Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 507: Chương 508: Thảm án nơi quân doanh (hạ)




- Cái gì, Lương Hoàng hậu đã chết! Còn chưa kịp rời giường Triệu Nhan nghe được tin tức này, lập tức từ trên giường nhảy xuống, lấy tốc độ nhanh nhất mặc quần áo, không kịp rửa mặt liền chạy ra ngoài, kết quả mới ra tới cửa lều trại, cuồng phong thiếu chút thổi hắn ngã bò lăn, trong thung lũng còn có gió lớn như vậy, phía ngoài gió phỏng chừng thật sự có thể thổi bay cả tảng đá.

Tuy nhiên Triệu Nhan giờ cũng bất chấp hết, lập tức cùng người báo tin bất chấp gió lớn đi vào nơi giam giữ phu thê Lý Lượng Tộ, mới vừa đi vào liền nhìn đến Hoàng Ngũ Đức, đám người Chủng Ngạc đã đi tới trong lều vải, thấy Triệu Nhan đến lập tức thi lễ, mà Triệu Nhan thì khoát tay áo, sau đó đi lên trước xem, kết quả khi thấy tình hình mắt cũng mở to, sắc mặt cũng trở nên lạnh như băng.

- Sao lại thế này, ta không phải đã phân phó phải cẩn thận trông giữ nơi này sao, Lương Hoàng hậu làm sao có thể bị người giết chết? Triệu Nhan nhìn đến loại tình huống này giận dữ nói, tuy rằng hẳn vô cùng chán ghét Lương Hoàng hậu, nhưng nàng dù sao cũng là Hoàng hậu Tây Hạ, lần này mình phụ trách áp giải bọn họ về kinh, nhưng bây giờ trên nửa đường lại bị người giết chết, đây quả thực là khiêu khích đối với hắn.

- Quận Vương, ta đã hỏi rồi, từ đêm qua phát hiện Lương Hoàng hậu bị giết, vẫn không có người khác tiến vào gian phòng này, mặt khác căn cứ vết máu mà nói, Lương Hoàng hậu chỉ sợ cũng đã chết mấy canh giờ rồi! Lúc này Hoàng Ngũ Đức tiến lên một bước nói. Đối với nguyên nhân cái chết của Lương Hoàng hậu, y cũng đã có suy đoán, thậm chí trong lời nói còn có ý nhắc nhở Triệu Nhan.

- Không ai đi vào, hơn nữa còn chết lâu như vậy! Triệu Nhan nghe được Hoàng Ngũ Đức nói đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó lộ ra một vẻ mặt khiếp sợ, lập tức bỗng nhiên xoay người, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Lý Lượng Tộ, qua hơn nửa ngày lúc này mới gắn từng chữ một:

- Là ngươi giết nàng!

Nghe được Triệu Nhan nói, kẻ vẫn ôm thật chặt Lương Hoàng hậu là Lý Lượng Tộ rốt cục có phản ứng, chỉ thấy gã hơi hơi ngẩng đầu lên, có chút cứng ngắc nhìn nhìn Triệu Nhan, sau đó lộ ra một nụ cười quỷ dị nói: - Đúng vậy, là ta giết nàng!

- Vì sao? Triệu Nhan cần răng hỏi, nếu nói là ngày hôm qua hắn cùng với Lý Lượng Tộ chỉ là ngôn ngữ bất hòa, như vậy hiện tại hẳn đã xem đối phương giống như một tên Ma vương giết người, thê tử của chính mình cũng có thể hạ thủ được. Đây đối với Triệu Nhan, điều này thật sự mà nói là không thế chấp nhận.

- Giết người còn cần lý do sao? Lý Lượng Tộ lúc này lại hướng Triệu Nhan lộ ra nụ cười, chỉ có điều nụ cười này lại thoạt nhìn thê lương, điều này cũng làm cho tất cả mọi người trong lều vải sửng sốt.

- Giết người khác có lẽ không cần lý do, nhưng nàng là thê tử của ngươi, hơn nữa lại cùng ngươi chung hoạn nạn, chẳng lẽ ngươi liền không có một lời nào giải thích sao? Triệu Nhan vẫn như cũ chăm chú nhìn chằm chằm Lý Lượng Tộ nói, bất kể xuất phát từ nguyên nhân nào, việc gã làm theo Triệu Nhan đều là tội ác tày trời không thể tha thứ.

