Triệu Nhan đang nói chuyện với Vương An Thạch, thì nghe thấy bên ngoài đột nhiên có người cười lớn lên tiếng, ngay sau đó một người đẩy cửa bước vào, khiến Triệu Nhan cũng giật mình đứng bật dậy nói: - Đại ca, huynh... sao huynh lại đến?
Người bước vào chính là đại ca Triệu Húc của Triệu Nhan, chỉ thấy y mặt mày rạng rỡ đi vào, khi nhìn thấy Triệu Nhan và Tào Tung lại cười ha ha, nhưng lúc ánh mắt của y đảo qua cha con Vương An Thạch và Vương Bàng ngồi bên cạnh, lại không khỏi sửng sốt, y vốn cho rằng bên trong chỉ có hai người Triệu Nhan và Tào Tung, không ngờ lại có cả người ngoài.
- Tam đệ, ta cũng nghe nói cửu ca nhi trở về, vừa khéo ta cũng muốn hỏi chuyện ngân hàng thế nào rồi, nên không mời mà đến, nhưng không ngờ chỗ đệ còn có khách khá, chỉ là không biết nên xưng hô thế nào với hai vị đây? Triệu Húc liền cười ha ha cất lời, khi nói đến cuối cũng vô cùng tò mò nhìn cha con Vương An Thạch.
Triệu Nhan khi nhìn thấy Triệu Húc đi vào cảm thấy có chút không ổn, vì Triệu Húc và Vương An Thạch trong lịch sử mới gặp đã thân, đặc biệt là thời kì đầu của cải cách, Triệu Húc dường như hoàn toàn tin tưởng Vương An Thạch, bây giờ thế cục trong lịch sử tuy rằng đổi thay, nhưng ai cũng biết hai người họ sau khi gặp nhau sẽ xảy ra những gì, nên hẳn cũng không biết có nên giới thiệu Vương An Thạch cho y hay không.
Tuy nhiên dưới tình hình hiện tại, Triệu Nhan không muốn giới thiệu cũng không được, vì thế đành phải đứng dậy giới thiệu với Triệu Húc: - Đại ca, vị này chính là Lâm Xuyên tiên sinh đồng ý lời mời gọi của triều đình vào kinh làm quan, trùng hợp gặp cửu ca nhỉ trên đường, thế là cùng nhau đến kinh thành, bây giờ tin tức vẫn chưa truyền ra ngoài, nếu không chắc chắn có vô số trí thức muốn chạy đến bẩm báo rồi
- Lâm Xuyên tiên sinh!
Triệu Húc nghe thấy lời giới thiệu của Triệu Nhan cũng ngây người, liền nghiêm túc đánh giá Vương An Thạch, kết quả phát hiện đối phương quả nhiên tướng mạo giống hệt Vương An Thạch trong đồn thổi, khiến y cũng vui mừng khôn xiết tiến lên một bước nói: - Hóa ra là Lâm Xuyên tiên sinh, tại hạ đã sớm nghe đại danh của tiên sinh, luôn muốn gặp mặt một lần, đáng tiếc chưa có cơ hội, không ngờ lại gặp được tiên sinh trong hoàn cảnh này!
- Vương mỗ tham kiến thái tử điện hại Vương An Thạch cũng không ngờ gặp được Triệu Húc ở đây, liền hành lễ nói, đồng thời trong lòng cũng có chút vui mừng, vì ông phát hiện Triệu Nhan không thực sự ủng hộ ý tưởng cải cách của mình, vốn đĩ ông còn hơi lo lắng nên thuyết phục hoàng đế bệ hạ như thế nào, thì không ngờ bây giờ lại gặp được Triệu Húc, khiến ông không khỏi dấy lên hi vọng.
Nhìn thấy thái độ nhiệt tình của Triệu Húc với Vương An Thạch, Triệu Nhan cũng thầm thở dài một tiếng, lòng nghĩ xem ra mình tuy ảnh hưởng đến hướng đi của lịch sử, nhưng vẫn không thể tác động quá lớn tới vận mệnh một số người, ví dụ như vị Hướng hoàng hậu là như vậy, mối quen biết của Triệu Húc và Vương An Thạch cũng như vậy, nhưng mong Triệu Thự có thể sống thêm vài năm, tránh để sau khi Triệu Húc lên ngôi hoàng đế, không màng tất cả ủng hộ cải cách của Vương An Thạch.
