~ Phu quân, chàng mau nói cho ta biết xi măng rốt cuộc là thứ gì, chúng ta có thể sản xuất ra không? Nếu có thể, ta lập tức đi tìm người vay tiền, nhất định phải xây nên một xưởng xi-măng! Trên xe ngựa Tào Dĩnh kéo tay Triệu Nhan, giống cô gái nhỏ làm nũng vậy, cũng chỉ có trước mặt Triệu Nhan, nàng mới lộ ra vẻ mặt tiểu nữ nhỉ này.
Vừa rồi Triệu Nhan nhắc tới xi-măng, Tào Dĩnh ngay lập tức ý thức được đó cũng là một nguồn tài nguyên cuồn cuộn cho vương phủ, cho nên truy hỏi luôn, chỉ có điều Triệu Nhan lại lấy cớ bên ngoài quá nhiều người, vì thế cũng không giải thích, mãi đến hiện giờ trên xe ngựa, Tào Dĩnh lập tức tiếp tục truy hỏi, lúc này hắn rốt cuộc không còn biện pháp từ chối rồi.
Nhìn thấy ánh mắt khát vọng của Tào Dĩnh, Triệu Nhan cũng không kìm được thở dài một tiếng: - Nương tử, chuyện xi-măng không phải không muốn nói cho nàng biết, mà cho dù nói cho nàng biết rồi, chúng ta cũng không thể dựa vào thứ này để kiếm tiền, bởi vì tuy rằng xi-mãng không quan trọng như sắt thép và lương thực, nhưng tác dụng của nó đối với quốc gia sẽ sinh ra ảnh hưởng trọng đại, cho nên ta cũng không định tự mình sản xuất xi-măng, mà muốn giao cho
Quân Khí Giám hoặc Công bộ, đương nhiên chúng ta cũng không thể đưa không, ít nhất cũng phải giành về chút ưu đãi.
Xi-măng nhìn thì bình thường, nhưng phải biết rằng sau khi một quốc gia có xi-măng là có thể kiến tạo thành trì vững chắc kiên cố hơn, mà Đại Tống sở đĩ có thể sống sót trước sự tiến công của hai cường địch Bắc Liêu và Tây Hạ, chủ yếu nhất chính là dựa vào thành trì chắc chắn, có thể nói đây là sinh tồn căn bản của Đại Tống, nhưng sau khi xi-măng xuất hiện, hoàn hảo giữ ở Đại Tống, nhưng chẳng may truyền lưu đến tay người Liêu quốc hoặc Tây Hạ, đến lúc đó đối phương có thể kiến tạo ra thành trì kiên cố vững chắc hơn Đại Tống, hơn nữa quân đội của bọn họ mạnh mẽ, tuyệt đối có thể thay đối thế cục chiến tranh giữa ba nước.
Cũng chính là suy xét đến những điều này cho. nên Triệu Nhan mới đầu còn có chút do dự, nếu mình phát minh ra việc lát xi:măng, dù sao hiện tại Đại Tống đã chiếm ưu thế trên phương diện xây dựng công sự. Nếu phát minh ra xi:măng, tuy rằng có thể gia cố thêm cho thành trì Đại Tổng, nhưng độ mạo hiểm phiêu lưu rất lớn, nếu chẳng may phương pháp chế tạo ra xi- măng bị địch quốc lấy được, dựa vào quân đội vốn chỉ thủ chứ không có sở trường công, chỉ sợ ngày sau muốn tiến công địch quốc sẽ tiêu phí khí lực gấp mấy lần.
-Tuy nhiên Triệu Nhan rất nhanh lại nghĩ tới, phát mình xi-măng là tiến bộ lớn nhất trong lịch sử, không thể bởi vì lo lắng phiêu lưu trong đó mà từ bỏ, như vậy cũng tốt hơn so với sự xuất hiện của hỏa dược vũ khí mà hắn biết, đều có thể cải biến tiến trình lịch sử, mặt khác cũng sẽ có vô số người chết dưới vũ khí hỏa dược, nhưng hẳn vẫn như trước lựa chọn phát minh ra các loại vũ khí hỏa dược, bởi vì nhìn trước mắt, lực lượng nắm giữ vũ khí hỏa dược có lợi đối với Đại Tống, một cơ hội thay đổi cục diện bất lợi hiện tại. Chỉ dựa vào lí do này cũng đủ rồi.
- Vì sao không thể tự sản xuất, xi-măng này rốt cuộc dùng để làm gì? Tào Dĩnh nghe đến đó lại tò mò truy hỏi.