- Ha ha ha ha - Khiến đám người Triệu Nhan cũng không nghĩ tới chính là Lý Lượng Tộ nghe đến đó bỗng nhiên phát ra một trận cười điên cuồng, thật lâu mới ngừng lại. Sau đó dùng một loại ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Triệu Nhan nói: - Ta vì sao giết chết thê tử của chính mình, chẳng lẽ Quận Vương ngươi không. biết sao?.

- Có ý tứ gì? 

Triệu Nhan lúc này trên mặt lại hiện lên một tia nghĩ hoặc, hắn thật sự không nghĩ ra được, Lý Lượng Tô giết chết Lương Hoàng hậu, vì sao mình phải biết nguyên nhân? Triệu Nhan tuy rằng không rõ, nhưng bên cạnh Chủng Ngạc và Hoàng Ngũ Đức đều sửng sốt, ngay sau đó đều dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn Triệu Nhan. Bởi vì bọn họ bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng, sẽ không phải là Quận Vương coi trọng vị Lương Hoàng hậu, sau đó muốn cưỡng đoạt, kết quả Lý Lượng Tộ không muốn chịu nhục, vì thế liền giết chết thê tử của chính mình. Nguyên nhân này khả năng thoạt nhìn có chút tà ác, nhưng lại có thể là lý do hoàn mỹ giải thích vì sao Lương hoàng hậu bị giết.

- Ha ha ha ha

Nhìn thấy bộ dáng không hiểu của Triệu Nhan, Lý Lượng Tộ lại phát ra một trận cười điên cường, cuối cùng bỗng nhiên dừng lại trừng mắt nhìn Triệu Nhan nói: - Ngày hôm qua ngươi thật ra đã nhắc nhở ta, nếu ta bị áp giải đến Đông Kinh, chỉ sợ cuối cùng cũng sẽ rơi vào kết cuộc giống Lý hậu chủ và Mạnh Sưởng, mà Hoàng hậu chỉ sợ cũng sẽ biến thành một Hoa Nhị phu nhân hoặc Tiểu Chu Hậu thứ hai, một khi đã như vậy, vậy không bằng để nàng chết sớm một chút ở trong tay của ta, miễn cho nàng bị người Tống làm ô nhục! 

Hoa Nhị phu nhân là ái phi của Mạnh Sưởng, Tiểu Chu Hậu còn lại là Hoàng hậu thứ hai của Lý hậu chủ, nghe nói hai nữ nhân này tất cả đều bị bắt buộc cùng Tống Thái Tông Triệu Quang Nghĩa duy trì một loại yêu đương vụng trộm, thậm chí khi Tiểu Chu Hậu được Triệu Quang Nghĩa sủng hạnh khi đó còn bị hoạ sĩ vẽ ra bức tranh gọi là "Tiểu Chu Hậu sủng hạnh đồ”, là một bức tranh nổi danh trong lịch sử, có thể nói là nhận hết nhục nhã, tuy nhiên cho dù là như vậy, Lý hậu chủ và Mạnh Sưởng cuối cùng đồng dạng cũng chết không minh bạch.

- Khốn khiếp... Triệu Nhan nghe được Lý Lượng Tộ giải thích cũng tức giận không thể áp chế, muốn chỉ vào gã mảng to, nhưng trong lúc nhất thời cũng không biết nên mắng cái gì, bởi vì Lý Lượng Tộ nói cũng đúng sự thật, có 2 vết xe đổ Lý hậu chủ và Mạnh Sưởng, Lý Lượng Tộ vì không chịu nhục, giết chết thê tử của chính mình cũng là lý do đây đủ, đương nhiên đây chỉ là đứng ở góc độ của gã, nếu đối lại là góc độ khác mà nói, việc này vẫn quá tàn nhẫn.

Đứng ở phía sau Triệu Nhan, Hoàng Ngũ Đức và Chủng Ngạc nghe được nguyên nhân, lập tức ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ vốn tưởng rằng là Triệu Nhan coi trọng Lương Hoàng hậu mới có thể làm cho thảm án phát sinh, lại không nghĩ rằng trong chuyện này cũng không có gì với quan hệ Triệu Nhan, ngược lại là người đã chết bao nhiêu năm Thái Tông Hoàng Đế lưu lại ác danh, không ngờ trở thành nguyên nhân khiến cho Lý Lượng Tộ làm ra loại sự tình này, thật sự có chút khó tin.

