Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 487: Chương 488: Giáo đốc chính là quận vương




- Ha ha, đã biết các ngươi cùng một tính, yên tâm đi, không thể thiếu phần của ngươi. Triệu Nhan nhìn thấy bộ dạng vội vàng của Hô Diên Khánh, lập tức cũng không nhịn được cười to nói, học sinh trong trường quân đội ngoại trừ một vài người ra, tuyệt đại bộ phận đều thích ăn thịt kho tàu, vì vậy lần này hắn đã mang rất nhiều thịt kho tàu đóng hộp đến, những thứ này đều là do đại sư phụ của nhà ăn trường quân đội làm, hương vị tuyệt đối vô cùng chính tông

Nghe thấy quả thực Triệu Nhan đã mang rất nhiều thịt kho tàu đóng hộp đến, điều này khiến cho Hô Diên Khánh cảm thấy mừng như điên, lập tức vội vàng mời Triệu Nhan bọn họ đi lên núi, người trên núi nhìn 'thấy không ngờ đô đầu lại vui vẻ mời một người còn trẻ tuổi đi lên, cũng đều vô cùng tò mò, người có gan lớn một chút vừa định tiến lên hỏi thăm, liền bị Hô Diên Khánh trừng mắt phải trở về, y sợ những người này không có phép tắc, để lại ấn tượng không tốt cho Triệu Nhan, mình trị quân không nghiêm.

So sánh ra, Triệu Nhan lại đối với biểu hiện của tướng sĩ vô cùng hứng thú, một bên vừa quan sát bọn họ, một bên vừa so sánh với tướng sĩ Đại Tống mình nhìn thấy lúc trước, kết quả phát hiện Hô Diên Khánh quả nhiên không hổ là một trong những học sinh ưu tú nhất của khóa đầu trường quân đội, tướng sĩ thủ hạ dù phải làm việc trong điều kiện gian khổ, nhưng hành động lại vô cùng có ký luật, nơi ở cùng công sự cũng được xây dựng vô cùng cẩn thận hợp lý, khiến cho người khác không tìm được một chút sai sót nào.

- Giáo đốc, đúng lúc ta cùng vài Thập trưởng vừa dùng cơm vừa họp, ta cũng thường xuyên nhắc đến ngài trước mặt bọn họ, không bằng học sinh để cho bọn họ gặp ngài một lần có được không? Lúc này Hô Diên Khánh bỗng nhiên hưng phấn đề nghị, Triệu Nhan tuy rằng lớn hơn y không nhiều tuổi, nhưng thân phận chính là thầy của y, hiện tại trưởng bối đến đây, tự nhiên y muốn giới thiệu một chút với huynh đệ của mình.

- Ha ha, cái này cũng không tệ. Chúng ta liền đi gặp những thủ hạ của ngươi đi! Triệu Nhan cũng muốn giúp cho cuộc sống của Hô Diên Khánh và những thủ hạ này tốt hơn, vì vậy tất nhiên không ngại làm quen với vài người.

Hô Diên Khánh lập tức dẫn theo Triệu Nhan đi vào động đất lớn kia của mình, lúc vừa mới đến cửa, chợt nghe từng trận cười đùa truyền ra từ bên trong, đợi đến khi bọn họ đi vào, liền nhìn thấy lão Quỷ bọn họ đang vừa gặm lương khô vừa nói cười, khi nhìn thấy Hô Diên Khánh dẫn theo một người trẻ tuổi xa lạ vào, tất cả đều rất sửng sốt.

- Lão Quỷ, vừa rồi không phải các ngươi nói muốn nếm thử hương vị của thịt kho tàu sao, lập tức liền có thể thưởng thức rồi! Hô Diên Khánh vừa mới vào đến, lập tức hét lớn một tiếng nói với các thủ hạ Thập trưởng, hiện tại y vô cùng cao hứng. Một mặt là bởi vì Triệu Nhan đến thăm mình, mặt khác là bởi vì lập tức sẽ có thịt kho tàu để ăn, về phần hai nguyên nhân này cái nào quan trọng hơn, đến ngay chính y cũng không phân rõ. Tuy nhiên nếu Triệu Nhan biết rằng không ngờ tâm quan trọng của mình chỉ tương đương với thịt kho tàu, nhất định sẽ hết sức buồn bực.

- Đô đầu, không phải ngài đang nói mê đi, trên núi ngoại trừ lương khô trong tay chúng ta, còn có cái gì để ăn nữa chứ, chớ nói chỉ là thịt kho tàu của ngài còn ở xa tận kinh thành kia. Hô Diên Khánh vừa dứt lời, chợt nghe thấy lão Quỷ lập tức tỏ ra vô cùng hoài nghĩ hỏi lại, những người khác cũng giống như vậy lộ ra vẻ mặt không tin được.

