Chương 631
- Thủ lĩnh, tên cẩu quan họ Thái đó rốt cuộc có ý gì, lại gửi đến cho chúng ta một bức văn thư như vậy?
Ác Quỷ vẻ mặt nghỉ hoặc hỏi, Ngư Nương bên cạnh cũng chau mày nhìn bản công văn trong tay, ánh mắt tràn đầy khó hiểu.
Hóa ra là sáng hôm nay, Ác Quỷ và Ngư Nương vừa ăn bữa sáng xong, nhưng chợt nhận được một công văn từ phủ tri châu gửi đến. Nội dung công văn này. khiến bọn họ vô cùng thấy lạ, vì công văn này biểu dương công lao chống hải tặc của họ ở đại đảo Lưu Cầu, không những bổ sung quân lương và vũ khí nợ trước. đó, ngoài ra còn có một khoản lớn tiền và lương thực bồi thường, thực sự khiến người ta không hiểu sao.
- Chúng ta bị bức vào đường cùng mới đến đảo Lưu Cầu lánh nạn, tuy danh nghĩa là hiệp lực quét sạch hải tặc, nhưng đó chỉ là cái cớ tri châu Lưu Cầu giúp chúng ta mượn thôi, thực chất căn bản chả có hải tặc nào để diệt, Thái Kinh chắc sớm đã biết việc này, nhưng bản công văn này chắc cũng từ tay gã viết, đây rốt cuộc là ý gì?
Ngư Nương lúc này nhìn bản công văn cũng khó hiểu lẩm bẩm.
Thấy bộ dạng nghỉ hoặc của hai thủ hạ, Từ Nguyên ngồi bên cạnh thưởng trà lại mỉm cười nói:
- Hai người các ngươi không nghĩ ra thì đừng nghĩ nữa, có điều các ngươi chỉ cần biết đây là một tín hiệu mà Thái Kinh đề xuất hòa giải với các ngươi là được, mặt khác nếu không ngoài dự đoán của ta, e là rất nhanh sẽ đi thăm hỏi tam đệ, đến lúc đó chuyện này cũng sẽ có kết quả.
Suy đoán của Từ Nguyên đích thực không sai, trên thực tế lúc họ nói chuyện, Triệu Nhan đã tiếp Thái Kinh một mình xin gặp trong phòng khách. Tuy hôm qua mới gặp mặt, nhưng hôm nay Thái Kinh vừa bước vào cửa, đã lại nói rất nhiều lời ngưỡng mộ, Triệu Nhan cũng cười ha ha mời đối phương ngồi xuống, cũng chỉ tiện miệng nói chuyện phiếm với Thái Kinh vài câu, tuyệt đối không nhắc đến chuyện Ngư Nương bọn họ.
Triệu Nhan tuy không gấp, nhưng Thái Kinh lại rất lo lắng, cuối cùng vẫn không nhãn nhịn được, thế là đi thẳng vào vấn đề chính:
- Lăng Vương điện hạ, hạ quan hôm qua nhìn thấy đám người Thích tướng quân của quân La Sát trước kia cùng đến với người, kể ra thời gian trước hạ quan bị tiểu nhân bịt mắt, xảy ra một số mâu thuãn với Thích tướng quân bọn họ, nhưng bây giờ đã tra rõ trắng đen, sự tình không liên quan đến Thích tướng quân bọn họ, hạ quan lo điện hạ sẽ hiểu lầm, nên muốn tự mình đến giải thích với người!
- Ồ, hóa ra Thái tri châu đến là vì chuyện của Ngư Nương và Ác Quỷ bọn họ, kể ra bản vương cũng nghe họ nói về xung đột với Thái tri châu trước đó rồi, nhưng bản vương cũng luôn cho rằng trong đó chắc chắn có hiểu lầm, bây giờ xem ra quả nhiên là vậy, có điều bây giờ Thái tri châu đã biết Ngư Nương bọn họ bị oan, vậy phải bồi thường cho họ một chút, tránh khỏi họ nảy sinh bất mãn mới được!
Triệu Nhan nghe thấy vậy lại làm bộ không chút để tâm, giống như đây chỉ là chuyện cỏn con vậy.
- Lăng Vương anh minh, trong này đích thực có một số hiểu lầm, bây giờ hiểu lầm đã được hóa giải, hạ quan cũng đã lệnh cho người bồi thường cho Thích tướng quân bọn họ, hi vọng họ không quá để bụng!
Thái Kinh thấy thái độ không để tâm của Triệu Nhan, liền thở phào trong lòng cười nói, chỉ cần Triệu Nhan không trách tội, sau đó lại giải quyết với đám người Ngư Nương, thì mâu thuẫn trước đó coi như không có.