Triệu Húc không chỉ nghe nói đến danh tiếng của Vương An Thạch đơn giản như vậy, y thực ra từng chăm chỉ nghiên cứu qua một số tác phẩm của Vương An Thạch, đặc biệt là "Thư tâm sự với Nhân Tông hoàng để" năm đó Vương An Thạch dâng lên Nhân Tông hoàng đế, cũng vô cùng tán thưởng ý tưởng cải cách của hệ thống trong đó, nên y ngưỡng mộ Vương An Thạch từ rất lâu, trước đó khi biết Vương An Thạch đồng ý ra làm quan, y cũng khấp khởi mừng thầm, lại không ngờ hôm nay gặp được Vương An Thạch ở đây.
Vương An Thạch cũng muốn thông qua Triệu Húc để đạt mục đích cải cách của mình, lại thêm Triệu Húc đích thực vô cùng hứng thú với ý tưởng cải cách của ông, vì thế hai người có thể nói là cực kì ăn ý, nói chuyện vô cùng rôm rả, đến Triệu Nhan cũng không, chen được lời vào. Lúc này Tào Tung ngồi bên cạnh vẫn luôn không lên tiếng bỗng nhiên tiến đến bên Triệu Nhan thì thầm: - Tam ca, Lâm Xuyên tiên sinh sẽ. không thật sự muốn cải cách chứ?
- Sao thế, đệ cũng quan tâm tới điều này? Triệu Nhan bực mình liếc y một cái nói, nếu không phải Tào Tung đưa Vương An Thạch đến, hẳn cũng không cần mở tiệc chiêu đãi ông ở đây, nếu như vậy, Triệu Húc cũng không gặp Vương An Thạch, nói không chừng không xảy ra chuyện cải cách, nhưng Triệu Nhan cũng biết mình vô lí, dù sao xem thái độ của Triệu Húc đối với Vương An Thạch, nếu y biết đối phương đến kinh thành, nhất định sẽ tìm đến thăm hỏi, nên mình căn bản không thể ngăn cản cuộc gặp giữa hai người.
- Đương nhiên quan tâm rồi! Tào Tung liền hơi nóng vội nói: - Tam ca nhi huynh nghĩ xem, các tệ nạn của Đại Tống thực chất kể ra cũng chỉ có mấy cái, Tào gia chúng ta gia nghiệp lớn mạnh, bất luận là ruộng đất hay thương nghiệp đều chen chân vào, tuy ta không biết nội dung cải cách của Lâm Xuyên tiên sinh, nhưng chắc sẽ ngăn cản việc thôn tính ruộng đất và trốn thuế lậu thuế, thậm chí còn có chuyện trốn tránh khai báo nhân khẩu, nhưng những việc này làm gì có đình quyền quý nào chưa làm, chỉ duy tài sản Tào gia chúng ta kiếm được từ việc này đã đếm không xuể rồi, nếu thật sự cải cách không phải cắt thịt trên người chúng ta sao?
Tào Tung trước đó không hề biết chuyện Vương An Thạch quyết tâm cải cách, không thì nếu trước đó biết được, e rằng sẽ không nhiệt tình chiêu đãi đối phương, hơn nữa còn cùng ông hồi kinh, dù sao đối với gia tộc quyền quý như Tào gia mà nói, lỗ hổng trên pháp luật của Đại Tống giúp họ chiếm được món hời rất lớn, nếu cải cách, họ thật sự ói ra máu rồi.
Nghe thấy lời của Tào Tung, Triệu Nhan lập tức lườm y một cái nói:
- Cửu ca nhi, những lời này của đệ thật không phải, lợi ích của gia tộc tuy quan trọng, nhưng đệ cũng không được quên, nếu không có quốc gia bảo vệ, gia tộc của các đệ không có khả năng sống sót, nên các đệ chiếm chút lợi nhuận ta không phản đối, nhưng tuyệt đối không được chỉ lo cho gia tộc mà vứt bỏ nước nhà!
