Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Mộng Giả

Chương 99: Khảo thí




Chương 99: Khảo thí

C99: Khảo thí

Võ Văn ngẩn ra, còn có những chuyện như thế này. Ma Môn ở thế giới này yếu như vậy, đã bị tiêu diệt rồi.

Lại nghe Dương Tam Kha nhắc nhở:

"Các ngươi đứng qua 1 bên, sắp tới chính là trắc thí tư chất.”

Võ Văn nheo mày, tư chất cũng có thể trắc thí ra sao?

Cái thanh niên Đạo gia đang nhắm mắt dưỡng thần lúc này liền mở mắt khẽ phất tay 1 cái. Giữa đại điện ngay tức khắc liền xuất hiện 2 kiện đồ vật kỳ lạ.

Võ Văn nghiêng mắt nhìn đến liền thấy được, 2 kiện đồ vật đó, 1 kiện nhìn trong giống như ngọc thạch. Ngọc quang phát ra 4 màu óng ánh, đó là 4 màu nâu, đỏ, vàng, bạch kim.

Đồ vật còn lại nhìn qua rất là kỳ quái. Nhìn giống như cục than đen xì, không có gì nổi bật.

Sau đó cả bọn liền nghe Dương Tam Kha phổ biến:

“Ngọc thạch kia, tên của nó là Tứ sắc ngọc, chính là dùng để khảo thí tư chất tu luyện của các ngươi, tư chất tu hành vốn dĩ phân ra làm 1 loại Hạ, Trung, Thượng và 1 loại cao cấp nhất triệu người mới có một gọi là Đặc Cấp, cũng là tương đương với 4 màu nâu, đỏ, vàng và bạch kim. Chỉ cần các ngươi đặt tay lên ngọc thạch. Ngọc thạch chiếu xạ ra màu gì cũng chính là tư chất của các ngươi.”

Cả đám người ngạc nhiên. Trong lòng cả bọn đều tỏ ra vô cùng hồi hộp trông đợi, không biết bản thân là tư chất gì?

Có người liền mở miệng hỏi:

“Còn cái thứ màu đen kia là cái gì?”

Dương Tam Kha lúc này khuôn mặt bỗng trở nên nghiêm túc nói:

“Thứ đó gọi là Tội Thạch, trên đời này chỉ tồn tại mấy phiến mà thôi, nó là dùng để trắc thí ra Cửu Tự của mỗi người. Kể cả người chưa mở ra Cửu Tự, cũng có thể nhìn được Ẩn tự tiềm ẩn bên trong người”



Cả đám người nghe đến đó liền hít sâu 1 hơi. Lại có thể trắc thí ra Cửu Tự trong người. Đồ vật này kinh khủng đến vậy.

Lúc này cái lão nhân thô lỗ người Mặc gia giống như không đợi được liền mở miệng nói:

“Nghịch đồ, mau chóng cho trắc thí đi.”

Dương Tam Kha có chút nhíu mày, sao đó lại mỉm cười mở miệng nói:

“Được rồi, các ngươi bắt đầu lên trắc thí đi, lần lượt từng người lên.”

Lúc này bỗng dưng có người đứng ra nói chuyện, chính là Đinh Bộ Lĩnh:

“Ta không cần trắc thí.”

Sau đó liền nhìn thấy Đinh Bộ Lĩnh cùng với Nguyễn Bặc đi ra khỏi hàng ngũ, đi đến phía sau lưng của Thiên Hồng, chính là người Thiên Môn Đạo.

Dương Tam Kha nhìn qua khẽ giật mình, không nghĩ đến 2 bên còn có móc nối trước. Trong lòng liền cảm thấy 1 cỗ không thoải mái.

Võ Văn thì nhìn chăm chú. Hắn nhớ đến Đền Bách Linh, tổ truyền của Thiên Môn Đạo có khắc tượng 100 vị thánh. Trong đó liền có Đinh Bộ Lĩnh. Trong lòng liền cảm thấy ngờ ngợ. Thì ra bọn họ còn có mối quan hệ như thế này.

Nhưng Man giáo chư tử Hùng Vạn Lực dường như cảm thấy không vui vẻ khẽ “Hừ” 1 tiếng nói:

“Thiên Hồng, ta lần này đến mục đích chính là tiểu tử này, ngươi có thể nhường người hay không?”

Hùng Vạn Lực đã từng nghe qua Đinh Bộ Lĩnh chính là 'Mãnh’ tự người, tư chất lại cao, hoàn toàn phù hợp với Man giáo hắn, đương nhiên không muốn bỏ qua.

Thiên Hồng khẽ cười nhạt nói:

“Hùng huynh, lần này thất lễ rồi, người này đối với bổn giáo duyên phận sâu dày, thứ lỗi cho ta không thể nhường người.”

Hùng Vạn Lực nghe thấy vậy liền cười nhạo nói:



“Bớt nói chuyện duyên phận như đám đầu trọc kia đi.”

Lại nhìn đến phía Đinh Bộ Lĩnh thả ra mồi câu:

“Tiểu tử, gia nhập bên ta, ngươi liền có thể trở thành đệ tử nội môn, thậm chí là chân truyền. Không cần phải ở ngoại môn bồi hồi.”

Nghe thấy lời đó cả đám người liền giật mình nhìn theo. Bọn họ lần này đến thu đệ tử, đa phần cũng chỉ là gia nhập ngoại môn mà thôi.

