Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 350: Góp ý với Nhan Ngọc Như.




"Thời gian vừa vặn bước vào tháng năm, thời tiết cũng đã nóng không thể tưởng tượng rồi, ngoài cửa số hết lần này tới lăn khác làm lòng người phiền muộn, ngay cả nước trong giếng múc lên dường như cũng mang theo luồng hơi nóng, đến nỗi người trong phòng càng ngồi không yên, đặc biệt nơi giống như lớp học tập trung nhiều người một chỗ, bước vào quả thực có thể khiến người ta nóng đến choáng váng.

Triệu Nhan mang theo mấy chục bản sao sách vừa mới làm ngày hôm qua đi vào phòng học, hôm nay là ngày cuối cùng của học kỳ hơn nửa năm, dựa theo quy tắc tiểu học là sẽ có một cuộc thí, những bản bản sao sách là đề thỉ cuối kỳ này.

Để có những tập đề thi này cũng không dễ dàng, Triệu Nhan phải huy động hết những người biết viết chữ trong vương phú, vất vả lầm mới chép xong.

'ốn Triệu Nhan là muốn cho người in ấn, tuy nhiên sau khi nghe ngóng mới biết được, bây giờ in ấn cũng đều là bản khắc, đề thi trong tay hẳn kích thước không lớn, nhưng cần phải viết cũng rất nhiều, nếu muốn làm thành bản khắc, chẳng những phải tốn nhiều thời gian hơn, đồng thời cũng căn tìm người thợ tay nghề cao, cuối cùng chỉ sợ cần phải chừng mấy ngày mới có thể hoàn thành, như vậy sẽ không kịp ngày thi, cho nên hắn chỉ có thể chọn dùng cách sao chép tốn phí sức người, nhưng tốc độ lại nhanh hơn một chút.

Lớp năm thứ hai tuy vắng hơn một chút, nhưng mà Triệu Nhan mới đi vào, lập tức cảm thấy một hơi nóng phả vào mặt, đây chỉ là buổi sáng, nếu tới buổi chiều, chỉ sợ nhiệt độ sẽ rất cao, điều này cũng làm cho Triệu Nhan vô củng hoài niệm quạt, điều hòa không khí, tú lạnh... hết thảy mọi thứ có thể hạ nhiệt độ xuống của đời sau, lại nói tiếp hắn trong biệt viện thật ra có hầm băng, nhưng bằng bên trong cũng có hạn, không thể tùy tiện lãng phí.

- Vào học!

Triệu Nhan đi lên bục giảng hô lớn một tiếng, mà còn cố gắng làm ra bộ dáng nghiêm túc. Chỉ có điều bộ dạng vẻ mặt hẳn nhễ nhại mi hôi thật sự khiến bầu không khí không thế nghiêm túc được.

- Chào tiên sinh!

Dưới sự hướng dẫn của Tiết Lễ, các học sinh cũng lập tức đứng lên hướng về Triệu Nhan hành lễ, hình thức không khác đời sau lầm, chẳng qua chào lão sư được biến thành chào tiên sinh, vậy cũng là nhập gia tùy tục đi.

Vốn dựa theo kế hoạch của Triệu Nhan, kế tiếp chính là phát bài thi. Sau đó liều bắt đầu cuộc thi, đợi cho sau khi thi xong sẽ nghĩ, về phần điểm số đợi cho đến lúc khai giảng mới công bố, miễn cho những học sinh học kém kia biết rõ mình thi không tốt, ngay cả nghĩ hè cũng không thoải mái.

Nhưng khi Triệu Nhan thấy Tiết Lễ bọn họ mỗi một người đều là bộ dạng đổ mồ hôi, không khỏi thay đổi chủ ý, dù sao trong phòng học nóng như vậy, trong không khí không có một chút gió, cho dù mở cửa sổ ra cũng vô ích. Làm bài thỉ trong điều kiện như thế, đừng nói các học sinh chịu không nổi, ngay cả Triệu Nhan cũng cảm thấy khó chịu.

- Mang bàn ra dưới bóng cây ngồi đi, hôm nay chúng ta thi ở bên ngoài!

Triệu Nhan bỗng mở miệng phân phó, bên ngoài tuy rằng cũng rất nóng, nhưng ở trong bóng cây lại vẫn tương đối mát mẻ, vừa vặn trong sân phía sau trường học có mấy cái cây cao lớn, có thể dễ dàng làm bài thi ở đây.

- Thật quá tốt! ! 

Triệu Quần và Tiết Lễ bọn chúng nghe được Triệu Nhan phân phó cũng lập tức hoan hô một tiếng. Một đám người lập tức bắt đầu ba chân bốn cảng tiến hành kê bàn, những đứa bé như Nhã Nhi không khiêng nổi bàn thì giúp chuyển ghế.

