Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 303: Đừng đóng kịch nữa




bệnh nặng quấn thân, tính mạng khó bảo đảm được. Ông cũng không phải dạng người cổ hủ, so với mạng của tôn nữ, tất cả những thứ khác đều không quan trọng.

Nghĩ đến đây, Âu Dương Tu bỗng trầm giọng nói: - Cách của Bảo An công chúa tính ra vẫn chấp nhận được. Điều khó xử nhất là tìm được một người giả mạo. Hơn nữa, hẳn ta phải là một người không thể để cho Uyển Linh tìm ra được sơ hở gì. Người như vậy rất khó tìm.

Âu Dương Tu vừa nói đến đây, ánh mắt vừa nhìn về phía Triệu Nhan. Bất kể xét ở mặt nào thì Triệu Nhan cũng đều là người thích hợp nhất. Thứ nhất, hắn vốn là tác giả của bài thơ. Thứ hai, tuổi tác và diện mạo của hắn cũng khá phù hợp với Âu Dương Uyển Linh. Thứ ba, chuyện này do hai tỷ tỷ và thê tử của hắn gây ra nên hẳn phải có trách nhiệm giúp các nàng giải quyết

Bảo An công chúa và Tào Dĩnh vẫn luôn quan sát nét biến hóa trên mặt của Âu Dương Tu. Khi thấy ánh mắt của ông ta dừng lại ở Triệu Nhan, các nàng đều lộ vẻ kích động. Theo các nàng, muốn biến Triệu Nhan thành người giả mạo thì vấn đề lớn nhất là thái độ của Âu Dương Tu. Vì vậy, các nàng mới phải đồn hết tâm tư diễn vở kịch này. Nếu Âu Dương Tu tự mình muốn Triệu Nhan làm người giả mạo thì cho dù sau này Âu Dương Uyển Linh có làm tiểu thiếp của Triệu Nhan đi chăng nữa ông ta cũng không thể nói gì được.

Triệu Nhan thấy Âu Dương Tu đang nhìn mình bèn làm ra vẻ mặt hết sức kinh ngạc, sau đó liên tục khoát tay: - Âu Dương đại nhân đừng có nhìn ta, ta là người đã có thê tử rồi, cho nên tuyệt đối không thể giúp được!

Dựa theo dự đoán của Triệu Nhan và mấy người Tào Dĩnh, tiếp theo, Âu Dương Tu hẳn là chủ động đề nghị Triệu Nhan giả mạo người đưa thơ. Chỉ căn Triệu Nhan từ chối vài câu nữa là có thể thuận thế đáp ứng. Tuy nhiên, bọn họ cũng không nghĩ tới việc Âu Dương Tu dùng ánh mắt dò xét nhìn hết các nàng một lượt rồi nói: - Hai vị công chúa và quận vương phi có thể tránh ra ngoài một lát được không? Ta có vài việc muốn nói với quận vương.


Triệu Nhan không ngờ Âu Dương Tu lại thông minh như vậy, lập tức có thể biết mình và mấy người Tào Dĩnh đang diễn trò. Hắn chỉ đành bất đắc dĩ cười khổ một tiếng:

- Âu Dương đại nhân đúng là anh minh. Khi ta biết mọi chuyện thì vương phi và hai tỷ tỷ đã phạm sai lầm rồi. Vốn là các nàng cũng muốn đến quý phủ xin lỗi, hơn nữa lại nghĩ để ta giả mạo người đưa thơ, nhưng lại lo đại nhân không đõng ý. Vừa đúng hôm nay quý phủ của đại nhân dùng nửa bài thơ tìm người nên mới tương kế tựu kế, nghĩ ra hạ sách này. Tất cả đều muốn cho đại nhân tự mình đồng ý.

- Hừ! Quả nhiên là vậy! Âu Dương Tu vừa rồi cũng chỉ đoán, nhưng không ngờ Triệu Nhan lại thừa nhận, ông ta không khỏi hừ lạnh. Tuy ông ta biết mình đang bị người tính kế, nhưng cũng đã suy nghĩ mọi chuyện thông suốt. Ngoại trừ tìm người giả mạo Thanh Ngọc tiên sinh đi gặp Uyển Linh, thật ra không còn cách nào tốt hơn để có thế trị bệnh cho nó.

Nghĩ đến đây, Âu Dương Tu lại âm thầm đánh giá Triệu Nhan thêm lăn nữa. Mới một năm không gặp, bây giờ hẳn đã trưởng thành rồi. Không chỉ có phong độ, mặt khác, tài hoa của Triệu Nhan cũng là người đời ít thấy. Bất kể là tài vẽ hay tài thơ của hẳn đều cao hơn so với những tài tử trẻ tuổi khác. Đáng tiếc hắn ta đã có thê tử rồi. Không lẽ tôn nữ của Âu Dương Tu ta đây lại phải làm thiếp của người ta?