Triệu Nhan ngoảnh đầu nhìn lại, lại phát hiện người kéo hẳn không ngờ lại là Hô Diên Khánh mà vừa nãy hẳn thấy trên giáo trường, chỉ thấy lúc này đối phương mặc một bộ áo có số của trường quân đội, trên tay cầm phần cơm của mình, đang nhìn hẳn với vẻ mặt cười khổ. Trước đó Triệu Nhan chỉ nhìn y từ xa trên giáo trường, hiện giờ quan sát gần, Triệu Nhan phát hiện Hô Diên Khánh không chỉ ốm đi, mà làn da cũng trở nên vừa đen vừa thô, nếu không tận mất nhìn, e là Triệu Nhan cũng không dám tin trước kia y là một tên tiểu tử béo vừa trắng vừa mềm.
- Ha ha, hoá ra là Hô Diên huynh, hơn một năm không gặp, ngươi anh tuấn hơn trước kia nhiều rồi
Triệu Nhan nhìn thấy Hô Diên Khánh cũng lập tức lên tiếng chào hỏi, trong tiểu thuyết Truyền Kỳ Hô Gia Tướng của hậu thế, Hô Diên Khánh được xưng là Hắc Hổ Anh Hùng, Hô Diên Khánh trước mắt này đủ đen rồi, tuy nhiên khí thế vẫn kém một chút, phỏng chừng tôi luyện thêm vài năm trên chiến trường thì có thể danh xứng với thực rồi.
Nghe thấy lời trêu đùa của Triệu Nhan, Hô Diên Khánh cũng vô cùng bất đắc dĩ, lập tức lần nữa mở miệng nói: - Quận vương, lúc đầu ta được đưa đến đây rõ ràng là để giảm béo, giờ thì hay rồi, đúng là giảm béo rồi, nhưng mỗi ngày còn thao luyện mệt hơn lúc trước, hơn nữa còn phải học binh pháp, ngày nào cũng. mệt như chó chết, việc này lẽ nào quận vương không muốn giải thích gì hay sao?
- Ha ha, lại nói món ăn trong trường quân đội quả là không tệ, chúng ta tìm một nơi vừa ăn vừa nói chuyện! Triệu Nhan bật cười ha hả nói.
Tầm quan trọng và công dụng của trường quân đội lúc đầu chỉ có Triệu Nhan và Dương Hoài Ngọc biết, sau này sau khi Trương Tái và những giáo quan khác đến, cũng đần đần biết chút ít, tuy nhiên học sinh rong trường quân đội lại không hề biết công dụng thật sự của trường quân đội, đương nhiên bọn họ đều không ngốc, có thể đoán ra ít nhiều từ trong đó, thậm chí một vài người trong tướng môn cũng đoán ra được ít nhiều, ví dụ như tên Mã Đức Nhượng, cũng chính vì vậy, mới có nhóm con em tướng môn thứ hai được đưa đến trường quân đội, hiện giờ nhìn bộ dạng của Hô Diên Khánh, có lẽ là muốn nghe ngóng được nhiều in tức hơn từ chỗ Triệu Nhan.
- Vừa đúng lúc, nhóm huynh đệ chúng ta bình thường đều ăn cơm cùng nhau, trong đó có không ít là bằng hữu thân thích của quận vương, chúng ta vừa ăn vừa nói, thế nào? Hô Diên Khánh nghe thấy Triệu Nhan muốn cùng mình vừa ăn vừa nói, liền có chút vui vẻ, đối với chuyện của trường quân đội, bọn học cũng có thể đoán ra ít nhiều, tuy nhiên đối với tiền đồ sau này của bản thân những người này, y lại có chút mờ mịt, cho nên y mới muốn nghe ngóng chút gì đó từ chỗ Triệu Nhan.
Sau đó Triệu Nhan theo Hô Diên Khánh đến một góc của nhà ăn, Dương Hoài Ngọc và Trương Tái vốn muốn cùng đến, tuy nhiên Triệu Nhan nháy mắt ra hiệu với họ, thế là hai người chỉ đành ngồi ở một cái bàn. không xa lắm ăn cơm.
Nơi này có mấy học viên trẻ tuổi đang ăn cơm, lúc nhìn thấy Triệu Nhan và Hô Diên Khánh, cũng liền lập tức đứng dậy chào hỏi, Triệu Nhan quen biết vài người rong đó, ví dụ như đường đệ của Tào Tung Tào Đông, Triệu Tông Võ - nhỏ tuổi hơn mình nhưng lại là đường thúc của mình, cháu ruột của Dương Hoài Ngọc - Dương An Hưng... Những người này đều biết hắn, ai nấy đều gật đầu hỏi thăm Triệu Nhan.