Triệu Nhan nhìn các học sinh cùng nhau một lòng hợp tác, cũng không kìm được lộ ra nụ cười hài lòng, ngay sau đó hẳn lại tới lớp học năm nhất, năm nhất cũng phải tiến hành cuộc thị, hiện tại Nhan Ngọc Như phụ trách lớp này, lúc trước Triệu Nhan đã giao đề thi cho nàng. Chẳng qua năm nhất số người nhiều hơn, nói vậy trong phòng học cũng sẽ càng nóng, cho nên Triệu Nhan muốn báo cho Nhan Ngọc Như một chút, để cho năm nhất cũng ra ngoài làm bài thi, miễn cho không khí nóng phá hư mất.

Quả nhiên khi Triệu Nhan vừa mới đi vào phòng học năm nhất, lập tức cảm thấy một làn hơi nóng đập vào, tuy nhiên không khí nóng cũng gần giống như thế mà thôi, mấu chốt là Triệu Nhan ngửi được trong không khí còn mang theo một mùi khó ngửi, điều này làm cho hắn lập tức chau mày, bởi vì hẳn biết rõ đây là người thời gian dài không có tẩm rửa, hơn nữa mồ hôi mới có mùi, trước kia hẳn chỉ dạy rất nhiều học trò đều là ở lại giữ con, những người già chăm sóc bọn nhỏ cũng không chú ý lầm, cảnh này khiến những học sinh kia cũng là một đám bẩn muốn chết, sau đó vẫn là hẳn ở trường học sắp xếp một máy nước nóng ngoài trời, kiến tạo một cái nhà tắm đơn giản, mới xem như giải quyết xong vấn đề này.

Mặc dù trong phòng học mùi có chút khó ngửi, tuy nhiên Nhan Ngọc Như vẫn một bộ quần áo trắng đứng ở trên bục giảng, tựa hồ đối với mùi này cũng không để ý, khi thấy Triệu Nhan tiến vào, cũng lập tức lộ ra một nụ cười nói:

- Triệu Lão sư sao ngài lại tới đây?

Trước kia Nhan Ngọc Như đều xưng hô với Triệu Nhan là quận vương, tuy nhiên trong trường học Triệu Nhan lại không thích xưng hô thế này, cho nên hẳn mãnh liệt yêu cầu, bất kể là học trò hay là Nhan Ngọc Như là lão sư này, đều gọi hẳn là lão sư.

Triệu Nhan đi tới bên cạnh Nhan Ngọc Nhự, lập tức ngửi được một loại hương thơm giống như hoa lan từ trên người nàng, cuối cùng hòa tan không ít mùi khó ngửi trong phòng học, lập tức lúc này mới cười mở miệng nói:

- Là như thế này, hôm nay thời tiết thật sự quá nóng, trong phòng học thi ta lo lằng học trò sẽ chịu không nối, cho nên không bằng ra làm bài thi dưới bóng cây, như vậy cũng sẽ mát hơn một chút.

Nghe được lời Triệu Nhan nói, Nhan Ngọc Như cũng lập tức lộ ra một nụ cười trang nhã nói:

- Triệu lão sư nghĩ đúng là chu toàn, ta cũng hiểu được trong phòng học quá nóng, một khi đã như vậy, chúng ta đây liền đi ra bên ngoài làm bài thí!

Học trò ở đối diện nghe được Triệu Nhan và Nhan Ngọc Như nói chuyện, cũng lập tức hoan hô một tiếng, sau đó liền bắt đầu chuyển bàn, kết quả chỉ chốc lát, trong phòng học tất cả bàn được dọn sạch ra bên ngoài, mặt khác những học sinh này rời khỏi, mùi khó ngửi trong phòng học rốt cuộc cũng nhạt đi rất nhiều.

Lập tức Triệu Nhan và Nhan Ngọc Như cũng cùng ra phòng học, lúc này học trò đã dường như tìm được chỗ ngồi rồi, hơn nữa cảm giác khoảng cách hai bên kéo lại gần nhau, điều này làm cho Triệu Nhan bọn họ đều hài lòng gật đầu một cái, sau đó bắt đầu phát bài

Bất kể là Tiết Lễ hay những hài tử Thượng Thủy trang này, tính tình đều tương đối là đơn thuần, khi thi cũng không có xuất hiện tình huống thì thầm, cho nên căn bản không cần Triệu Nhan và Nhan Ngọc Như coi thi, cuối cùng Triệu Nhan đem đến hai cái băng ghế, sau đó mời Nhan Ngọc Như củng nhau ngồi vào trong một gốc cây nghỉ ngơi.

- Nhan lão sư, cuộc sống lúc này thế nào, đối với trường học có điều gì không quen không?

Triệu Nhan chợt mỉm cười mở miệng nói.

- Ta rất khỏe, hơn nữa rất thích trường học, nếu có thể hy vọng quận vương cho phép ta ở trong này cải cuộc đời.

