Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 249




Edit: Kim

Có lợi, có lợi gì?

Cái này thì tính là món hời gì, yêu đương với Thang Tuyết một khoảng thời gian, hắn đã đánh mất sự nghiệp, trở thành tra nam.

Nếu không xảy ra việc kia, chắc chắn còn kiếm được nhiều tiền hơn số tài nguyên này nhiều, lại có thể làm công việc mình yêu thích.

Mất mát quá lớn, hời cái gì!

Nhưng mà có thể bù đắp được một chút tổn thất cũng tốt.

Vì thế người cha đơn thân là Khương Tấn Ngôn mang theo con gái đi chạy show khắp nơi.

Nam Chi thấy cha có công việc thì rất vui mừng, người lớn phải nỗ lực làm việc, nỗ lực kiếm tiền nuôi con, nuôi người nhà.

Cô giống như cổ động viên kêu lên với cha: “Cố lên cố lên, cha cố lên, cha là tuyệt nhất.”

Hệ thống:……

Gà cha gà mẹ đều rất nghe lời gà con.

Hệ thống lạnh lùng nhìn hành động của Nam Chi trong thế giới này, mỗi ngày đều không làm việc gì ngoài việc nhìn chằm chằm vào cha mẹ gà.

Ngày nào cha mẹ cũng phải nỗ lực làm việc, muốn trở thành phú nhị đại sao?

Có Khương Tấn Ngôn trầm mặc lắng nghe, Nam Chi ít gọi ca ca ca ca đi nhiều, cũng an tĩnh hơn nhiều.

Hệ thống có chút hoảng sợ!

Có lẽ đứa trẻ này đã trưởng thành rồi đi.

Khương Tấn Ngôn chạy sự kiện xong liền dẫn đứa trẻ đi tìm trường học, đứa trẻ hẳn là cần tới trường, không thể đưa đứa trẻ chạy như vậy được.

Nam Chi đối với chuyện đi học cũng không phản kháng, đi học thì đi học, cô tương đối quan tâm tới chuyện của mẹ: “Cha ơi, cha ơi, phim của mẹ phát hành chưa?”

Khương Tấn Ngôn nói: “Đã quảng bá rồi, không bao lâu nữa sẽ phát hành.”

Nam Chi lập tức nói: “Con muốn đi xem mẹ.” Nam Chi nhìn thoáng qua cha mình, lại bồi thêm một câu, “Con cũng muốn nhìn cha.”

Khương Tấn Ngôn:……

Không cần phải miễn cưỡng như vậy!

Bộ dạng chia nước của con rất chật vật.

Nhỏ như vậy đã biết xử lý mọi việc cho công bằng, về sau nhất định sẽ trở thành bậc thầy trong việc chia nước.

Phim điện ảnh của Trang Nghị bắt đầu quảng bá, nhưng cư dân mạng lại tỏ ra rất thờ ơ.



Nguyên nhân là do khi còn quay phim, có đủ loại tin đồn được tuôn ra, lại là do một người mới diễn, tóm lại mọi người không mấy lạc quan về bộ phim này.

Thậm chí còn lập hội nhóm tẩy chay bộ phim, chống lại bộ phim rác rưởi.

Còn chưa xem, cũng đã xác định đây là phim rác, còn đi báo cáo, rốt cuộc thì Trang Nghị cũng sử dụng nghệ sĩ mang tiếng xấu.

Hận không thể khiến bộ phim không được phát hành.

Làm sao có thể làm được những việc này nếu không có người đứng lên tổ chức?

Trang Nghị thông qua một số nguồn tin, biết được lực lượng đứng đầu làn sóng tẩy chay đều đến từ phía công ty Cung Kiêu.

Xem ra lần này từ chối khoản đầu tư của Cung Kiêu, đã khiến đối phương rất khó chịu.

Đây là cảnh cáo hắn, nếu không thể hợp tác, phim điện ảnh của hắn sẽ không thể chiếu được, cho dù có được chiếu, thì cũng sẽ có bình luận trái chiều.

Mềm mỏng không được thì cứng rắn, vừa đấm vừa xoa, người có thể kiếm tiền sao có thể không có thủ đoạn.

Khiến người ta không kiếm được tiền là thù giết cha giết mẹ.

Nhưng chặt đứt con đường kiếm tiền của người khác cũng là thù giết cha giết mẹ, không đội trời chung.

Cung Kiêu bên kia có thể điều khiển tư bản, sau lưng Trang Nghị cũng có người đầu tư, sao có thể để mặc tiền của mình thua lỗ được.

Trang Nghị cũng không có hoàn toàn cự tuyệt đầu tư, dù sao thì cũng tốn rất nhiều tiền, chỉ dựa vào bản thân hắn thì rất khó.

Những người được lựa chọn đều là những người không nói nhiều, cũng lười can thiệp, còn có mấy người đầu tư có địa vị không thể nói rõ.

Dưới ván cờ này, bộ phim của Trang Nghị vẫn được ra mắt đúng thời hạn.

Trên mạng chia thành hai phe, một phe quyết liệt phản đối, có rất nhiều lý do để phản đối, thậm chí còn bắt đầu nói từ phương diện đạo đức.

Đạo diễn sử dụng nghệ sĩ mang tiếng xấu, đạo diễn lớn như vậy mà lại dùng một người mới chưa có tác phẩm, nói không chừng là có gì mờ ám.