- Tỷ phu, chúng ta bị ngươi gài bẫy đến thảm luôn, ngươi nhìn làn da đen của ta này, đều là do phơi nắng trong trường quân đội, sau này nếu ta tìm không được vợ, tỷ phu ngươi phải chịu trách nhiệm đấy! Triệu Nhan vừa ngồi xuống, Tào Đông liền kêu khổ với hẳn.
- Đi chỗ khác, ngươi còn sợ không tìm được vợ ư, cửu ca của ngươi mới thật sự là sợ tìm không được vợ kia! Triệu Nhan liếc Tào Đông nói. Lúc trước tuy rằng Tào Đông mập, nhưng danh tiếng không tệ, ít nhất tốt hơn Tào Tung nhiều, hiện giờ mỡ trên người đã giảm đi rồi, thêm gia thế của y nữa, muốn tìm một thê tử môn đăng hộ đối quả thật là quá dễ dàng.
Nghe thấy Triệu Nhan nhắc tới vị cửu ca có tiếng xấu kia, Tào Đông lập tức cười hắc hắc ngồi xuống, tuy nhiên lúc này Triệu Tông Võ - người có tuổi không sai lệch lảm với Triệu Nhan lại mở miệng nói: - Tam ca nhi, bọn ta cũng không nói lời dư thừa nữa, ngươi có thể cho chúng ta một tin tức chính xác không, đợi sau khi chúng ta hoàn thành việc học ở trường quân sự, những người như chúng ta rốt cuộc sẽ bị an bài ở đâu?
Câu hỏi của Triệu Tông Võ cũng là vấn đề mà tất cả học viên đều muốn hỏi, trong lúc nhất thời Hô Diên Khánh và Tào Đông bọn họ đều nhìn Triệu Nhan, tuy nhiên đối với vấn đề này, Triệu Nhan lại không hề ví vã trả lời, mà chậm rãi thưởng thức cháo khoai lang của mình, phát hiện cũng không khó nuốt, lúc này mới mở miệng nói: - Trước khi ta trả lời câu hỏi này, ta cũng có vài câu hỏi muốn hỏi các ngươi.
- Mời quận vương nói! Trong những người này Hô Diên Khánh cũng được xem là người khá trầm ổn, nhưng lúc này cũng có vẻ có chút gấp gáp.
- Câu hỏi thứ nhất của ta là, các ngươi sau khi đến trường quân đội đã học được những gì?
Triệu Nhan quét mắt nhìn những học viên của trường quân đội ở trước mắt, sau đó thản nhiên hỏi.
- Những thứ mà chúng ta được học rất nhiều, ví dụ như hành quân bố trận, chém giết trên chiến trường, tính toán lương thảo... Tuy nhiên trình độ hiện giờ còn rất có hạn, nhưng chỉ cần học thêm hai năm, nhất định sẽ nên tài. Nghe thấy câu hỏi của Triệu Nhan, Tào Đông lập tức giành trả lời.
- Những thứ mà chúng ta được học tuy nhiều, nhưng nếu dùng một câu để khái quát, thì đó chính là đạo làm tướng! Lúc này Dương An Hưng cũng mở miệng nói, câu trả lời của y chuẩn xác hơn nhiều so với đáp án của Tào Đông.
Đối với câu trả lời của Tào Đông và Dương An Hưng, Triệu Nhan cũng từ chối không cho ý kiến, mà kế tiếp lại hỏi tiếp hai câu hỏi còn lại: - Câu hỏi thứ hai của ta là, các ngươi của bây giờ so với lúc trước có những thay đổi gì? Câu hỏi thứ ba là, nếu hiện giờ cho các ngươi rời khỏi trường quân đội, các ngươi có nguyện ý không?
Nghe hai câu hỏi này của Triệu Nhan, Hô Diên Khánh bọn họ đều trở nên trầm mặc, bọn họ tự nhiên rõ nhất thay đổi trên người họ, thay đổi thứ nhất trực liếp nhất đó là loại bỏ hết lượng thịt béo trên người, ngoài ra cũng học được nhiều thứ, mỗi lần về nhà, đều có thể nhìn ra sự tán thưởng từ trong mắt của người nhà đối với mình, ngoài ra quan trọng nhất là, bọn họ cảm thấy tuy là hiện giờ ngày nào cũng rất mệt, nhưng cuộc sống rất phong phú, mỗi ngày thức giấc đều cảm thấy cơ thể tràn đây sức mạnh, không giống như trước đây nhàm chán không biết làm gì, nếu hiện giờ Triệu Nhan thật sự để họ rời khỏi trường quân đội, e là những người ngồi ở đây đều sẽ rất không tình nguyện.
