Chương 112: Niệm lực chi bí
C112: Niệm lực chi bí
Võ Văn nhẹ hỏi:
"A di, số tiền của Tiểu Đàm đưa cho A di, A di còn giữ đó không, có thể cho ta xem qua được không?”
Tiêu Ngọc Điệp liền nói:
"Đương nhiên là có thể, số tiền đó ta vẫn chưa hề sử dụng qua”
Rất nhanh Tiêu Ngọc Điệp liền lấy ra rất nhiều vàng bạc đưa cho Võ Văn xem xét. Khi hắn nhìn thấy liền giật mình, số tiền này đã hơn 3 vạn lượng vàng. Hắn đã biết chắc chắn, số tiền này không phải tự nhiên mà Tiểu Đàm có được.
Nhưng Võ Văn nhìn tới nhìn lui, cũng không phát hiện ra số tiền này có vấn đề gì. Đang không biết làm gì, liền nghe 1 giọng nói vang đến từ xa:
“Muốn điều tra từ số tiền đó chỉ là vô ích, thứ đó chắng qua chỉ là vật trao đổi mà thôi.”
Võ Văn vô cùng vui vẻ, người vừa nói không phải ai khác, chính là Cuồng Như Sương. Người sư tỷ này ngoài lạnh, nhưng trong nóng. Rõ ràng vẫn âm thầm quan sát hắn. Võ Văn liền chắp tay hỏi:
“Đa tạ sư tỷ, không biết ý sư tỷ nói trao đổi nghĩa là gì?”
Cuồng Như Sương từ xa liền nói vọng lại:
“Ta nói cho ngươi biết Niệm lực, không phải đơn thuần chỉ là năng lực ngoại cảm, điều khiển đồ vật. Khác với Linh lực chính là thuần về sức mạnh. Niệm lực còn là lực lượng dùng để Luyện Đan, Luyện bùa, Luyện Khí, Luyện trận, .... Về cơ bản chư gia tu luyện, Niệm lực chính là trọng yếu nhất, còn quan trọng hơn Linh lực”
Võ Văn ngẩn ra, như nghĩ ra gì đó liền hỏi:
“Chư gia chiêu nạp đệ tử, chú trọng nhất chính là ‘Luyện’ tự chính là vì?”
Cuồng Như Sương khẽ gật đầu nói:
“Không sai, ‘Luyện’ tự chính là trời sinh Niệm lực vô cùng mạnh mẽ, so với đồng giai chính là mạnh hơn gấp 3,4 lần trở lên. ‘Luyện’ tự ngoại hiển, Niệm lực cũng tự khắc đản sinh.”
Cuồng Như Sương lại tiếp tục diễn giải:
“Niệm lực sở dĩ có thể là lực lượng cội nguồn của các loại bàng môn kia, vì lực lượng linh hồn vốn chứa đựng phép tắc. Quán chú niệm lực có thể tạo mở không gian như Mặc hộp, có thể luyện đan như Đạo Gia, có thể bày Trận đạo như Binh gia, thuần thú như Bách Thú gia... Các bàng môn này không phải chỉ cần sử dụng Linh lực là có thể làm được, quan trọng nhất chính là Niệm lực.
Võ Văn gật gù, đã hiểu được phần nào đó. Cuồng Như Sương nhíu mày nói:
“Ma đạo khác với các bàng môn kia, bọn chúng dùng niệm lực vô cùng tàn ác âm hiểm, nghĩa đệ của ngươi rất có thể bị 1 dạng niệm lực khế ước và trao đổi của ma đạo.”
Võ Văn ngẩn ra: “Khế ước và trao đổi?”
Cuồng Như Sương gật đầu:
“Ma đạo muốn thu đi 1 thứ gì đó từ người khác không phải chỉ cần chủ động hút đi là được, đó là trái với quy tắc tự nhiên công bằng. Nếu dám làm vậy, sẽ có những người phát hiện ra ngay lập tức. Lúc đó đối diện với bọn chúng chính là c·ái c·hết.” Nói rồi Cuồng Như Sương liền nhìn lên bầu trời, ánh mắt tỏ ra kính sợ.
Võ Văn ngẩn ra, lúc Cuồng Như Sương nói những người nào đó phát hiện ra, toàn thân có 1 chút run rẩy. Nói rõ rất là sợ hãi những người kia.
Cuồng Như Sương lại tiếp tục nói:
“Nghĩa đệ của ngươi rất có thể đã ký kết 1 dạng khế ước nào đó với Ma đạo, chính là hắn sẽ có được số tiền kia, trao đổi lại chính là 2 phần tam hồn, thất phách kia của hắn. Niệm lực đã dựa trên phép tắc ký kết, khi trao đổi thành công, nghĩa đệ ngươi phải tuân theo phép tắc mà mất đi 2 phần linh hồn”
Võ Văn giật mình, hắn bỗng dưng nghĩ đến ma quỷ phương tây thường được nhắc đến ở hiện đại, bọn chúng không phải cũng giống như thế này sao, ban cho con người sự giàu sang, quyền lực đổi lại chính là thu đi linh hồn của bọn họ.
