Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 795:  Chỉ có điều chuyện kế tiếp




Sáng sớm hôm sau, A Cốt Đả rốt cuộc nhận được quân lệnh của Doanh Ca, lệnh y tức khắc mang người đến ngăn chặn đại quân Tiêu Nham Thọ, dựa theo thói quen của người Nữ Chân, tộc người xuất chinh hoặc trước khi ra ngoài săn thú, thủ lĩnh nhất định phải suất lĩnh lấy tộc người đưa tiễn, Doanh Ca vì không muốn khiến A Cốt Đả hoài nghi, lần này đương nhiên cũng làm đủ mọi mặt, chẳng những đem nhân vật trọng yếu trong bộ lạc tất cả đều gọi tới, hơn nữa còn có thủ lĩnh các bộ lạc khác cùng đến đưa tiễn. 

 A Cốt Đả cũng sớm tập hợp quân đội xong, đợi Doanh Ca mang theo người đến tiễn đưa, A Cốt Đả lập tức cưỡi ngựa đi trước, sau đó chỉ thấy Doanh Ca cười ha hả mở miệng nói: 

 - A Cốt Đả, lần này cháu phụ trách việc ngăn chặn quân tây lộ Liêu quốc, người Nữ Chân chúng ta một lần nữa có đánh bại Liêu quốc hay không, đều xem biểu hiện lần này của cháu! 

 - Đa tạ thúc phụ tín nhiệm, cháu nhất định đem hết toàn lực, ngăn cản bước tiến của quân tây lộ! 

 A Cốt Đả cũng biểu hiện vô cùng cung kính nói, trước đây hai người tuy rằng mâu thuẫn, nhưng tại nơi công cộng, vẫn làm ra bộ dáng thúc cháu thân tình. 

 - Tốt lắm, mang rượu tới! 

 Doanh Ca lúc này cũng cười lớn một tiếng phân phó nói, ngay sau đó thấy một tên hộ vệ sớm chuẩn bị khiêng ra một vò rượu Tử Mỹ, sau đó trên mặt đất đặt mười mấy bát lớn, đem rượu ngon rót vào trong bát, đồng thời đưa cho mỗi người một bát. 

 Lúc này chỉ thấy Doanh Ca giơ chén rượu trong tay lên mở miệng lần nữa nói: 

 - A Cốt Đả, chén rượu này mời cháu cùng tướng sĩ thủ hạ của cháu, chúc mọi người có thể mã đáo thành công, thậm chí trực tiếp tiêu diệt hết quân tây lộ Liêu quốc! 

 Nghe Doanh Ca nói một câu vui đùa cuối cùng, người tiễn đưa xung quanh cũng đều cười ha ha, sau đó đều hướng về A Cốt Đả biểu thị chúc phúc, tuy nhiên Doanh Ca và Hoàn Nhan Xương nhìn thấy tình hình này, sắc mặt đều trầm xuống, bởi vì thấy những người này đúng là đối với A Cốt Đả thân thiết, điều này nói rõ A Cốt Đả đã đạt được lòng người. Nếu y đã trưởng thành, chỉ sợ cuối cùng Doanh Ca cũng chỉ có thể chủ động thoái vị nhượng chức thôi. 

 Đợi sau khi A Cốt Đả nhận chúc phúc của mọi người, Doanh Ca lúc này mới lại giơ bát rượu lên lớn tiếng nói: 

 - Nào! Mọi người làm chén rượu, mong A Cốt Đả và tướng sĩ lại lập kỳ công! 

 - Lại lập kỳ công! 

 Những người khác xung quanh tất cả đều đồng thanh nói, sau đó mọi người cùng giơ bát rượu lên, đến bên miệng uống một hơi cạn sạch. Doanh ca thân là thân phận cao nhất trong nhóm người, sau khi nhìn thấy những người khác nâng cốc uống xong, lúc này mới cười ha hả bưng bát rượu lên, lại hướng trước mặt A Cốt Đả một chút, lúc này mới nâng lên uống một ngụm lớn. 

 Tuy nhiên cũng đúng lúc này, A Cốt Đả vừa mới buông bát xuống cùng người đứng ở phía sau Ngô Khất Mãi rất nhanh liếc mắt nhìn nhau, sau đó trong mắt hai người đều chợt lóe lên tia sắc bén. Ngay sau đó chỉ thấy A Cốt Đả buông lỏng bát rượu trong tay, tay phải nhanh như tia chớp rút ra yêu đao, một đao chém vào cổ Doanh Ca đang uống rượu, kết quả khiến cho Doanh Ca đến tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra. Đầu người lăn xuống trên mặt đất, máu loãng và rượu đồng thời phun ra, khiến cho người phía sau đều dính không ít vết máu. 

 - A! 

