Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 326: Sủng Thú (65)




Edit: Kim

Trong lòng Bùi Phồn Sinh giằng co, một bên là con gái, một bên là thần tiên.

Nếu hắn khăng khăng đối đầu với tiên, toàn bộ Bùi gia sẽ gặp tai ương.

Bùi gia là gia tộc số một số hai trong giới, nhưng có kẻ địch là một vị tiên, vẫn khiến người ta cảm thấy sởn tóc gáy.

Nhưng mà đạo tâm của con gái không ổn định, nếu tiếp tục như vậy, sẽ thật sự bị hủy hoại.

Con súc sinh kia thật sự quá độc ác, đùa bỡn Bùi Nghê Thường mà không cần dính máu hay giết chóc.

So với giết người còn khiến người ta sụp đổ hơn, khiến một người có thiên tư xuất sắc trở thành một phế nhân.

Một con súc sinh mà có tâm tư như vậy quả thực khiến người ta sợ hãi.

Xét về mọi mặt, thế giới này ra đời tiên quân, người không vui nhất là Bùi Phồn Sinh.

“Sao lại thế này, tại sao tiên quân lại không trả lời chúng ta?”

“Chẳng lẽ tiên quân đã không còn ở đây nữa, hay là không thèm để ý tới chúng ta.”

“Tiên đấy, thế giới này chưa từng có tiên, không biết vị tiên quân kia trông như thế nào.”

Tiên quân bị mọi người đồn đoán là Hành Long, lúc này đang ngồi xổm với Nam Chi, thì thầm to nhỏ, “Giọng nói này nghe quen tai quá, có phải hắn chính là người cướp nhà của lão tử, còn dùng chân đá ta.”

Nam Chi: “Là cha của Bùi Nghê Thường, ngươi có muốn gặp hắn không, nhất định bọn họ sẽ hỏi ngươi thành tiên như thế nào.”

Kỳ thật thì cho những người đó biết cũng tốt, nếu mọi người đều đi tạo mưa, sau này sẽ không còn hạn hán nữa, ha ha ha…….

Nhưng Nam Chi cũng không biết bọn họ có thể thành tiên hay không.

Hơn nữa các tu sĩ đều đi làm việc tốt, ở đâu có quái vật làm ác, tu sĩ sẽ đến tiêu diệt.

Nhưng các tu sĩ cũng có thể làm ác, lợi dụng người phàm để làm đủ các loại thử nghiệm, chỉ để nghiệm chứng phương pháp tu luyện của bọn họ.

Nói cho bọn họ biết làm thế nào để trở thành tiên, đúng là nằm mơ, cút đi!

Về sau ngày nào cũng sẽ có người đến tranh công việc tạo mưa của hắn, hắn bị mất việc thì phải làm sao bây giờ, Thiên Đạo cũng sẽ không quan tâm nhiều như vậy, rất vô tình.

Hành Long ha hả cười lạnh, “Bọn họ hỏi ta, thì ta sẽ trả lời bọn họ sao?”

“Không được, ta càng nghĩ càng giận, ta muốn đánh trả.” Hành Long nói.

Hơn nữa hắn đã trở thành tiên quân, trong lòng vui sướng muốn được khoe ra, đặc biệt là với người từng có thù oán với mình.

Phú quý mà không khoe cũng giống như mặc áo gấm đi đêm.



Cái đuôi nhỏ Nam Chi theo Hành Long ra khỏi cánh rừng.

“Các ngươi tìm ta làm gì?” Hành Long nhìn nhóm người, tùy ý hỏi.

Mọi người nhìn thấy Hành Long, phản ứng đầu tiên là nghi ngờ, hắn thật sự là tiên quân sao?

Sao nhìn có vẻ không giống?

“Ngươi là con rắn kia?” Bùi Phồn Sinh rất ngạc nhiên khi nhìn thấy sừng rồng trên trán Hành Long, sắc mặt hơi tái đi.

Trước đây hắn từng đánh một con giao long, đánh thì đánh, dám nhốt con gái hắn lại có đánh chết cũng không quá đáng, nhưng bây giờ, đối phương đã thành tiên, chuyện đánh người của hắn sẽ không dễ dàng cho qua như vậy.

Thực lực của con giao long đó vốn không mạnh, tại sao lại có thể dễ dàng thành tiên, tại sao lại thành tiên, còn có thể kiên trì dưới lôi kiếp hung hiểm như vậy suốt một ngày.

Nghĩ không ra, tạo sao con rắn này lại gặp may như vậy, có cơ hội thành tiên, dựa vào cái gì?!

Thực lực của giao long vốn yếu như vậy, lúc trước bị đánh, giao long còn không có năng lực phản kháng, vậy mà trong khoảng thời gian ngắn đã thành tiên rồi?!

Thật khiến người ta buồn bực lại không phục, ghen ghét vì đó không phải là mình.

Nhưng bây giờ có không phục, thì đối phương cũng đã thành tiên, đã mạnh hơn hắn, có không phục cũng phải nhịn, bây giờ lại đổi ngược lại, đối phương có muốn làm gì thì làm.

Quả nhiên, ánh mắt con rồng kia nhìn về phía hắn, có lẽ Bùi Phồn Sinh đứng trên đầu, hiển nhiên là ánh mắt của Hành Long sẽ đặt trên người hắn.

Hành Long cười như không cười mà nói: “Lúc trước ngươi nổi giận đùng đùng chạy tới nhà ta, còn đánh ta một trận, wow, Lăng Xương tiên nhân à!”

