Chương 44: Đấu tâm thông minh
C44: Đấu tâm thông minh
Triệu Khuông Dẫn chầm chậm mở ra đôi mắt, tu vị phóng xuất ra ngoài. Hiện tại đã là Đại Tông Sư Trung kỳ.
Hấp thu Long trì mấy này nay liền nhất cử đột phá.
Lúc này 1 cái bóng người nhẹ nhàng đáp xuống Long trì. Nhìn thấy Triệu Khuông Dẫn liền mỉm cười nói:
“Nguyên Lãng, ngươi ở đây sao?”
Triệu Khuông Dẫn giật mình, nhìn thấy người xuất hiện liền giật mình đứng dậy chắp tay:
"Nguyên Lãng bái kiến điện hạ.”
Người đến khuôn mặt phổ thông chính là quẳng trong đám người liền không có gì nổi bật, nhưng trong phút chốc khuôn mặt liền thay đổi, biến thành 1 cái thanh niên tuấn tú, anh tuấn bừng bừng tuổi chừng 25, 26.
Đáng sợ nhất là khí thế trên người hắn ban đầu chỉ là Võ Sư đỉnh phong lại đang bất ngờ kéo lên, bất thình lình đã vượt qua đại giai trở thành Đại Tông Sư sơ kỳ, không dừng ở đó lại tiếp tục tăng lên phá mấy cái tiểu cảnh, đạt đến Đại Tông Sư Hậu kỳ mới dừng lại.
Người phương Bắc vào trong này, không nghĩ đến còn ẩn dấu 1 cái Đại Tông Sư Hậu kỳ.
Thanh niên một bộ cao cao tại thượng dò hỏi:
“Nguyên Lãng, những ngày qua đã xảy ra chuyện gì.”
Triệu Khuông Dẫn không dám lãnh đạm, nhanh chóng kể những chuyện xảy ra, đương nhiên là giấu nhem toàn bộ chuyện 'Đế’ tự, kể cả chuyện của Võ Văn.
Thanh niên nhíu mày nói:
“Ngươi nói vị Thủ hộ Linh kia ra tay với ngươi.”
Triệu Khuông Dẫn đáp: “Không sai.”
Thanh niên nhẹ đáp:
"Một cái Cổ Tôn sắp c·hết lại dám phá luật của ‘Thiên nhân’. Không cần lo lắng, hắn chỉ có thể ngăn cản ngươi 1 lần. Nếu dám chủ động ra tay lần nữa, đừng nói là hắn, kể cả toàn bộ An Nam này cũng sẽ gặp tai ương.”
Thanh niên trẻ lại nhẹ nói:
“Chúng ta hiện tại chỉ còn có 6 người.”
Triệu Khuông Dẫn nhíu mày, ít như vậy.
Thanh niên trẻ cười nhạt, đối với hắn chuyện này cũng không là gì, nói:
“Không sao, Nguyên Lãng, chỉ cần ta và ngươi liền đủ.”
Triệu Khuông Dẫn nghe vậy liền gật đầu. Hắn đã nhìn qua, phương Nam ngoại trừ Đinh Bộ Lĩnh, toàn bộ đều không đáng để mắt.
Thanh niên trẻ nhìn về phía Nam Hoang thí luyện tràng, cười lạnh nói:
“Nguyên Lãng đi thôi, đến lấy quà của An Nam man di, hy vọng bọn chúng không làm chúng ta thất vọng.”
......
Ngô Xương Văn lúc này đã đánh tan cái hình chiếu Võ Sư hậu kỳ, đạt được 1 kiện Kim Khoáng, nhưng hắn cũng không coi trọng.
Lại tiếp tục khiêu chiến Võ Sư đỉnh phong. Mục tiêu của hắn chính là Thần Kim.