Tuy Triệu Nhan sớm đã vô cùng nắm rõ xích mích giữa Ngư Nương và Thái Kinh, nhưng hắn vẫn giả vờ giả vịt thuận miệng hỏi vài câu, sau đó bắt đầu hỏi đến tình hình các phương diện ở Quảng Châu, điều này càng khiến Thái Kinh yên lòng, bắt đầu cẩn thận trả lời câu hỏi của Triệu Nhan về Quảng Châu. Kể ra tuy gã tính cách gian manh, nhưng vẫn vô cùng nỗ lực trên quan trường, cũng hết sức quen thuộc với thành Quảng Châu đang cai trị, bất luận Triệu Nhan hỏi gì gã cũng đều trả lời lưu loát. Thực chất nếu không bàn đến nhân phẩm của Thái Kinh, gã kì thực cũng là một vị quan rất có năng lực, thậm chí trong lịch sử thời xưa, Thái Kinh lúc làm tướng từng xây dựng một hệ thống dưỡng lão vô cùng hoàn chỉnh, được coi là một sáng kiến lớn cho lịch sử Trung Nguyên.
Triệu Nhan và Thái Kinh nói chuyện rất lâu, giờ mới bưng trà tiễn khách, Thái Kinh cũng rất khéo léo, mượn cớ mình bận công việc cáo từ, Triệu Nhan lại đích thân tiễn gã ra cửa, đến khi Thái Kinh ngồi lên xe ngựa rời khỏi, khuôn mặt Triệu Nhan mới lộ ra tia cười lạnh, thực ra hắn sớm đã đoán được Thái Kinh sẽ chủ động đến nhận lỗi, chỉ là không ngờ gã đến nhanh như vậy, xem ra đối phương cũng là người rất quyết đoán, nếu không cũng không thể trở thành gian tướng nổi danh trong lịch sử.
Sau khi tiễn Thái Kinh, Triệu Nhan đến thẳng chỗ Từ Nguyên, Ngư Nương và Ác Quỷ cũng đang chờ để bẩm báo với Triệu Nhan chuyện này, vì thế Triệu Nhan vừa bước vào, họ đã giao bản công văn Thái Kinh đưa đến cho Triệu Nhan xem, kết quả Triệu Nhan xem xong lại cười lạnh nói:
- Thái Kinh thật hào phóng, bồi thường cho các người nhiều như vậy, đáng tiếc những thứ này đều là của triều đình, gã bỏ ra một chút cũng không thấy tiếc.
- Tên Thái Kinh chính là loại tiểu nhân như vậy, trước đó ức hiếp chúng tiểu nhân, bây giờ lại muốn lấy chút lợi ích ra để hòa giải, hơn nữa còn không dùng tiền của mình, trên đời nào có chuyện dễ dàng như vậy?
Ngư Nương lúc này cũng phẫn nộ cất lời, trước đó nàng tuy tỏ ra vô cùng tiết chế, nhưng lúc đó bọn họ yếu thế hơn người, nên không thể không kìm nén, tuy nhiên bây giờ có Triệu Nhan và Từ Nguyên làm chủ cho họ, tất nhiên cũng không cần kìm chế nữa.
- Đúng vậy, bây giờ là chúng ta có lí, lân này nhất định không thể dễ dãi bỏ qua cho tên Thái Kinh đó!
Lúc này Ác Quỷ cũng lên tiếng phụ họa, y sớm đã hận không thể tự mình băm vẫm Thái Kinh, bây giờ có cơ hội này, tất nhiên không thể dễ dàng bỏ qua.
Thấy bộ dạng tức giận của Ngư Nương và Ác Quỷ, Triệu Nhan lại mỉm cười lắc lắc đầu nói:
- Hai người các ngươi nghĩ quá đơn giản rồi, chỉ dựa vào chuyện của các ngươi muốn nghiêm trị Thái Kinh còn lâu mới đủ, cho dù ta đích thân ra tay cũng không được, cùng lắm là cáo lên triều đình tội danh không làm tròn trách nhiệm của gã, đáng tiếc với thế lực hiện nay của tân đảng, cho dù báo cáo lên triều đình cũng vô dụng, cuối cùng nhiều nhất là tân đảng điều gã khỏi Quảng Châu, đến nơi khác nhậm chức, thêm một nét mực không quang minh vào lịch sử của gã mà thôi.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Triệu Nhan không hề lừa Ngư Nương bọn họ, thực tế tất cả hành vi của Thái Kinh tuy đáng ghét, nhưng y dù sao là nhân vật quan trọng trong tân đảng, muốn động vào gã không dễ dàng, mặt khác Thái Kinh thân là quan văn, chèn ép võ tướng dường như là thiên chức của gã, cho nên việc làm trước đó của gã mặc dù động cơ không trong sạch, nhưng nghiêm túc mà nói cũng không thể nói là sai, chí ít nhìn từ góc độ quan văn căn bản chẳng tính là gì, nên Triệu Nhan cũng rất khó định tội gã, cùng lắm là lợi dụng sức ảnh hưởng của mình điều gã ra khỏi Quảng Châu, muốn khiến Thái Kinh mất chức quan quả thực không thể được.
