Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Mộng Giả

Chương 101: Tư chất của Sùng Thiện Sĩ




Chương 101: Tư chất của Sùng Thiện Sĩ

C101: Tư chất của Sùng Thiện Sĩ

Dương Vân Nga ngẩn ra, cứ như vậy rời đi sao. Trong vô thức ánh mắt của nàng liền liếc xuống toàn trường.

Vô ý khẽ đối mắt nhìn Võ Văn 1 cái. Nàng giật mình vội vàng quay đầu đi.

Lại nhìn đến phụ thân của nàng, Dương Tam Kha lúc này cười nhẹ gật đầu, Dương Vân Nga tâm ý quyết định, liền mở miệng nói nhỏ:

"Vâng, sư tôn.”

Hà Ngọc Hồ cười nhẹ, sau đó nắm lấy cổ tay của Dương Vân Nga.

2 cái thân ảnh loáng một cái liền biến mất tại chỗ. Không hề có một ai đứng ra ngăn cản.

Võ Văn nhìn Dương Vân Nga rời đi, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có một chút mất mát, hắn vẫn chưa nói rõ với nàng những chuyện đã xảy ra, nàng đã vội đi như vậy.

Quay đầu nhìn lại hiện trường lúc này, đến phiên Ngô Xương Văn đi lên.

Ngô Xương Văn nhẹ đặt bàn tay lên Tứ sắc ngọc. Tức thì Tứ sắc ngọc liền tỏa ra ánh sáng vàng kim sáng rực. Bên ngoài còn có từng ánh bạch kim phát ra.

Đám người nhìn thấy lại lần nữa giật mình thốt lên:

“Lại là 1 cái tư chất Thượng phẩm, tiếp cận Đặc cấp”

Cả đám người lúc này đã đứng ngồi không yên. Tự hỏi tại sao lần này người An Nam lại có nhiều người tư chất xuất chúng đến vậy.

Ngô Xương Văn lại đặt tay lên Tội Thạch. Tội Thạch từ một màu đen tuyền liền biến thành một màu vàng sáng rực. Đám người trợn mắt:

“Đế tự, mà còn là ngoại hiển.”

Ngô Xương Văn sau khi tiếp nhận Linh Cảnh khí vận, ‘Đế’ tự trong cơ thể đã ngoại hiển ra ngoài.

Trên mặt Ngô Xương Văn lúc này treo 1 vẻ ung dung tự đắc. Tư chất này của hắn đúng là có tư cách tự mãn.



Có người đã không đợi được nữa, muốn mời chào, chính là lão đầu Mặc gia:

“Tiểu tử, nếu gia nhập Mặc gia, ngươi có thể trở thành đệ tử ngoại môn.”

Khuôn mặt Ngô Xương Văn khẽ trầm xuống, chỉ là ngoại môn.

Cũng không thể trách lão đầu Chu Biện. Mặc gia yêu cầu chính là 1 loại Cửu tự khác. Nhưng tư chất của Ngô Xương Văn rất tốt, hắn cũng muốn thu vào, lại không thể trực tiếp cho 1 ghế đệ tử nội môn.

Thiên Môn Đạo lập tức lên tiếng:

“Tiểu Thế Tử, ngươi nếu gia nhập Thiên Môn Đạo, sẽ trực tiếp trở thành đệ tử nội môn.”

Binh gia Tôn Tĩnh ngay lập tức cũng đưa ra yêu cầu tương tự.

Tam tông, Bách Thú, Man Giáo liền lập tức lắc đầu không tham gia. Tư chất của Ngô Xương Văn mặc dù tốt nhưng Cửu tự lại có chút không phù hợp. Bọn họ cũng không thể cất nhắc 1 chiếc ghế đệ tử nội môn, chỉ có thể bỏ qua.

Nho giáo Mạnh Đồ trầm tư 1 lát, sau đó liền mở miệng nói:

“Nếu ngươi gia nhập Nho giáo, ta sẽ giúp ngươi có 1 vị trí đệ tử chân truyền, mặc dù không phải là đệ tử của ta.”

Cả đám người khẽ hít sâu 1 hơi, đệ tử chân truyền. Ngay lập tức đám người liền từ bỏ việc tranh đoạt.

Tưởng chừng rằng Ngô Xương Văn sẽ gia nhập Nho gia. Thanh niên trẻ tuổi Đạo gia lúc này bỗng dưng mở mắt ra nhẹ lên tiếng:

“Gia nhập Đạo giáo, ngươi sẽ là đệ tử nội môn.”

1 lời nói ra, giống như 1 quả bom lớn. Làm mọi người chấn động. Đạo gia vậy mà lại để ý đến người rồi.

Đạo gia là vị thế gì, chính là chư giáo cộng tôn. Hắn vừa nói ra, sức nặng liền vô cùng kinh khủng.

Ngô Xương Văn không cần suy nghĩ liền mở miệng nói:

“Vãn bối nguyện gia nhập Đạo giáo, đa tạ chư vị hậu ái.” Nói rồi hắn liền vui vẻ đứng ra phía sau lưng của thanh niên Đạo gia.



Nho giáo Mạnh Đồ khẽ thở dài, Đạo giáo đã muốn người, hắn muốn cạnh tranh chính là không thể, chỉ có thể tiếc nuối.

Lần này đi lên chính là Sùng Thiện Sĩ. Võ Văn cũng nheo mắt nhìn theo. Hắn cũng tò mò muốn biết Sùng Thiện Sĩ là tư chất gì.