Dương Vân Nga khổ sở thủ thắng đánh tan hình chiếu Võ Sư cực cảnh. Trên người nàng lúc này chật vật, loang lỗ v·ết t·hương. Đạt được 1 kiện Kim Khoáng. Biết được khả năng của mình, vòng 3 nàng liền trực tiếp từ bỏ.
4 người Kiều Công Hãn cuối cùng chỉ có một mình Phạm Bạch Hổ khổ sở thủ thắng. 3 người còn lại đều bị bại rớt ra ngoài.
Đỗ Cảnh Thạc đã hiểu được tại sao khi hỏi thắng 4 trận liền bị cười nhạo. Hắn đến trận thứ 2 còn không thắng nỗi.
Chỉ có duy nhất 1 mình Cao Bá Ngọc là đến trận đầu tiên cũng không thắng được. Nhưng khi bị rớt ra ngoài không hiểu tại sao lại không rơi trước cửa An Nam thí đạo tràng như những người còn lại. Về mặt hắn rơi xuống ở đâu, cũng không ai biết.
.....
Võ Văn lúc này đã hoàn toàn nắm được thế chủ đạo.
Hắn rất rõ ràng nếu nói tốc độ hắn nhanh hơn hình chiếu kia liền không phải. Tốc độ lẫn sức mạnh hình chiếu kia đều vượt qua hắn. Tùy tiện để đao quang chém trúng người chính là 1 mạng ô hô.
Nhưng lúc này, hắn rơi vào 1 trạng thái kỳ dị, có thể nhìn được cử động đối phương thả chậm lại 1 chút. Từ đó làm ra phản ứng. Hắn nhớ ra trạng thái này từng diễn ra 1 lần lúc lần đầu hắn bị á·m s·át. Lần này xuất hiện liền để hắn sử dụng thuần thục.
Võ Văn không hề biết lý do hắn thuần thục Đấu nhãn đại thành là do lần ngộ đạo cảnh kia có quan hệ. Ngộ đạo khi diễn luyện Võ đạo chính là có thể sinh ra chất biến trên tế bào chiến đấu.
Ngay tức khắc Võ Văn khẽ xoay người tinh ý đạp lui bóng người màu đen. Hình chiếu liền tan biến.
Một khối Thần Kim bằng cánh tay rơi đến trước mặt Võ Văn.
Thiên không vang lên tiếng:
“Chúc mừng người thí luyện vượt qua chiến đấu Linh cao hơn 2 tiểu giai. Ban thưởng 1 kiện Thần Kim Hắc Thao Khí.”
Võ Văn liền nhanh miệng tranh lời giọng nói:
“Ta từ chối tiếp tục khiêu chiến”
Thiên không vang lên tiếng:
“Người thí luyện đã chấp nhận khiêu chiến, đang tìm chiến đấu Linh phù hợp.”
Khuôn mặt Võ Văn đã đen đến cùng cực. Tức muốn nổ phổi. Cái nơi này rốt cuộc là muốn g·iết hắn hay sao vậy.
Bóng người ở sâu trong thí luyện tràng miệng khẽ nhếch. Hắn chính là muốn xem hết Võ Văn có thể thể hiện đến mức nào. Nếu Võ Văn nguy hiểm tính mạng liền sẽ đẩy ra ngoài.
Trước mặt Võ Văn lúc này xuất hiện hình chiếu 1 cái nữ nhân, khí tức phát ra mạnh mẽ áp đảo hoàn toàn Võ Văn, là Võ Sư Cực cảnh. Trên người nàng có 1 thanh hoàng kiếm bay lượn. Nhìn thấy Hoàng kiếm này bỗng da đầu Võ Văn tê rần. Thanh kiếm kia phát ra khí tức như muốn nuốt chửng linh hồn hắn.
Bóng người trong thí luyện tràng cũng tỏ ra ngạc nhiên:
“Không nghĩ đến lại là Kim Linh Khí (Orihancon). Như vậy chiến cuộc đã rõ ràng.”
.....