Cho dù là vì quyết sạch những điều mờ ám trong giới giải trí, cũng là đụng chạm tới tư bản, mà không phải chỉ chống lại một người.

Một phe khác lại trào phúng, bộ phim điện ảnh còn chưa chiếu mà các người đã biết là phim dở rồi, có thể biết trước tương lai sao?

Phản đối bộ phim mãnh liệt như vậy, không biết là có ý nghĩ dơ bẩn nào không.

Lúc này lại xuất hiện một số tin đồn, cái gì mà từ nội bộ trong công ty đầu tư tiết lộ, là vì Trang Nghị không chấp nhận khoản đầu tư của Cung gia, Cung Kiêu thẹn quá hóa giận, không muốn bộ phim điện ảnh được công chiếu, muốn để Trang Nghị đẹp mặt.

Nhưng rất nhanh lại có người phản bác, tại sao công ty Cung gia phải làm như vậy, Thang Tuyết cũng đóng một vai trong bộ phim này, nếu bộ phim không được chiếu, cũng có hại cho Thang Tuyết.

Bên kia lập tức nói, Thang Tuyết cùng lắm cũng chỉ diễn một vai phụ, có bao nhiêu thù lao đâu, thời lượng xuất hiện trước màn ảnh cũng không nhiều, nếu đầu tư thành công, số tiền kiếm được lại càng nhiều.

Thù lao đóng phim của Thang Tuyết căn bản không đáng nhắc tới.



Người qua đường:……

Chỉ là một bộ phim điện ảnh sắp ra mắt thôi mà, tạo sao các người lại ồn ào tới mức này, hay thì xem, không hay thì thôi, còn để ý tới vấn đề đạo đức quá thì có thể bỏ qua nha.

Cũng có người bị kích thích tâm lý phản nghịch, sao, tôi cứ xem bộ phim điện ảnh này đấy, các người có thể chỉ trích tôi?

Thang Tuyết nhìn các phe phái trên mạng, lại nhìn mấy tin nóng, rất có thể là do người trong nội bộ tuồn ra.

Thang Tuyết run sợ, khẽ cay mày, giữa lông mày mơ hồ có một tia buồn bã nhu nhược, cô lo lắng nhìn Cung Kiêu hỏi: “Điều này thật sự có thể sao?”

Cung Kiêu dập tắt điếu xì gà, lạnh lùng thờ ơ nói: “Không có chuyện gì.”

Thang Tuyết lại nói: “Đắc tội Trang Nghị, sau này hắn sẽ không chấp nhận đầu tư của chúng ta nữa.”

“Không đâu, mà ngược lại, về sau lúc chúng ta đề nghị đầu tư với Trang Nghị, hắn sẽ không dám thẳng thừng từ chối đầu tư, hắn sẽ nhận một khoản đầu tư để ổn định anh.”

“Lần này là anh muốn nói cho hắn biết, anh có thể làm chuyện xấu, hắn chấp nhận khoản đầu tư, là mua sự bình yên cho mọi người.”

Thang Thuyết ngơ ngác nhìn sự lạnh lùng của chồng, cô giống như lần đầu tiên thấy chồng như vậy, xấu tính khiến người ta có chút sợ hãi.

Nghĩ đến cùng, thủ đoạn này là vừa đe dọa lại vừa dụ dỗ.

Cung Kiêu nhìn Thang Tuyết nói: “Không phải cứ phải nịnh nọt thì mới có thể có kết quả tốt, quan trọng là làm người ta kiêng kị, làm người ta sợ hãi mình.”

“Anh đưa hắn tiền, hắn lại không cần, vậy phải đổi cách khác.”

Thang Tuyết hít sâu một hơi, mỉm cười, càng thêm dịu dàng, “Anh nói đúng.”

Cô không thể tách ra khỏi Cung Kiêu, những thủ đoạn sắc bén của Cung Kiêu chưa bao giờ sử dụng với cô, khiến cho Thang Tuyết tưởng rằng đây là một người đàn ông tốt.

Nhưng bây giờ biết được, Thang Tuyết cũng không dám làm việc bất cẩn, hay lừa dối hắn.

Tâm điểm của cơn bão trên mạng là Trúc Sanh, giờ phút này đang ngồi trong rạp xem bộ phim điện ảnh, lần đầu tiên xem chính mình trên màn ảnh rộng, loại cảm giác này có chút vi diệu.

Ngồi bên cạnh là một đứa trẻ, tay cầm bắp rang ăn một cách ngon lành.

Nam Chi xem cũng không hiểu lắm, nhưng nhìn thấy mẹ xinh đẹp thì cũng rất hài lòng.

Mẹ thật là đẹp.

Bộ phim kết thúc, Trúc Sanh tiếp xúc ngắn ngủi với hai cha con một chút rồi tách ra.

Khóe môi Khương Tấn Ngôn cong lên nở nụ cười, nói với Nam Chi: “Những người còn nghi ngờ diễn xuất của mẹ con sẽ biến mất.”

Nam Chi hỏi: “Mẹ có thể kiếm được rất nhiều tiền sao?”

Khương Tấn Ngôn: “…… Có lẽ!”

Có thể nói, Trúc Sanh sắp đi lên, làm nữ chính trong bộ phim điện ảnh quốc dân của Trang Nghị, cho dù không thể bạo hồng trong một đêm, thì ít nhất cũng có thể khiến Trúc Sanh bước lên tuyến 2.