Mọi người:……

Con mẹ nó, ngươi dũng cảm như vậy sao?

Những người khác đều nhìn về phía Bùi Phồn Sinh, hóa ra, Bùi Phồn Sinh đã sớm gặp được tiên quân, nhưng mà lại không phải mối duyên tốt, là nghiệt duyên.

Lúc này, Bùi Phồn Sinh tất nhiên sẽ không nhắc đến ân oán giữa hai người, hắn cắn môi, trong miệng tràn đầy mùi máu, cung kính nói: “Tiên nhân chỉ là cái danh xưng mà các vị đạo hữu yêu quý đặt cho ta mà thôi, tất nhiên không thể coi là tiên quân được, tiên quân mới thật sự chân chính gọi là tiên.”

Hắn rất cung kính, hoàn toàn khác với dáng vẻ kiêu ngạo thô lỗ lúc trước.

Người ta sẽ chỉ tôn trọng những người mạnh bằng hoặc hơn mình.

Bây giờ Hành Long mạnh hơn Bùi Phồn Sinh, Bùi Phồn Sinh lập tức bày ra dáng vẻ cung kính chịu phục, cho dù trong lòng có không phục, thì bên ngoài cũng phải tỏ vẻ cung kính.

Hành Long thấy Bùi Phồn Sinh như vậy, hai mắt hơi mở to, trong lòng cảm thấy rất cạn lời, đây là người nào!

Đồng thời cũng cảm thấy rất khó chịu, Hành Long muốn đánh một trận, nhưng đối phương lại nói chuyện vô cùng dễ nghe.

Lúc đầu kiêu ngạo, về sau tôn kính, đúng là nực cười.

Hành Long cười lạnh, “Ngươi đừng tự cho mình là đúng.”

Bùi Phồn Sinh cực kỳ có phong độ mà mỉm cười, cho dù trong lòng đang tức hộc máu, “Là tiên quân rộng lượng.”



Bùi Phồn Sinh liếc nhìn đứa trẻ đang đứng một bên ăn thứ gì đó, chính là do tiểu súc sinh này, mà đạo tâm của Bùi Nghê Thường mới có vấn đề.

Nhưng bây giờ không thể bắt nó trước mặt tiên quân được, cho dù có thật sự có thể bắt được nó đem về, thì cũng chỉ mang đến tai họa ngập đầu cho Bùi gia, dẫn tiên quân tới đánh Bùi gia.

Nhưng mà, Nghê Thường phải làm thế nào bây giờ, đạo tâm của Nghê Thường phải làm sao bây giờ!

Tiểu súc sinh này lại bày ra dáng vẻ ngây thơ hồn nhiên của trẻ con, sao lại có thể ác độc như vậy.

Nam Chi cảm nhận được ánh mắt của Bùi Phồn Sinh, cô dùng ánh mắt trong veo nhìn hắn, “Ngươi nhìn ta làm gì, ngươi muốn bắt ta trở về sao?”

Hành Long lập tức nói: “Ngươi dám bắt nó, ta sẽ đánh ngươi thành bãi phân.”

Mọi người:……

Ngươi nói ngươi là tiên quân, sao nói chuyện lại gay gắt như vậy, cứt đái gì cũng treo trên miệng, không thấy thối sao?

Mà Bùi Phồn Sinh bị uy hiếp đánh thành đống phân, vẻ mặt cứng đờ, miễn cười nở một nụ cười cứng ngắc, kìm nén cơn giận nói: “Tiên quân nói đùa, chỉ là có chút hiểu lầm muốn làm sáng tỏ mà thôi.”

Hành Long đang muốn nói thêm, lại nghe thấy tiếng cầu mưa trong miếu Thần Long, hắn lập tức nói với Nam Chi: “Ta có việc bận, ngươi quay về tìm gấu đen đi.”

Hắn phải đi tạo mưa, những người này sao có thể quan trọng bằng mưa được, hắn thích hành vân bố vũ, hắn yêu công việc của mình.

Hơn nữa, còn có ngục tối ở đó cảnh cáo.

“Tiên quân ngài muốn đi đâu vậy?”

“Tiên quân đã xảy ra chuyện gì vậy, có cần ta giúp không?”

“Tiên quân……”

Mọi người sôi nổi lên tiếng, đều rất tích cực, muốn kéo quan hệ trước mặt tiên quân.

Ngay đến cả một câu khách sáo Hành Long cũng lười nói với mấy người này, trực tiếp biến thành một con rồng to lớn uy vũ bay về phương xa, chớp mắt đã không còn thấy bóng dáng.

Mọi người đối mặt với một con rồng uy vũ lại cường đại như vậy, trong lúc nhất thời đều bị mê hoặc, nếu có thể có được một con thần thú như vậy……

Đối mặt với súc sinh, suy nghĩ đầu tiên của các tu sĩ là muốn có được nó, chinh phục nó…..

Cũng tin, con rồng này đã thật sự thành tiên.

Hành Long đi rồi, các tu sĩ chuyển sự chú ý tới Nam Chi.

Đây đều là các lão đại trong giới tu chân, giờ phút này đều nhìn Nam Chi bằng ánh mắt hiền từ, toàn thân tràn ngập khí tức ôn hòa.

“Ngươi là con của tiên quân sao?” Có người lôi kéo làm quen.

Nam Chi lắc đầu: “Không phải nha.”