng vẻ thảm hại này chứ.

Anh mở phát lại cái chết, người phụ nữ tên Bỉ Ngạn Nở Hoa kia tùy ý sờ mó mặt anh, thậm chí còn đạp còn đá, đánh đến nỗi gương mặt anh đều biến dạng. Cuối cùng cô ta mới cho anh một kiếm chí mạng.

Đầu ngón tay thon dài của anh ma sát sợi dây chuyền trên cổ, khóe miệng anh nở nụ cười suy tư. Giọng nói tràn đầy từ tính của anh ẩn chứa nguy hiểm chết người: “Bỉ Ngạn Nở Hoa, cô xong rồi!”

Ấn nút hồi sinh, Hoa Táng U Minh mới sống lại bắt đầu đứng dậy. Dường như anh còn có thể cảm thấy sự đau rát trên mặt.

Lúc này vết thương trên người anh đã hoàn hảo như ban đầu. Mà anh từ cấp 80 cấp cao nhất tụt xuống cấp 78, anh tức giận rút kiếm trong tay lập tức tìm người phụ nữ kia báo thù!

Kim Đản Đản đang đi trên đường, cô chuẩn bị tìm một số yêu quái để đánh. Đột nhiên cô cảm thấy sau lưng lạnh lẽo khiến cô quay người lại.