Hô Diên Khánh cũng không nghĩ đến được chứng kiến thủ hạ đồng lòng như vậy, vừa muốn giải thích thân phận của Triệu Nhan, tuy nhiên lúc này Triệu Nhan đứng ở phía sau cười cười phân phó nói: - Người đâu, mang thịt hộp chúng ta đưa đến lên!

Ngưu Liệt vẫn đi theo bên cạnh Triệu Nhan, nghe thấy phân phó của hắn liền lập tức làm theo, sai người đưa thịt được bó thành từng hộp mang vào. Những bó thịt này đều là dùng dây leo với thủ pháp đặc biệt buộc thành, như vậy vừa rân chắc lại tránh được va đập, miễn cho khi vận chuyển làm vỡ hộp.

- Thịt hộp! Quả thật là thịt hộp! Lão Quỷ bọn họ nhìn thấy một hộp thịt được đưa đến, tất cả đều khiếp sợ mà trừng to mắt, ngay sau đó Mặt Sẹo thật hưng phẩn chạy đến, cầm lấy thịt mà hưng phẩn xoay xoay. Bởi vì vấn đề sản lượng, khiến cho thịt hộp ở trong quân cũng không nhiều. Trước đó lão Quỷ và Mặt Sẹo bọn họ cũng chỉ vào lúc phá được Linh Châu và vài tòa thành mới được nhận vài vò thịt hộp khao thưởng, như hiện tại một vò lại một vò đồ hộp mang vào, đối với bọn họ tuyệt đối chính là lần đầu tiên trông thấy.

Lão Quỷ và Mặt Seo bọn họ đều là một đám người thô kệch, căn bản không biết cái gì là khách khí, lập tức kéo đứt dây ở trên thịt hộp rồi bắt đầu chuẩn bị ăn, tuy nhiên lại bị Hô Diên Khánh đánh một phát trên đầu nói: - Không quy củ, nhanh đi ra ngoài kêu các huynh đệ đến, mỗi người lĩnh một chút coi như tối nay thêm đồ ăn.

Hô Diên Khánh luôn luôn coi thủ hạ là huynh đệ đồng cam cộng khổ, cho tới bây giờ không làm ra việc đặc biệt nào, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến huynh đệ thủ hạ kính phục y, lão Quỷ và Mặt Sẹo bọn họ cũng đều biết, lập tức liền cười ha hả, vội vàng chạy ra ngoài gọi các huynh đệ khác đến nhận thịt hộp, kết quả chỉ trong chốc lát, toàn bộ tướng sĩ trên đỉnh núi liền đến nhận thịt hộp.

Trong sơn động sau khi Hô Diên Khánh xác các huynh đệ thủ hạ đều đã lấy được thịt, lúc này mới để lão Quỷ bọn họ nhận thịt, lần này Triệu Nhan mang đến không ít hộp, ngoại trừ hộp thịt kho tàu ra, nhiều nhất chính là hộp hoa quả, thứ này vào mùa đông không chỉ là mỹ vị, hơn nữa còn chứa nhiều đường, còn giúp nhanh chóng bổ sung thể lực, có thể nói chính là thứ tốt khó mà có được.

Nhưng tuy nhiều đồ hộp, những lão Quỷ bọn họ cũng rất quy củ, mỗi người đều chỉ lấy một hộp, hơn nữa đều là món thịt kho tàu vừa rồi Hô Diên Khánh khen ngợi, lão Quỷ trong đó một bên vừa dùng dao nhỏ mở hộp một bên cười ha hả hỏi Triệu Nhan: - Huynh đệ, nhìn ngươi lạ mặt như vậy, không phải là quan hậu cần mới tới chứ?

Không đợi Triệu Nhan trả lời, Mặt Sẹo cũng đã lớn tiếng đáp trả nói: - Lão Quỷ ngươi đây không phải nói lời vô nghĩa sao, ngoại trừ quan hậu cần, trong tay ai lại có nhiều thịt hộp như vậy chứ? Tuy nhiên huynh đệ ngươi so với quan tiền nhiệm tốt hơn nhiều, tên khốn khiếp kia chỉ biết đưa đạn pháo đến cho chúng ta, đồ ăn cũng chỉ có lương khô, mẹ nó, ta ăn liền muốn phun ra!

- Im miệng, đây là giáo đốc trường quân đội của chúng ta, đến đây là để thăm ta đấy, cũng không phải. quan hậu căn gì! Hô Diên Khanh nghe thấy lời nói của lão Quỷ và Mặt Seo, sợ Triệu Nhan tức giận, liền vội mở miệng trách mắng.