 Chứng kiến loại biến cố này, trước hết kịp phản ứng chính là Hoàn Nhan Xương, cậu ta lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, vừa định rút đao báo thù cho phụ thân, đáng tiếc đứng ở bên cạnh cậu ta lúc này là Ngô Khất Mãi cũng cười lạnh một tiếng, sớm chuẩn bị yêu đao "choang choang" một tiếng rút ra khỏi vỏ. Đầu tiên là một đao chém đứt cánh tay phải Hoàn Nhan Xương, đối phương bị đau kêu thảm một tiếng. Ngay sau đó đao thứ hai tựa như tia chớp chém lên đầu, khiến cho phụ tử hai người gần như đồng thời phơi thây tại chỗ. 

 - Sao lại thế này? 

 Đột nhiên phát sinh biến cố khiến tất cả mọi người ở đây choáng váng, bất kể là bộ lạc Hoàn Nhan hay là bộ lạc khác, mọi người đều lúng ta lúng túng.một vài tâm phúc của Doanh Ca thật vất vả mới phản ứng lại, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng muốn báo thù cho phụ tử Doanh Ca, đáng tiếc A Cốt Đả ra lệnh một tiếng, lập tức một ngàn tâm phúc sau lưng của y có người tiến lên, khống chế tất cả tâm phúc của Doanh Ca lại. 

 - A Cốt Đả, ngươi đây là ý gì? 

 Đúng lúc này, thấy trong mấy nhân vật trọng yếu bộ lạc bỗng nhiên có một lão già bước ra mở miệng nói, lão già này là thúc tổ của A Cốt Đả, chính là chú ruột của Doanh Ca và Hặc Lý Bát này, bình thường cũng không để ý tới việc tranh giành vị trí thủ lĩnh, nhưng bởi vì lão thân phận trưởng bối cao, cho nên ở trong bộ lạc cũng là vô cùng có danh tiếng, hiện tại Doanh Ca chết đi, lão dĩ nhiên là người có tiếng nói nhất. 

 - Thúc tổ, cha con Doanh Ca mưu đồ bí mật diệt trừ đại ca của cháu, lần này đại ca của cháu suất lĩnh quân đội đến ngăn trở quân tây lộ Liêu quốc, nhưng cha con Doanh Ca hai người lại định đem hành tung đại ca của cháu bán cho bọn quân Liêu, ngài cảm thấy dưới tình huống như vậy, đại ca của cháu có hy vọng còn sống trở về sao? 

 Ngô Khất Mãi lúc này cũng lớn tiếng giải thích cho A Cốt Đả, cha con Doanh Ca muốn giết bọn họ, bọn họ tiến hành phản kháng cũng là chuyện phải làm. 

 - Nói bậy, thủ lĩnh xem huynh đệ các ngươi như nhi tử nuôi dưỡng, làm sao có thể diệt trừ các ngươi, rõ ràng các ngươi lòng muông dạ thú, ham muốn vị trí thủ lĩnh, cho nên mới ý đồ mưu phản! 

 Đúng lúc này, một tên tâm phúc bị bắt lại lớn tiếng kêu lên, chuyện Doanh Ca muốn diệt trừ A Cốt Đả chỉ có ông ta và Hoàn Nhan Xương hai người biết, ngay cả tâm phúc bọn họ cũng chẳng hay biết gì. 

 - Đúng vậy, thủ lĩnh cho dù muốn diệt trừ ngươi, cũng sẽ không khiến một ngàn tộc nhân thủ hạ của ngươi bị chôn cùng, nhất định là ngươi đang ở đây vu khống thủ lĩnh! 

 Lúc này một người tâm phúc khác cũng kêu lên, không thể không nói Doanh Ca ở bộ lạc Hoàn Nhan vẫn hết sức được lòng người, đặc biệt ông ta giúp bộ Hoàn Nhan trên đà suy bại trở nên hưng thịnh càng làm tăng thêm uy danh, không ít người trong bộ lạc Hoàn Nhan đều đối với ông ta cực kỳ kính phục, hiện tại A Cốt Đả bỗng nhiên giết Doanh Ca, tự nhiên làm cho rất nhiều người không phục. 

 - A Cốt Đả, ngươi nói Doanh Ca muốn diệt trừ ngươi, vậy ngươi có chứng cớ không? 

 Lúc này thúc tổ của A Cốt Đả mở miệng lần nữa hỏi, từ sau khi Doanh Ca trở thành đầu lĩnh, đối với lão cũng hết sức tôn kính, cho nên lão cũng có chút tức giận, lão vừa thốt lên xong, lập tức khiến cho mọi người đồng tình ủng hộ, tất cả đều hướng về huynh đệ A Cốt Đả đòi chứng cớ. 

 A Cốt Đả bình tĩnh quét một vòng nhìn những người trước mặt, cũng không lập tức mở miệng, ngược lại Ngô Khất Mãi tay mang theo đao dính máu cũng lo lắng mở miệng nói: 

 - Cha con Doanh Ca bọn họ muốn diệt trừ đại ca của cháu, tự nhiên sẽ không cho người khác mượn cớ, cho nên chuyện này trừ bọn họ ra, những người khác không có ai biết, càng không thể có chứng cớ gì! 