Tác dụng của xi:măng cũng không có gì cần giấu diếm, cho nên Triệu Nhan nghe đến đó liền sắp xếp lại suy nghĩ một chút, sau đó giới thiệu tỉ mỉ về xi-măng một lần cho Tào Dĩnh, vừa bắt đầu Tào Dĩnh còn có chút không cho là đúng, cho rằng x:măng kỳ thật giống như vôi, cũng không có gì đặc biệt hơn người, nhưng sau đó nàng nghe được xi-măng còn tồn tại chắc chắn và lâu dài hơn vôi rất nhiều, thật sự cũng không kém đá tảng là bao, đây mới khiến nàng ý thức được ý nghĩa to lớn của xi- măng.
- Hiện tại nương tử đã hiểu rồi chứ. Xi-măng, thứ tốt nhất này vẫn nên do triều đình nắm giữ, đợi sau khi triều đình sản xuất ra, bảo họ cung cấp cho chúng ta một ít là được. Triệu Nhan cuối cùng tổng kết nói
- Thiếp thân cũng xuất thân từ nhà tướng, đương nhiên hiểu rõ tác dụng của x:măng, phu quân yên tâm đi, sau này thiếp thân sẽ không có ý định với xi-măng nữa. Tào Dĩnh lập tức mở miệng cười nói. Nàng tuy rằng thích kéo tiền tài vẽ cho vương phủ, nhưng cũng là nữ tử hiểu lí lẽ, đương nhiên biết tài nào có thể có, tài nào không thể.
- Nương tử anh minh! Triệu Nhan nhìn đến đây không kìm được cười hì hì mở miệng khen, kết quả bộ dáng không đứng đắn lại đổi lấy một cái liếc mắt của Tào Dĩnh. Đợi sau khi trở về vương phủ, Tào Dĩnh trở vào trong tiếp tục tìm cách lo liệu chuyện xưởng đồ hộp, Triệu Nhan lại tiếp tục lên xe ngựa đi Quân Khí Giám, hẳn muốn chế tạo được xi-măng trước đã.
Sau khi Thẩm Quát từ chức khỏi Quân Khí Giám, Triệu Thự lại chọn lựa từ trong triều ra một viên quan tiếp nhận chức vụ, Quân Khí Giám mới nhậm chức họ Tô tên Tụng, người này mặc dù không có thanh danh trong lịch sử lớn như Thẩm Quát, nhưng đồng thời cũng là nhà khoa học vĩ đại thời kì Bắc Tống, đặc biệt về phương diện văn học và y học, lại cực kỳ dốc lòng, cũng cực kỳ tỉnh thông về toán học, ngoài ra việc y đã làm quan nhiều năm ở đây, có kinh nghiệm hành chính phong phú, có thể nói trừ Thẩm Quát ra, y là lựa chọn thích hợp nhất cho vị trí Quân Khí Giám.
Triệu Nhan đợi sau khi xe ngựa đi tới Quân Khí Giám, vừa mới bước vào sân, ngay lập tức nghe được một trận cười sang sảng truyền ra từ phòng làm việc của Thẩm Quát, ngoài ra bên trong còn có tiếng người nói chuyện, một giọng nói vô cùng quen tai, Triệu Nhan một lát đã nhận ra đây là tiếng của Tô Thức, về phần người trung niên có giọng nói sang sảng, phỏng chừng chính là Tô Tụng.
- Thú vị thật, lúc Tô Thức và Thẩm Quát hợp tác, hai người gần như mỗi ngày đều cãi nhau, hiện giờ đổi lại là Tô Tụng, hai người lại trò chuyện vui vẻ, xem ra y và Thẩm Quát thật sự là bát tự không hợp. Triệu Nhan nghe được tiếng cười nói bên trong, lập tức không kìm nổi lẩm bẩm, đồng thời trên mặt không kìm được mấy phần ý cười.
Kế tiếp Triệu Nhan cất bước vào phòng, vừa vặn nhìn thấy Tô Thức cùng một người trung niên đã bốn mươi tuổi đang ngồi đối diện nhau, trước mắt hai người đặt mấy thứ trà cụ, xem ra chính là tranh thủ lúc nghỉ ngơi thưởng trà nói chuyện phiếm, tình huống này thật ra Triệu Nhan đã gặp đối với Tô Thức rất nhiều lần, chỉ có điều trong đó chưa từng xuất hiện Thẩm Quát.
- A, Quận vương sao ngài lại tới rồi, có phải có chuyện quan trọng hay không? Nhìn thấy Triệu Nhan bước vào, Tô Thức cũng hết sức kinh ngạc đứng lên nói, mặc dù Triệu Nhan là cố vấn Quân Khí Giám nhưng một năm cũng không tới được vài lần, hơn nữa mỗi lần tới khắng định đều có chuyện quan trọng muốn báo cho Quân Khí Giám biết.