- Không còn lời gì để nói hả! Lý Lượng Tộ nhìn đến đám người Triệu Nhan, lập tức lại cười lạnh hai tiếng nói, gã sớm đã không để ý đến sống chết của mình, nhưng lại không nghĩ sẽ giống Lý hậu chủ và Mạnh Sưởng bị vũ nhục như vậy, hơn nữa gã vốn chính là người có tham muốn sở hữu rất mạnh, chính mình không chiếm được dù phải phá hủy cũng không để cho người khác có được, tỷ như lần trước chạy khỏi Hưng Khánh phủ, gã liền đem toàn bộ phi tần giết chết, lăn này giết chết Lương Hoàng hậu cũng căn bản chẳng có gì lạ.

- Quận Vương, Lý Lượng Tộ đã điên rồi, ngài không căn lý luận cùng một kẻ điên nữa.

Lúc này Hoàng Ngũ Đức rốt cục mở miệng nói, vừa rồi y cũng đã có cảm giác không thích hợp, hiện tại xem ra quả là như thế.

Nghe được Hoàng Ngũ Đức nói, Triệu Nhan lại nhìn một chút vẻ mặt oán độc của Lý Lượng Tộ, cũng thở dài lắc lắc đầu. Hoàng Ngũ Đức nói kỳ thật cũng không sai, Lý Lượng Tộ vốn là một kẻ cực kỳ kiêu ngạo, nhưng bây giờ từ một đế vương của một quốc gia thành tù nhân, ngay đến tính mạng của bản thân cũng không thể nắm trong tay, chớ nói chỉ là bảo hộ người bên cạnh, dưới tình huống như vậy, tâm lý của gã đích xác trở nên có chút không bình thường, nếu không không có khả năng làm ra chuyện giết thê tử.

Nghĩ đến đây, Triệu Nhan lập tức phân phó Hoàng Ngũ Đức: - Lão Hoàng, ngươi đi đem vài cái chìa khóa còn dư lại mở cửa, đem thi thể ra ngoài, thuận tiện đem nơi này quét tước một chút!

- Lại nói tiếp Lý Lượng Tộ cũng thật là độc ác, Lương Hoàng hậu chết như vậy không dễ chịu chút nào. Lúc này Hoàng Ngũ Đức cũng mở miệng nói,Lương Hoàng hậu là nữ tử, hơn nữa thân phận tôn quý, trong quân vừa rồi không có nữ tử, cho nên chuyện khám nghiệm tử thi tự nhiên không thể do người trong quân lính động thủ, vừa vặn Hoàng Ngũ Đức lại là thái giám, cho nên cuối cùng chỉ có thể do y tự mình ra tay, đối với cái chết của Lương Hoàng hậu, y cũng rõ ràng hơn bất cứ ai.

Triệu Nhan nghe được lời nói của Hoàng Ngũ Đức cũng thở dài, lập tức lại hỏi thăm một chút tình hình hậu sự của Lương Hoàng hậu, lại nói tiếp nàng tuy rằng chết rồi, nhưng khẳng định không thể chôn ngay tại đây, mà phải vận chuyển đến Đại Tống nghiệm mình chính thân, may mắn bây giờ thiên khí rét lạnh, cũng không cần lo lắng thí thể hư thối.

Phía ngoài gió to liên tiếp càn quét một ngày hai đêm, đợi đến sáng hôm sau mới thay đổi nhỏ đi nhiều, Chủng Ngạc phái người ra khỏi cốc tuần tra một chút, cũng không có phát hiện có cái gì khả nghị, lúc này mới nhổ trại khởi hành, mặt khác y cũng không quên lên hệ với hai ngàn quân Tống phía sau, khi biết được bọn họ cũng không có bị tổn thất, lúc này mới yên lòng.

Sau khi rời khỏi thung lũng, cách Tây An châu cũng chỉ còn lại có sáu ngày lộ trình, những dư đảng Tây Hạ muốn cứu Lý Lượng Tộ nhất định sẽ động thủ trong sáu ngày này, điều này cũng làm cho Triệu Nhan không kìm được căng thẳng hơn.