- Giáo đốc? Lão Quỷ và Mặt Seo bọn họ nghe được thân phận của Triệu Nhan cũng đều sửng sốt, tuy nhiên lúc này bọn họ cũng không liên tưởng đến Triệu Nhan chính là Quảng Dương quận vương của Đại Tống, chỉ thấy lão Quỷ phản ứng nhanh nhất, lập tức thi lễ một cái với Triệu Nhan nói: - Hóa ra ngài chính là giáo đốc của trường quân đội mà đô đầu thường nhắc đến, lúc này ngài còn đến thăm đô đầu, xem ra cũng là hán tử có tình có nghĩa, lão Quỷ bội phục nhất là những người như ngài vậy!

Ngoài miệng lão Quỷ khen Triệu Nhan, nhưng trên tay vẫn như cũ không ngừng mở hộp, lại nói tiếp bởi vì thời tiết quá lạnh, nút gỗ của hộp cũng bị đông lại rồi, rong lúc nhất thời quả thực khó có thể mở ra. Tuy nhiên cũng ở lúc lão Quỷ vừa dứt lời, đột nhiên trong mắt của y lóe lên một suy nghĩ, nghĩ đến trước đó Hô Diên Khánh đã từng nói, giáo đốc trường quân đội của bọn họ chính là Quảng Dương quận vương điện hạ của Đại Tống, cũng chính là tam hoàng tử của đương kim Hoàng đế bệ hạ, chẳng lẽ là

Nghĩ đến những điều đó, lão Quỷ rốt cục lộ ra vẻ mặt khiếp sợ mà dừng lại động tác trong tay, ngẩng đầu trợn mắt há hốc mồm nhìn Triệu Nhan, lắp bắp hỏi: - Ngài ngài sẽ không không phải là vị quận vương điện hạ mà đô đầu nói chứ?

- Ha ha, coi như lão Quỷ ngươi phản ứng nhanh, vị này chính là Quảng Dương quận vương của Đại Tống chúng ta! Thấy bộ dáng khiếp sợ của lão Quỷ, Hô Diên Khánh cũng không nhịn được vui sướng cười to nói, tướng sĩ thủ hạ Thập trưởng tuy rằng đều nể phục y, nhưng những người này cũng đồng thời đều là lão binh lính từng trải, bình thường y cũng ăn không ít những thua thiệt nhỏ, hôm nay cuối cùng có thể trả thù một lần rồi. 


- Vậy vậy thật tốt quá, đa tạ Quận vương điện hạ! Đám người lão Quỷ và Mặt Sẹo lúc này mới như người ở trong mộng tỉnh dậy, một đám đều kích động vạn phần hành đại lễ với Triệu Nhan, trước đó bọn họ đều là liều sống liều chết mà không được luận công lao, tuy rằng bọn họ không trách Hô Diên Khánh, nhưng trong lòng khó tránh khỏi có chút tiếc nuối, tuy nhiên hiện tại có lời của Triệu Nhan, cuối cùng cũng khiến cho tất cả bọn họ đều yên lòng. 

Đã biết thân phận của Triệu Nhan, mấy người lão Quỷ và Mặt Seo lập tức trở nên có chút gò bó, ngồi ở một chỗ đến cử động nho nhỏ cũng không dám, chớ nói chỉ là ăn thịt, dù sao thân phận chênh lệch thực sự quá lớn, điều này cũng khiến cho Hô Diên Khánh có chút bất đắc dĩ, chỉ đành để cho bọn họ cầm thịt rời khỏi. Như vậy rốt cục khiến cho bọn lão Quỷ nhẹ nhàng thở ra, lại thi lễ một cái với Triệu Nhan, sau đó như chạy trốn mà chạy ra ngoài vậy.

Nhìn thấy những người lão Quỷ đó chạy ra ngoài, lúc này Hô Diên Khánh và Triệu Nhan mới ngồi xuống, sau đó mang thịt trong tay mở ra, giơ tay xé một miếng thịt kho tàu đã đông lạnh nhét vào miệng, tuy rằng thịt lạnh thật đấy, nhưng hương vị cũng không thay đối, điều này khiến cho trên mặt y lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.

Nhìn thấy bộ dạng của Hô Diên Khánh, Triệu Nhan cũng không khỏi cười ha hả, tuy nhiên ngay sau đó hân liền nhướn mày, hôm nay đến đây không chỉ để thăm hỏi Hô Diên Khánh, mặt khác hẳn còn có một chuyện vô cùng trọng yếu muốn thương lượng với y.