Nhan Ngọc Như nghe đến câu hỏi của Triệu Nhan cũng vô cùng nghiêm túc hồi đáp, nàng thật sự thích cuộc sống trong trường học, mỗi ngày cùng những bọn nhỏ đơn giản này sống chung một chỗ, làm cho nàng dần dần quên một số người đáng ghê tởm, tâm tình trong lòng cũng tốt lên rất nhiều, nụ cười thản nhiên cũng gần như đọng lại ở khóe miệng, ngay cả Ấn Nương cũng kinh ngạc trước sự thay đổi của nàng.

Nghe được Nhan Ngọc Như nói muốn ở trường học cả đời, Triệu Nhan cũng không kìm được sửng sốt, nhưng hắn cũng không để ý lắm, lập tức lại mở miệng nói:

- Thích nơi này là tốt tồi, ta cũng rất thích cuộc. sống ở trong trường học, đơn giản, yên tĩnh, không có gì lục đục với nhau, thật hy vọng có thể biến nơi đây thành một mảnh đất yên bình.

Nói tới đây Triệu Nhan bỗng nhiên dừng một chú sau đó quay đầu nhìn khuôn mặt Nhan Ngọc Như xinh đẹp tuyệt trần cười mở miệng nói

- Có điều ta lại có chút ý kiến nho nhỏ với Nhan lão sư, hi vọng cô có thể tiếp nhận!

-Ồ, Triệu lão sư có ý kiến gì, cứ việc nói, tiểu nữ tử nhất định sửa!

Nhan Ngọc Như nghiêng đầu sang chỗ khác mỉm cười mở miệng nói, nàng đối với lời nói miêu tả trường học của Triệu Nhan ban nãy rất thích, bây giờ cuộc sống như vậy nàng cũng luôn muốn theo đuổi.

Nhan Ngọc Như nghiêng đầu mỉm cười thì vừa khéo lúc đó có ánh mặt trời rủ xuống xuyên qua mái tóc nàng, khiến cho nụ cười của nàng thoạt nhìn thật thuần khiết, hơn nữa dung nhan tuyệt thế kia, khiến cho Triệu Nhan cũng thất thần trong nháy mắt, nhưng hẳn rất nhanh liền tỉnh táo, vội có chút gấp gáp mở miệng nói:

- Là như vậy, vừa rồi ta đi vào phòng học năm nhất, ngửi được trong phòng học mùi hương thật không ổn, hắn là có một vài học trò không có tắm rửa, không biết Nhan lão sư có chú ý tới không? 

Nhan Ngọc Như cũng cảm thấy vừa rồi Triệu Nhan đang nhìn mình, điều này khiến cho nàng không khỏi mặt đỏ lên, mãi đến khi nghe được câu hỏi của Triệu Nhan, lúc này mới kìm ném tâm trạng hồi đáp:

- Kỳ thật chuyện này ta cũng phát hiện, trước ta nghe học trò nói qua, quận vương yêu cầu học trò đến trường thì phải rửa sạch sẽ tay và mặt, hơn nữa cũng cần tâm rửa và giặt quần áo, phần lớn học trò cũng đã làm được, nhưng có mấy người học trò có thể là lôi thôi đã quen, lại thêm phụ thân của bọn chúng cũng không thèm để ý, bình thường đến trường thì có thể sẽ rửa mặt rửa tay, nhưng tầm rửa cũng là rất ít, trời lạnh thì còn không có gì, nhưng đợi thời tiết nóng lên, mùi vị cũng có chút khó ngửi rồi.

Triệu Nhan nghe được Nhan Ngọc Như giải thích cũng bất đắc đĩ vỗ đầu một cái, hắn không nghĩ tới Nhan Ngọc Như không ngờ cũng có một mặt nữ nhân như thế, không ngờ bởi vì thẹn thùng mà không dám dạy học trò, tuy nhiên chuyện tuy nhỏ này, nhưng cũng không thể bỏ mặc như vậy, bởi vậy Triệu Nhan lại mở miệng nói:

- Nhan lão sư, cô nghĩ vậy cũng không phải là đúng, duy trì vệ sinh cá nhân chẳng những có thể phòng ngừa được bệnh tật, đồng thời cũng là một loại biểu hiện tôn trọng người khác, chúng ta thân là lão sư, ngoại trừ truyền thụ giảng đạo ra, đồng thời cũng phải dạy dỗ bọn hắn làm người như thế nào, nếu chuyện này cô ngại nói, vậy giữ mấy học trò lại, sau khi tan học ta tự mình nói với bọn họ một chút!

Nghe được Triệu Nhan nói như thế, Nhan Ngọc Như cũng hiểu được mình làm lão sư như vậy có chút thiếu sót, lập tức chỉ thấy nàng cắn môi nghĩ ngợi chốc lát, cuối cùng kiên quyết mở miệng nói: 

- Đa tạ Triệu lão sư nhắc nhở, ta hiểu rồi, đợi bài thí kết thúc ta sẽ tự mình dạy dỗ mấy học sinh ấy!