- Ha ha, nói vậy vị này chính là Tô phán giám mới nhậm chức? Triệu Nhan đầu tiên là cười với Tô Thức, sau đó cười nói với người trung niên ngồi đối diện Tô Thức, chỉ thấy người trung niên này dáng người cao gầy, ngũ quan đoan chính tướng mạo đường đường, tuy rằng đã đến tuổi tứ tuần nhưng vẫn có thể thấy được phong thái lúc còn trẻ.
- Tô Tụng không đón tiếp từ xa, mong Quận vương thứ tội! Tô Tụng nhìn thấy Triệu Nhan đầu tiên là ngẩn ngơ, ngay sau đó cũng lập tức hành lễ, y cũng hết sức quen thuộc với Triệu Nhan, bởi trước kia khi Triệu Nhan dạy học ở Hiển Vĩ quán, y là một trong những người thường xuyên tới nghe giảng bài, thậm chí nếu y không có chức quan quan trọng, chỉ sợ cũng sẽ nhận lời tới Học viện Truy Nguyên làm một giảng sư hoặc giáo thụ.
- Ha ha, Tô phán giám không cần đa lễ, hôm nay ta tới nơi này là có chuyện quan trọng muốn tìm Quân Khí Giám xử lý, vừa vặn hai người các ngươi đều ở đây, chúng ta liền ngồi xuống nghe ta kể tỉ mỉ mọi chuyện một chút! Triệu Nhan cũng không khách sáo với Tô Tụng, trực tiếp đi thắng vào vấn đề.
- Ồ, xem ra Quận vương lại có ý tưởng gì mới?
Tô Thức nghe đến đó cũng sáng mắt lên nói, y vô cùng hiểu tính cách của Triệu Nhan, mỗi khi hắn vừa có ý tưởng mới sẽ hấp tấp chạy tới, đối với điều này y cũng đã thành thói quen.
- Ha ha, vẫn là Tử Chiêm huynh hiểu ta! Triệu Nhan nghe đến đó cũng cười lớn một tiếng, sau đó kế chuyện xi- măng một lần, lúc mới đầu Tô Thức và Tô Tụng cũng phản ứng giống như Tào Dĩnh trước đó, cho rằng chính là một loại nguyên liệu xây dựng nhà cửa, vốn không đủ khiến bọn họ coi trọng, tuy nhiên đợi sau khi bọn họ hiểu về đặc tính của xi-măng, hai người cũng hiểu được, hóa ra loại xi-măng này không ngờ là vật tư quan trọng có thể thay đổi tình thế giữa các quốc gia
- Quận vương, vậy còn chờ gì nữa, chúng ta mau đi thử nghiệm xem, nếu thật sự có thể chế tạo ra xi-măng, thành trì của Đại Tống chúng ta cũng sẽ kiên cố vững chắc rồi! Tô Thức sau khi nghe xong lập tức cực kỳ hưng phấn nói, y suy nghĩ giống như Triệu Nhan, thầm nghĩ xi-măng đối với Đại Tống có thể tạo được mặt tích cực, đây cũng nói lên y là người lạc quan.
So sánh, Tô Tụng thì điềm đạm, chắc chân hơn, chỉ thấy y cũng không vội vã mở miệng mà lộ ra thần sắc trầm tư, sau một lát cũng gật đầu nói: - Nếu x&-măng thật sự giống như lời Quận vương nói, đích xác có thể giúp thành trì Đại Tống ta kiên cố vững chắc hơn, chỉ có điều kiến tạo một tòa thành tỉ e rằng căn số lượng xi-măng không nhỏ, cho nên không biết giá trị chế tạo ra xi-măng là bao nhiêu, nếu quá đắt, chỉ sợ cũng khó có thể mở rộng!
Nghe được câu hỏi của Triệu Nhan, Tô Tụng đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo lập tức trả lời:
- Khởi bẩm Quận vương, khi Quân Khí Giám chế tác vũ khí có nhiều chỗ cần lượng lớn vôi, cho nên Quân Khí Giám liền làm một lò vôi sống, đặt ở cạnh Hỏa dược công phía ngoài thành!
- Thật tốt quá, chúng ta dùng lò vôi sống này đi, ranh thủ luyện ra x:măng sớm một chút, như vậy ta cũng có thể cho phụ hoàng cùng các vị tướng công xem thử! Triệu Nhan nghe đến đó lại hưng phấn nói.