Triệu Nhan nhìn thấy Hô Diên Khánh bọn họ đều trầm mặc không nói, trên mặt của vài người còn lộ ra vẻ mặt không nõ, điều này khiến hẳn hài lòng mà gật đầu, xem ra những người này đã nảy sinh tình cảm với trường quân đội, thậm chí đã có cảm giác trung thành với nó, điều này nói rõ cách giáo dục của Dương Hoài Ngọc và Trương Tái bọn họ là rất thành công, đợi sau khi những người này vào quân đội, tự nhiên sẽ mở rộng ảnh hưởng của trường quân đội trong quân.
Qua một hồi lâu, chỉ thấy Hô Diên Khánh là người đầu tiên tỉnh táo lại từ trong trầm mặc, liền mở miệng nói với Triệu Nhan: - Quận vương, ba câu hỏi ngươi hỏi chúng ta này, có quan hệ gì với câu hỏi mà Tông Võ đưa ra lúc nãy không?
- Ba vấn đề này có quan hệ vô cùng mật thiết với tiền đồ ngày sau của các ngươi, hai câu hỏi sau tạm thời không nhắc đến, câu hỏi thứ nhất là các ngươi học được những gì, câu này An Hưng huynh đáp rất hay, thứ học được trong trường quân đội đó là đạo làm tướng, nếu đã vậy, vậy các ngươi còn không đoán ra được hay sao? Ngày sau sau khi các ngươi tốt nghiệp trường quân đội, tự nhiên sẽ được an bài trong quân đội, hơn nữa sẽ không giống như chức quan nhàn tản mà người nhà các ngươi an bài, mà là chức vị có thực quyền có thể thật sự lãnh binh đánh trận, điểm này các ngươi phải chuẩn bị cho tốt.
- Thì ra là thế! Lúc này Tào Đông cũng gật đầu đáp, tuy nhiên ngay sau đó y lại có chút lo lắng nói: - Nhưng nếu trường quân đội trọng yếu như vậy, vì sao còn cần phải giữ bí mật như vậy, mặt khác, đám quan văn triều đình kia vẫn luôn thích chèn ép võ tướng, liệu bọn họ có thể cũng sẽ áp dụng một vài thủ đoạn với trường quân đội của chúng ta không?
Chuyện quan văn chèn ép tướng môn, thậm chí toàn bộ tập đoàn võ tướng căn bản không phải bí mật gì, cho dù là những người trẻ tuổi trong tướng môn như Tào Đông cũng biết rõ, cho nên sau khi y nghe thấy kế hoạch của Triệu Nhan đói với trường quân đội, lập tức nghĩ đến phản ứng của đám quan văn, điều này khiến cho đám người Triệu Tông Võ đều nhìn về Triệu Nhan.
- Ha ha, đối với phản ứng của đám quan văn, cùng với áp lực mà trường quân đội có thể phải đối mặt, điều này không căn các ngươi phải bận tâm, đối với đám học viên các ngươi, điều quan trọng nhất là nhanh chóng trở thành một vị tướng quân đạt tiêu chuẩn, tốt nhất là có thể lập chiến công, như vậy, áp lực mà trường quân đội ngày sau phải đối mặt cũng sẽ càng nhỏ, đồng thời cũng có thể khiến trường quân đội phát triển nhanh hơn nữa! Lúc này Triệu Nhan cười ha hả trả lời, với thân phận của Tào Đông bọn họ, đích thật là không cần lo lắng vấn đề này.
- Lời quận vương nói không sai, việc này đích thật không cần chúng ta phải bận tâm, tuy nhiên quận vương ngài cũng phải cẩn thận, hiện giờ trong tướng môn đã có rất nhiều người biết chuyện của trường quân sự, hẳn là những quan văn đó nhất định cũng đã nghe được tin tức gì của trường quân đội, nếu đợi đến khi họ ý thức được uy hiếp của trường quân đội đối với họ, vậy quận vương rất có thể sẽ trở thành đối tượng đứng mũi chịu sào bị đám quan văn đó đả kích. Lúc này Hô Diên Khánh cũng nói với vẻ mặt ngưng trọng, đồng thời ánh mắt nhìn Triệu Nhan cũng tràn đầy kính nể, y đã ý thức được, Triệu Nhan muốn dựa vào trường quân đội để thay đối thói trọng văn khinh võ của toàn Đại Tống, điều này cho dù là có được sự ủng hộ của hoàng đế bệ hạ thì cũng phải đối mặt với khó khăn to lớn.