Tào Tung nghe thấy lời của Triệu Nhan cũng không khỏi xấu hổ, y lại quên Đại Tống vốn đĩ chính là nhà của Triệu Nhan, mình chiếm mất lợi ích của Đại Tống, thực chất chính là chiếm lợi ích của Triệu Nhan, vốn dĩ kiếm hời cũng chả sao, nhưng mình lại nói ra trước mặt hắn, đích thực quá lỗ mãng rồi
- Được rồi, thiếu sót trên luật pháp của Đại Tống rất nhiều, các đệ có thể kiếm chút đỉnh cũng là bản lĩnh của các đệ, nhưng cửu ca đệ phải biết, có quy phạm của pháp luật, các đệ có thể kiếm được càng nhiều ích lợi, ví dụ như hàng hóa cúa các đệ vận chuyển đến nơi khác, trên đường chắc chẵn trải qua rất nhiều trạm kiểm soát, những trạm kiểm soát này đều là địa phương tự thiết lập, nhưng đề ra một bộ luật pháp thương nghiệp chuyên môn, quy định đối với thuế hàng hóa, thì đến lúc đó hàng hóa của các đệ chỉ cần nộp một khoản thuế, không cần phải lo lắng bị trạm kiểm soát những nơi khác gây khó dễ nữa. Nhìn thấy vẻ lúng túng trên mặt Tào Tung, Triệu Nhan liền mở miệng.
- Đúng là vậy. Tào Tung nghe thấy lời của Triệu Nhan cũng không khỏi tán đồng gật đầu, nhưng ngay sau đó lại sững sờ, rồi kinh ngạc nhìn Triệu Nhan hỏi: - Tam ca, nghe ý tứ trong lời của huynh, dường như không phản đối cải cách, nhưng huynh vừa nãy vì sao từ chối Lâm Xuyên tiên sinh?
- Cái này... Triệu Nhan nghe thấy vậy lại nhìn Vương An Thạch đang trò chuyện vui vẻ với Triệu Húc ở găn đó, trong ánh mắt lộ ra thần sắc phức tạp, lúc lâu sau mới quay đầu nói với Tào Tung: - Nội bộ Đại Tống đích thực tệ nạn chồng chất, đang trong trạng thái rất cần cải cách, nhưng Lâm Xuyên tiên sinh dự định dùng phương pháp mạnh bạo để thanh trừ tệ nạn, có lẽ cách nghĩ là đúng, nhưng ta cảm thấy có hơi mạo hiểm, Đại Tống giống như một bệnh nhân ốm yếu, muốn trị khỏi bệnh cho nó, chỉ có thể dùng sự ôn hòa và liều thuốc mềm mỏng chăm sóc, từ từ điều trị bệnh Tình nó, nhưng nếu ra tay tàn bạo, rất có thể không cứu nổi mạng, ngược lại trở thành sát nhân!
- Đừng vội, cải cách không phải việc đơn gián, ít nhất cũng phải có được sự đồng ý của phụ hoàng ta mới có thể thực hiện, nhưng phụ hoàng ta không có hứng thú với cải cách giống đại ca ta, nên muốn thuyết phục ông không phải chuyện dễ. Triệu Nhan lại hết sức điềm tĩnh nói
- Nhưng... Nhưng... Tào Tung vốn định nói Triệu Thự tuy không có hứng thú, nhưng Triệu Húc lại hứng khởi vô bờ bến, sức khỏe của Triệu Thự không tốt điều này tất cả mọi người đều biết, ngộ nhỡ Triệu Thự băng hà, đến lúc đó Triệu Húc đăng cơ, thì họ vẫn vô cùng nguy hiểm, chỉ là những lời này không tiện nói rõ, đặc biệt là Triệu Thự băng hà càng phải kiêng kị, vì thế mới rất lâu không thể nói ra.
Với hiểu biết của Triệu Nhan về Tào Tung, đương nhiên liếc mắt đã nhìn ra y muốn nói cái gi, liền thở dài khuyên nhủ: - Cửu ca, ta biết đệ muốn nói gì, nhưng sức khỏe phụ hoàng hiện nay đã tốt lên nhiều, ít nhất vài năm trở lại không xảy ra chuyện gì, có thời gian mấy năm, chúng ta sẽ có thể nghĩ ra nhiều cách, ví dụ như đần dần khiến đại ca thay đổi suy nghĩ, hoặc là nghĩ được một biện pháp tốt hơn để loại bỏ tệ nạn của Đại Tống!
- Tính cách của đại ca huynh huynh còn không biết sao, vì chuyện thái tử phi suýt chút nữa đến vị trí thái tử cũng không cần, muốn y thay đổi suy nghĩ không phải chuyện dễ dàng, còn về nghĩ được một biện pháp tốt hơn để loại bỏ tệ nạn của Đại Tống, đây là chuyện mà các quan lại trên triều đình cần phải nghĩ, chúng ta có thể làm được gì? Tào Tung lúc này lại có chút bộc phát nói.