Hắn có chút ngẩn người. Theo tam quan của hắn, ma đạo chẳng phải là thể loại luyện thi, luyện huyết để tu luyện, thải âm bổ dương, thải dương bổ âm, đồ thành diệt tộc, g·iết người không kiêng, không nể sao. Lúc này nghe qua lại cảm giác thấy vô cùng kỳ quặc đến vậy.
Nhưng sau đó liền ném chuyện này ra sau đầu hỏi:
“Sư tỷ, vậy làm cách nào để phá hủy đi khế ước và trao đổi này.”
Cuồng Như Sương không mặn không nhạt nói:
“Khế ước được xác lập trên Ma đạo quyển trục của kẻ kia, trên ma đạo quyển trục cũng chứa đựng tinh huyết của đệ đệ ngươi, khế ước mới hoạt động, chỉ cần tìm được ma đạo quyển trục, hủy đi nó, nghĩa đệ ngươi sẽ trở lại bình thường.”
Võ Văn gật gù hiểu ra. Cái này giống như trong các bộ phim ma quỷ phương tây, chính là hủy đi lá thư, tấm bùa chứa lời nguyền trao đổi với quỷ dữ, người kia có thể trở lại bình thường.
Dường như cảm giác được Võ Văn không muốn dừng tay. Cuồng Như Sương khó chịu nói:
“Ta đã nói rõ như vậy, ngươi vẫn muốn truy tìm đối phương. Ta nói ngươi biết, đối phương chỉ cần phóng ra 1 tia niệm lực liền có thể g·iết ngươi vô số lần. Đứng nói đến việc hủy đi ma đạo quyển trục trên người hắn.”
Võ Văn chắp tay nói:
“Đa tạ sư tỷ ân cần chỉ điểm, ta nhất định sẽ liệu sự mà làm, không cậy mạnh mà bỏ mạng ngu ngốc.”
Cuồng Như Sương đã tức giận đến biên giới, nàng không nghĩ đến Võ Văn lại gàn dở đến vậy. Khẽ ‘Hừ’ 1 tiếng lại không nói tiếp.
Võ Văn gãi đầu, lúc này quay sang Tiêu Ngọc Điệp nhẹ hỏi:
“A di, Tiểu Đàm gần đây nhất chính là giao du với những kẻ nào?”
Hắn lúc này tính đến việc hỏi thăm những người tiếp xúc với Tiểu Đàm ở bên ngoài để tìm ra manh mối. Tiểu Đàm không nói cho A di nhưng rất có thể sẽ nói cho người khác biết chuyện gì đó.
......
Tiền Nghi Lâu, thanh lâu thuộc làng Đường Lâm,
Trong 1 căn phòng kín, 1 cái thanh niên mặt tái lúc này đang trái ôm phải ấp 2 cái nữ nhân mặt hoa da phấn, điệu bộ vô cùng hưởng thụ.
Hắn tên là Điền Tĩnh, là con của một cái trung hộ trong làng Đường Lâm. Gia cảnh của hắn và Tiểu Đàm sàn sàn như nhau, theo lý mà nói cũng không có nhiều tiền để phóng túng như vậy.
Điền Tĩnh lúc này cười lớn dâm đãng, đang muốn mang theo 2 cái nữ nhân đi lăng ga giường. Bỗng nhiên lại cảm thấy 2 mắt của hắn tối sầm lại.
Lúc Điền Tĩnh tỉnh giấc, mở mắt ra liền nhìn thấy bản thân đang ở trong 1 căn phòng mục nát, ẩm thấp. Hắn thử cựa quậy người liền giật mình nhận thấy bản thân đang bị trói chặt ở trên ghế. Điền Tĩnh trong chớp mắt liền trở nên kinh hãi.
1 cái giọng nói lạnh lẽo rét lạnh lúc này khẽ vang lên ở bên tai hắn:
“Ngươi tỉnh rồi sao?”
Điền Tĩnh kinh hoảng vội vàng la hét:
“Ngươi là ai? Đây là đâu? Mau thả ta ra.”
“Hừ, yên lặng.” Nói rồi 1 cái bạt tai liền đánh đến khuôn mặt của Điền Tĩnh, 2 cái răng theo đó cũng văng ra khỏi miệng, khuôn mặt hắn ta lập tức trở nên biến dạng.
Võ Văn không một chút nhẹ tay, hắn đã nghe qua Điền Tĩnh thường ngày không có làm gì tốt, chính là luôn kéo Tiểu Đàm đi phá làng phá xóm, dạo chơi thanh lâu đàn đúm. Tiểu Đàm từ 1 đứa hiền lành ngoan ngoãn liền biến thành 1 cái hoàn khố ngang ngược.
Điền Tĩnh b·ị đ·au đớn làm cho khóc rống lên, hắn từ nhỏ làm gì chịu qua nỗi đau này, sau đó hắn liền nghe 1 tiếng nói rét lạnh phát ra:
“Câm miệng, nếu không ta sẽ g·iết ngươi.”
Sát khí từ người Võ Văn phát ra làm cho Điền Tĩnh trực tiếp đái ra quần, sợ hãi b·ất t·ỉnh.
Võ Văn đánh cho Điền Tĩnh tỉnh dậy, sau 1 lúc tra khảo hỏi cung, hắn đã hỏi được một số manh mối. Quả nhiên gã Điền Tĩnh này biết được 1 số chuyện, còn không hề ít.