Nội môn, chân truyền chính là tầng lớp thượng tầng của một giáo phái. Không thể nói mồi câu này của Man giáo Hùng Vạn Lực thả ra nhỏ, mà là rất lớn.

Đinh Bộ Lĩnh khóe mắt giựt giựt, trong lòng không khỏi nỗi lên tham niệm. Nhưng sau đó như đã cân nhắc kỹ càng liền nói:

“Đa tạ Man giáo ưu ái để ý, nhưng tiểu chất đã quyết tâm gia nhập Thiên Môn Đạo.”

Hùng Vạn Lực khuôn mặt khẽ hằn lại nói:

“Hừ, mong rằng sau này ngươi không hối hận.”

Lúc này cái cá nhân đầu tiên đã đi lên chạm vào Tứ sắc ngọc, chính là Đỗ Cảnh Thạc.

Tứ sắc ngọc đang im lìm, bỗng phát ra quang mang màu đỏ tươi. Chính là tư chất trung phẩm. Khuôn mặt Đỗ Cảnh Thạc thoáng chốc trở nên buồn bã, không nghĩ đến tư chất của bản thân chỉ là trung phẩm.

Sau đó Đỗ Cảnh Thạc lại đặt tay lên phiến đá màu đen Tội Thạch. Bất chợt Tội Thạch đang có một màu đen ngòm liền biến thành 1 màu vàng nhợt nhạt.

Có người giật mình liền nói:

“Màu vàng nhạt, là ‘Đế’ tự tiềm ẩn.”



Ánh mắt cả đám người liền trở nên chăm chú. ‘Đế’ tự mạnh không, xếp ở đệ tam tự, nó chính là rất mạnh, vô cùng mạnh. Đế tự chính là 1 vị trời sinh vương giả.

Cả đám người đã bắt đầu lục đục nhìn nhau. Tôn Tĩnh là người đầu tiên lên tiếng:

“Ngươi có bằng lòng gia nhập Binh gia, làm 1 danh đệ tử ngoại môn.”

Đỗ Cảnh Thạc nghe thấy vậy liền vô cùng vui mừng. Đang muốn đáp ứng lại nhìn thấy Triệu Khuông Dẫn đang đứng phía sau, hung thần ác sát nhìn hắn. Miệng liền rụt lại.

Lúc này cái Nho gia Mạnh Đồ liền lên tiếng:

“Ngươi có bằng lòng gia nhập Nho gia, làm 1 danh đệ tử ngoại môn.”

Nho gia chú trọng đạo quân thần, đối với ‘Đế’ tự chính là có để ý.

Thiên Hồng của Thiên Môn Đạo lúc này cũng lên tiếng mời chào. Các đạo giáo còn lại đều không lên tiếng. Mặc giáo chú trọng trận đạo, cơ quan, luyện khí đối với ‘Đế’ tự chính là không hứng thú. Tam tông chú trọng tư chất lại càng không quan tâm. Hỏa giáo, Nữ Nhi Giáo, Man giáo, Bách Thú đều có yêu cầu riêng. Đạo Giáo thì là chư giáo cộng tôn, yêu cầu lại càng hà khắc.

Đỗ Cảnh Thạc suy nghĩ một lúc sao đó liền có quyết định:

“Vãn bối quyết định gia nhập Nho giáo, làm 1 danh đệ tử ngoại môn. Đa tạ các tiền bối thịnh tình quan tâm.”

Hắn đã tính toán kỹ lưỡng, Binh gia có Triệu Khuông Dẫn, muốn c·hết mới gia nhập. Còn về Thiên Môn Đạo, nó lại nằm ở An Nam. Hắn đã lộ ra tiềm chất Đế Vương, tốt nhất là đi càng xa càng tốt. Một phần khác trong Linh Cảnh hắn thân cận với Võ Văn, rất dễ kết thù với Đinh Bộ Lĩnh. Tránh voi không xấu mặt nào.

Nho giáo Mạnh Đồ khẽ cười vuốt râu nói: “Tốt lắm.”

Sau đó liền dùng tinh thần lực nh·iếp Đỗ Cảnh Thạc bay ra phía sau lưng của mình.

Đỗ Cảnh Thạc thoáng chút giật mình, nhưng sau đó liền vô cùng vui mừng. Thủ đoạn của Nho giáo càng mạnh, tương lai của hắn lại càng sáng lạn.

Người thứ 2 tiến lên trắc thí chính là Phạm Bạch Hổ. Tứ sắc ngọc lúc này lại ánh lên 1 màu vàng nhạt nhạt. Cả đám người liền hô:

“Ồ, miễn cưỡng đạt đến tư chất Thượng phẩm.” Tư chất thượng phẩm liền làm cho Tam tông chú ý một chút. Tư chất của Phạm Bạch Hổ chính là mạnh hơn Đỗ Cảnh Thạc.

Phạm Bạch Hổ lại đặt tay lên Tội Thạch. Tội Thạch ngay tức khắc chuyển sang một màu vàng nhạt nhạt. Làm Phạm Bạch Hổ cũng có chút ngẩn ra.

“Ồ, lại 1 cái có ‘Đế’ tự tiềm ẩn, An Nam này thiên muốn lật rồi.”

Ngay tức khắc liền có Nho Giáo, Binh Gia, Thiên Môn Đạo, và lần này có cả Kiếm Môn Độc Cô Thiên Phong mời chào Phạm Bạch Hổ làm 1 danh đệ tử ngoại môn.