Sùng Thiện Sĩ vô cùng tự tin, bàn tay đặt lên Tứ Sắc ngọc. Kinh biến xảy ra, Tứ sắc ngọc ngay lập tức liền phát ra 1 màu bạch kim chiếu xạ, làm cả đám đều bật dậy thốt lên:

“Tư chất Đặc cấp.” Đám người hít sâu 1 hơi, nhìn vào thanh niên trên sàn giống như nhìn bảo vật.

Sùng Thiện Sĩ mắt liếc Võ Văn khẽ cười lạnh, bàn tay lại tiếp tục đặt lên Tội Thạch. Tội Thạch ngay lập tức phát ra 1 màu xanh lục sáng chói, làm toàn trường trố mắt kinh hô:

“Đây là đệ tứ tự, 'Luyện’ chữ. Còn là ngoại hiển cực giai. Thiên tài, siêu cấp thiên tài”

Võ Văn ngẩn ra, tự hỏi không biết ở trong Linh Cảnh, Sùng Thiện Sĩ đã kinh lịch qua chuyện gì, lại có biến hóa kinh khủng đến vậy.

Võ Văn còn biết thêm 1 việc, Cửu tự đệ tứ, là chữ ‘Luyện’ hắn có chút tò mò, không biết cái tự này có cái gì đặc biệt.

Không khí ngay lập tức liền trở nên sôi trào. Lão già Chu Biện trước tiên lên tiếng:

“Tiểu tử, gia nhập Mặc gia ta, ngươi sẽ lập tức trở thành đệ tử chân truyền của lão phu. Mặc gia chúng ta tinh thông trận đạo, luyện khí chính là phù hợp nhất với tư chất của ngươi.”

Một tiếng "Hừ” lớn phát lên, chính là Độc môn Lãnh Thanh Thu:

“Chu lão già, bớt th·iếp vàng lên mặt mình, 'Luyện’ tự phù hợp nhất chính là Độc môn chúng ta, tiểu tử, gia nhập Độc môn, ngươi ngay lập tức có thể trở thành đệ tử chân truyền của ta.”

Chu Biện tức giận nhíu mày:

“Lãnh Thanh Thu, ngươi là muốn kiếm chuyện với ta.”

Nho giáo Mạnh đồ cũng cười nhẹ nói:

“Tiểu chất, Nho gia luyện phù rất phù hợp ‘Luyện’ tự của ngươi, gia nhập Nho giáo, ngươi sẽ trở thành đệ tử của lão phu.”

Cả đám người còn lại liền dừng lại lời muốn mời chào. Đã 3 người đưa ra vị trí đệ tử chân truyền rồi, bọn họ còn tranh cái gì.



Đao tông và Kiếm Môn cũng lắc đầu. Tư chất này rất tốt, nhưng cửu tự lại không hạp. Gia nhập bọn họ tối đa chỉ có thể là đệ tử nội môn, bọn họ chỉ có thể bỏ qua.

Bất chợt lúc này gã thanh niên Đạo gia liền lên tiếng:

“Luyện tự của ngươi chính là phù hợp với Luyện đan chi đạo của đạo gia ta, đáng tiếc ngươi đã qua tuổi hoàng kim tu luyện, ta chỉ có thể giúp ngươi có 3 phần cơ hội trở thành đệ tử chân truyền của Đạo gia.”

Sùng Thiện Sĩ mặc dù tư chất tốt nhưng niên linh đã qua 23, gã thanh niên Đạo gia này chính là cũng không quá coi trọng, không muốn tự mình thu làm đệ tử, ý của hắn chính là muốn tìm 1 cái trưởng lão khác làm sư tôn cho Sùng Thiện Sĩ.

Mặc môn, Độc môn, Nho giáo đều giật mình, lại bị Đạo giáo phỏng tay trên. Lão nhân Chu Biện lúc này trong lòng như đã có quyết tâm liền mở miệng nói:

“Nguyên Thủy đạo hữu, nếu ngươi nhường tiểu tử này cho Mặc gia chúng ta, Mặc Gia tiểu linh thiên của chúng ta, sẽ cho ngươi vào trong đó 1 lần.”

Nguyên Thủy Thiên Cơ nghe thấy vậy, mắt liền mở lớn nói:

“Thật sao?”

Lão già Chu Biện liền chém đinh chặt sắt nói:

“Chắc chắn, Mặc gia không nói chơi.”

Nguyên Thủy Thiên Cơ nhếch miệng:

“Thành giao, đệ tử này là của ngươi.” Lời hắn nói ra ý tứ rất rõ ràng, không cho phép Độc Môn và Nho giáo tranh giành với Mặc gia.

Chu Biện đạt thành mục đích liền cười lớn, nhìn Sùng Thiện Sĩ hô lớn:

“Còn không mau khấu đầu với sư tôn.”

Sùng Thiện Sĩ trong lòng có 1 chút khó chịu. Hắn bản ý chính là muốn gia nhập Đạo gia, lại bị 2 kẻ này tự ý quyết định số phận, thoáng chút nhăn mày.

Nhưng bỗng dưng khuôn mặt hắn thoáng chút thay đổi trở nên vui vẻ, quỳ xuống nói:

“Đồ nhi, bái kiến sư tôn.”

Biểu cảm thay đổi đột ngột của hắn không tránh được ánh mắt của Võ Văn.

Võ Văn đã cảm nhận được Sùng Thiện Sĩ dường như có bí mật gì đó che dấu, khẽ nheo mắt.

Ngay sau đó dưới ánh nhìn của Võ Văn, Chu Biện lấy ra 1 kiện đồ vật mà Võ Văn vô cùng quen thuộc để làm lễ vật bái sư, chính là Mặc hộp.