- Tam ca yên tâm đi, vừa nấy ta đã bắt mạch qua cho phụ hoàng, mạch tượng của phụ hoàng không có biến hoá gì lớn, hẳn là sẽ không có vấn đề gì đâu!
Chưa đợi Triệu Húc mở miệng, Triệu Quần ở bên cạnh liền cướp lời nói, vừa nấy y ngồi trong lòng của Triệu Thự, cho nên đã nhân cơ hội bắt mạch cho phụ thân.
- Y thuật của tứ đệ có ổn không đó, ta thấy vẫn là nên tìm ngự y đến xem thử đi!
Lúc này Triệu Hạo giành mở miệng nói trước, trong số những người có mặt ở nơi đây, y là người không hy vọng sức khoẻ Triệu Thự xảy ra chuyện gì nhất, bởi vì lỡ như Triệu Thự chết đi, vậy thì hoàng vị sẽ triệt để vô duyên với y rồi.
- Nhị ca huynh chớ xem thường người khác, y thuật của ta tuy chưa bằng nhị vị lão sư, nhưng trong số các ngự y, ngoại trừ những lão ngự y có kinh nghiệm phong phú ra, những người khác chả có mấy ai giỏi hơn ta đâu, hơn nữa ta cũng đã tìm hiểu kỹ càng bệnh tình của phụ hoàng từ chỗ lão sư, cho nên ta nói sức. khoẻ của phụ hoàng không có vấn đề, vậy thì nhất định không có vấn đề!
Triệu Quần nghe thấy lời của nhị ca liền không phục mà tự tranh luận cho bản thân mình, kỳ thật tính tình của y rất tốt, bình thường rất ít khi cãi cọ với người khác, chỉ là nếu đụng chạm đến y thuật, y sẽ không chịu nhún nhường nửa bước, không cho phép người khác coi khinh y thuật của y.
- Được rồi, tứ đệ cũng đừng cãi nữa, chẳng qua là để chắc chắn, vẫn là nên gọi ngự y đi xem thử đi!
Lúc này cuối cùng Triệu Húc đã mở miệng nói, y không phải là không tin vào y thuật của Triệu Quần, chỉ là vì không để người khác mượn cớ thêu dệt, cho nên mới phải nói như thế, dù gì thì trong thời kỳ nhạy cảm này, từng lời nói cử chỉ của y đều bị vô số người nhìn chằm chằm.
Nghe thấy lời của Triệu Húc, lúc này Triệu Hạo và Triệu Quần mới không nói tiếp nữa, tuy nhiên không khí có phần cứng nhắc, Triệu Nhan thấy vậy vội nở nụ cười phá vỡ bầu không khí này nói:
- Đại ca, Cửu ca nhi và Từ Nguyên đều đã thành tỷ phu của chúng ta, ngày sau liệu có an bài đặc biệt nào cho họ không?
Triệu Nhan vừa nói, Tào Tung và Liễu Không đều nhìn về phía Triệu Húc, khoảng thời gian này Triệu Thự bệnh nặng, cho nên đã giao đại bộ phận chính vụ cho Triệu Húc, cho nên đối với an bài ngày sau của bọn họ, hiện giờ đều phải nhìn xem Triệu Húc nói như thế nào.
Triệu Húc nghe thấy câu hỏi của Triệu Nhan thì khẽ mỉm cười nói:
- Cửu ca nhi, không đúng, là tam tỷ phu, tam tỷ phu đang chưởng quản ngân hàng, lại nói tiếp sự vụ ngân hàng phức tạp, quả thật là còn nặng nề hơn so với Tam Ty, tam tỷ phu mỗi ngày đều xử lý sự vụ ngân hàng e là cũng không thể nào. phân thân ra được, cho nên theo ta thấy hết thảy vẫn như cũ đi, chỉ cần tam tỷ phu có thể chưởng quản tốt ngân hàng là được rồi.
Từ Nguyên nghe thấy lời an bài của Triệu Húc cũng liền lập tức đứng dậy hành lễ nói, trên gương mặt lộ ra vẻ vui mừng, dường như là hết sức hài lòng với an bài của Triệu Húc.
Triệu Nhan ở bên cạnh nghe thấy cuộc trò chuyện của Triệu Húc và Liễu Không, trong lòng lại hết sức không thoải mái, bởi vì Triệu Húc tuy nói rất êm tai, nhưng kỳ thật vẫn là không yên lòng để Liễu Không trở về La Sát quân, cho nên mới bảo y ở lại kinh thành, kế đó hẳn là sẽ phái người đi tiếp quản La Sát quân, còn về an bài ngày sau của Liễu Không, chỉ sợ cũng chỉ là một công việc nhàn hạ, chỉ là hãn không hề nhìn thấy Liễu Không lộ ra thần sắc không hài lòng gì, cho nên cũng không nói gì.
Đợi sau khi tiệc rượu chấm dứt, Triệu Nhan còn đặc biệt đi gặp Bảo An công chúa và Thọ Khang công chúa, cùng họ nói chuyện vài câu, từ lời nói và nét mặt của các nàng, Triệu Nhan cũng nhìn ra được các nàng rất vừa lòng về phu quân của mình, điều này khiến Triệu Nhan cuối cùng cũng đã yên tâm.
Thời gian trôi qua rất nhanh, thoắt một cái đã qua 3 tháng từ cái ngày mà Triệu Thự phát bệnh, điều này cũng có nghĩa là Trực Lỗ Cổ và Tào Dật đã không thể đảm bảo cho sự an toàn của Triệu Thự được nữa, mà Triệu Thự cũng có thể phát bệnh mà chết bất cứ lúc nào, điều này khiến tất cả những người biết tin tức. này trong kinh thành đều trở nên lo lắng.