 - Hừ! Nếu không có chứng cớ, huynh đệ các ngươi nói cái gì là làm cái đó, thủ lĩnh thật sự là mắt bị mù, không ngờ nuôi dưỡng một đám sói mắt trắng các ngươi! 

 Lúc này lại có một tên tâm phúc hét to, bất kể là theo cảm tình mặt ngoài hay là lợi ích bên trong, bọn họ đều phải đứng về phía Doanh Ca. 

 - Hừ hừ! nói xong chưa? 

 Đúng lúc này, chỉ thấy A Cốt Đả chưa từng mở miệng bỗng nhiên cười lạnh vài tiếng nói, trên mặt cũng đầy vẻ khinh thường, tựa hồ đối với việc mọi người hướng y đòi chứng cớ căn bản không để ở trong lòng. 

 - A Cốt Đả, ngươi đây là ý gì, ngươi không có bất kỳ lý do gì đã giết chết Doanh Ca, chẳng lẽ đến lý do giết người cũng không có sao? 

 Thúc tổ của A Cốt Đả lúc này tức giận tiến lên một bước chất vấn, lúc này những kẻ xung quanh khác đều tin tưởng A Cốt Đả vì đoạt quyền mà giết chết Doanh Ca, nếu không làm sao lại chẳng biện giải gì? Chẳng qua chuyện này là chuyện của bộ lạc Hoàn Nhan, bọn họ cũng không có cách nào nhúng tay, cho nên cả đám đều đứng ở bên ngoài xem náo nhiệt. 

 Chỉ có điều chuyện kế tiếp cũng làm cho mọi người ở đây không nghĩ tới, chỉ thấy A Cốt Đả căn bản không có để ý tới thúc tổ vừa nói, mà tay phải từ phía dưới vung lên, những tên tâm phúc phía sau người bị bắt giam nhận được mệnh lệnh, lập tức giơ tay chém xuống, nương theo từng tiếng kêu thảm thiết, từng cái đầu người rơi xuống mặt đất, máu tươi phun tản ra khiến mặt đất đều nhuộm đỏ. 


 Đối mặt với A Cốt Đả đe dọa trắng trợn như vậy, các tộc nhân của bộ lạc Hoàn Nhan cảm thấy vô cùng phẫn nộ, nhưng khi đang tức giận đồng thời bọn họ cũng rốt cuộc tỉnh táo lại, phụ tử Doanh Ca đã chết, bất kể A Cốt Đả vì sao giết chết bọn họ, đều không có khả năng làm bọn họ sống lại, kể từ đó, toàn bộ trong bộ lạc không còn ai có thể chế ước huynh đệ A Cốt Đả, mà người Nữ Chân bọn họ luôn luôn lấy tiêu chí thực lực là vua, khó trách A Cốt Đả nói đồ đao chính là chứng cớ. 

 Người Nữ Chân sống ở trong rừng, cá lớn nuốt cá bé đó là luật rừng sớm đã khắc ghi trong đầu bọn họ, vừa rồi một đám còn rầm rĩ đòi A Cốt Đả chứng cớ nhưng nhìn đồ đao máu chảy đầm đìa, lập tức trở nên an tĩnh lại, thậm chí ngay cả vị thúc tổ kia cũng lui trở về, đều không dám nhìn huynh đệ A Cốt Đả một cái nào nữa. 

 Nhìn tình hình này, A Cốt Đả vẻ mặt lạnh lùng hà khắc rốt cuộc cũng lộ ra vài phần mỉm cười, y là người chỉ cần kết quả không cần quá trình, về phần thanh danh lại càng không lo nghĩ, mặc kệ người khác cho là như vậy thì sao, dù sao phụ tử Doanh Ca đã chết, y chẳng những giải trừ nguy cơ cho bản thân, đồng thời cũng khiến cho bộ lạc Hoàn Nhan trở thành vật trong bàn tay của y, tuy nhiên lại nói tiếp bộ lạc Hoàn Nhan vốn nên như vậy, hiện tại chỉ là vật về chủ cũ thôi. 

 Trong mấy ngày kế tiếp, A Cốt Đả bận rộn tiếp quản bộ lạc Hoàn Nhan, các bộ lạc kết minh nhìn thấy phụ tử Doanh Ca đã chết, cũng không đáng vì một người chết mà đắc tội bộ lạc Hoàn Nhan, cho nên cũng đều tỏ vẻ giao hảo cùng A Cốt Đả, điều này cũng khiến cho quá trình A Cốt Đả tiếp quản bộ lạc Hoàn Nhan vô cùng thuận lợi. Tuy nhiên mâu thuẫn nội bộ mặc dù giải quyết xong, nhưng đại quân Liêu quốc hai đường lại đang tiến quân về hướng phủ thành Hoàng Long với tốc độ cao nhất, bất cứ lúc nào cũng có thể hình thành thế giáp công đối với liên quân Nữ Chân.