Nghe thấy lời của Triệu Nhan, Ngư Nương và Ác Quỷ lại lộ ra vẻ khó hiểu, nhưng họ cũng đều biết Triệu Nhan nhất định không lừa họ, hắn đã nói không thể làm gì Thái Kinh, thì nhất định là sự thật, chỉ là cứ nghĩ đến những nhục nhã trước đó phải chịu, vẫn vô cùng không cam lòng.
Tuy nhiên chỉ thấy Triệu Nhan lúc này chần chừ một lát, sau đó lại lên tiếng:
- Ngư Nương, Ác Quỷ, chúng ta đều không phải người ngoài, có gì ta cũng nói thẳng rồi, tuy lần này có thể mượn chuyện của các ngươi điều Thái Kinh đi, nhưng †a cảm thấy tốt nhất vẫn nên giữ gã lại, nếu Thái Kinh đã nhận lỗi với các ngươi, thì cũng không nên tiếp tục truy cứu nữa.
- Vì sao?
Ác Quỷ và Ngư Nương lúc này gần như đồng thanh nói, khuôn mặt cũng lộ ra vài phần tức giận.
Lần này còn chưa chờ Triệu Nhan lên tiếng, Từ Nguyên bên cạnh lại cười nói:
- Ngư Nương các ngươi đừng tức giận, thực ra cho dù tam đệ không nói, ta cũng đề nghị các ngươi không được truy cứu Thái Kinh nữa, vì giữ lại gã tốt hơn điều gã đi nhiều.
- Thủ lĩnh, lời này của ngài là có ý gì, chẳng lẽ muốn giữ lại Thái Kinh, như vậy sau này chúng ta dễ báo thù?
Ác Quỷ khi nói đến cuối, lại mắt sáng lên nói.
- Ha ha, cũng không thể nói là báo thù, thực ra sở dĩta nói để Thái Kinh ở lại tốt hơn điều gã đi, là vì sau khi trải qua chuyện của các ngươi, ta đã nắm điểm yếu của gã trong tay, nếu gã làm trái ý ta, thì ta bất cứ lúc nào cũng có thể khiến gã nhục nhã cút khỏi thành Quảng Châu, vừa hay lần này ta đến quản lí thương mại biển, có rất nhiều chuyện cần hoàn thành ở Quảng Châu, nếu có một tri châu biết nghe lời bên cạnh hỗ trợ, ta cũng có thể nhẹ nhàng hơn nhiều.
Khi nói tới đây, Triệu Nhan ngừng một chút lại nói tiếp:
- Mặt khác Thái Kinh thân là một thành viên của tân đảng, sau khi đến Quảng Châu không tiếc sức lực phổ biến cải cách, khiến dân chúng Quảng Châu khổ sở vô cùng, bây giờ điểm yếu của gã nằm trong tay ta thì có thể khiến gã ngoan ngoãn hơn chút, ít nhất khi phổ biến cải cách không cố gắng hết sức, như vậy. cũng có thể giúp bách tính Quảng Châu bớt khó khăn hơn, tránh khỏi lại mạo hiểm chạy tới châu Lưu Cầu.
- Ha ha, ta biết các ngươi sẽ lấy đại cục làm trọng, lần này bản vương nợ các ngươi một ân tình, sau này nếu gặp phải việc gì khó khăn, cứ đến tìm bản vương, bản vương nhất định sẽ dốc toàn lực giúp các ngươi!
Triệu Nhan lúc đó cũng cười lớn nói, điều này cũng khiến Ngư Nương và Ác Quỷ đều lộ ra biểu cảm vui mừng, phải với thân phận của Triệu Nhan, ân tình của hắn đáng giá hơn bất kì thứ gì, cho nên họ lúc này không còn nửa lời oán thán, đặc biệt là Ngư Nương còn mắt sáng lên, dường như đang tính toán điều gì đó?
Giải quyết xong việc của Ngư Nương bọn họ, Thái Kinh tiếp sau đó quả thực ngoan ngoãn hơn nhiều, đặc biệt là đối với Triệu Nhan càng thêm cung kính, thậm chí còn chủ động thể hiện, sau này nếu Triệu Nhan có chỗ nào cần có thể tùy ý sai bảo, gã nhất định sẽ dốc sức phối hợp. Đối với người biết điều như Thái Kinh, Triệu Nhan tuy biết rõ đối phương là người xảo trá, nhưng vẫn không khỏi khen ngợi sự thông minh của gã.
Sau khi nghỉ ngơi vài ngày, Triệu Nhan cuối cùng chính thức bắt đầu tiếp quản ngành thương mại biển của Đại Tống, nhưng trước đó, hắn còn có nhiều việc cần chuẩn bị.