Lại nhìn đến Đinh Bộ Lĩnh lúc này, toàn thân máu me, hoàn toàn bị đè lên đánh. Nhưng ánh mắt vẫn phát ra tử mang. Ý chí vô cùng cứng cỏi.
Bóng người thầm nói:
“Tiểu tử này cũng đã đạt đến Đấu nhãn đại thành nhưng tiếc là nội lực chênh lệch quá lớn, không đủ bù đắp. Nhưng như vậy cũng là không tệ.”
Ông ta vừa dứt lời liền trừng mắt. Lúc này Đinh Bộ Lĩnh đã bắt đầu phản công. Mặc dù lực lượng và tốc độ kém hơn hẳn nhưng lần này hắn ta ra đòn giống như luôn đánh vào điểm gì đó làm 2 bên dần trở nên dần cân bằng.
Bóng người kinh nghi nhẹ nói đây là:
“Tiểu tử này vậy mà lĩnh ngộ đấu tâm thông minh.”
Khuôn mặt lão trở nên rạng rỡ. Đấu tâm thông minh hay còn gọi là Tiên chi tiên. Là dạng tiến hóa của Đấu nhãn.
Nếu đấu nhãn chỉ đơn thuần là nhìn ra được tiết tấu của đối phương sau đó làm ra cử động. Đấu tâm thông minh còn kinh khủng hơn nhiều.
Không những nhìn ra tiết tấu, mà còn có thể nhìn ra điểm mù trong cách đánh của đối phương. Từ đó ra đòn vào điểm mù. Sức mạnh của đối phương qua đó cũng bị trở ngại mà triệt tiêu bớt.
Chính vì vậy mặc dù sức mạnh và Đinh Bộ Lĩnh hoàn toàn thấp hơn nhưng lúc này trận đấu lại cân bằng đến khó hiểu.
Nếu nói đấu nhãn có thể sinh ra từ kinh nghiệm vô số trận đấu thì đấu tâm thông minh khác hoàn toàn, muốn lĩnh ngộ phải cần ngộ tính cực cao. Vạn cái thành thục đấu nhãn thì mới có 1 cái sinh ra Đấu tâm thông minh.
Quả nhiên một lúc sau, sau khi thành thục, Đinh Bộ Lĩnh liền chiếm thế thượng phong đâm ra 1 thương, phá tan hình chiếu.
Sau đó thân ảnh Đinh Bộ Lĩnh bỗng dưng rớt ra ngoài cửa An Nam Thí đạo tràng. Đinh Bộ Lĩnh ngẩn ra.
Bóng người kia cảm thấy đã đủ. Nếu để Đinh Bộ Lĩnh khiêu chiến vượt cấp thêm lần nữa, thất bại sẽ ảnh hưởng tâm cảnh của hắn. Dừng lại ở đây liền tốt. Không do dự liền đẩy hắn ra ngoài nói:
“Nam Hoang sau này còn trông mong vào ngươi.”
Tức thì một luồng linh năng liền xông vào cơ thể Đinh Bộ Lĩnh. Tu vi hắn nhanh chóng phá cảnh, khí tức đạt đến Đại Tông Sư trung kỳ. Linh lực bùng nổ vang dội.
Đinh Bộ Lĩnh giật mình, linh lực lại tiếp tục tăng lên đến khi hoàn toàn vững chắc thì nghe một giọng nói vang vào tai hắn:
“Ngươi thắng vòng 3 thí đạo tràng liền được 1 lần quán đỉnh. Ám Bạch Linh cũng thuộc về ngươi.”
Đinh Bộ Lĩnh giật mình, nội thị đan điền lúc này, 1 khối Ám Bạch Linh trong cơ thể đang dần hình thành 1 cái cán thương, thay thế cán thương cũ. Mắt hắn liền sáng. Hoàn hảo Uẩn thân Tông Khí bằng Thần Kim.
Bàn tay hắn chắp lại nói:
“Cảm ơn tiền bối.” Sau đó liền phóng người đi.