Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 283: Miễn cưỡng qua ải




Đêm hôm giết chết Hặc Lý Bát, Triệu Húc đã mời Triệu Nhan tới thuyền của mình, hơn nữa còn cho người chuẩn bị thêm mấy món ăn để chuẩn bị tâm sự với hẳn. Nhưng sau khi Triệu Nhan đi vào lại không nói câu nào hết, cứ ngồi uống rượu. Điều này đã khiến cho "Triệu Húc thấy Triệu Nhan đang lo lắng khi trở về sự bị rách phạt, liền thở dài nói: - Bây giờ đã biết sợ rồi, nếu trước khi đệ ra tay có thể suy nghĩ một chút tới hậu quả thì cũng không thể bị rơi vào bước này được.

- Sợ? Sợ cái gì? Triệu Nhan đang uống rượu nghe tới đây bỗng kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Triệu Húc, vẻ mặt khó hiểu hồi.

- Chẳng phải đệ đang lo lắng sau khi trở về sẽ bị cha trách phạt sao?

Triệu Húc cũng hỏi lại. Triệu Nhan vừa uống rượu giải sầu, ngoài lo lắng khi trở về bị trách phạt ra thì còn có thể là cái gì chứ?

Nghe thấy lời này của Triệu Húc, Triệu Nhan lại bật cười ha hả, lát sau mới nín cười nói: - Đại ca người lãm rồi, đệ quả thực là đang lo lắng, nhưng lại không phải lo là khi về sẽ bị trách phạt, mà là tính toán thời gian, bên phía Ninh Nhi e là đã sắp sinh rồi. Đây là đứa con đầu tiên của đệ, ca nói sao đệ lại không lo lắng cho được chứ?

- Đệ đệ để muốn ta nói đệ thế nào đây? Triệu Húc. nghe tới đây cũng dở khóc dở cười. Y không ngờ Triệu Nhan lúc này vẫn còn đang lo lắng cho việc vợ thứ kinh con, ngược lại căn bản chẳng quan tâm gì tới chuyện bị trách phạt.

Hồi lâu sau, Triệu Húc mới từ từ kìm nén cơn giận, ngồi xuống uống rượu. Lúc này mới nhớ ra nguyên nhân hôm nay gọi Triệu Nhan tới, liền lên tiếng hỏi: - Tam đệ, chuyện trách phạt cứ để khi nào về rồi tính. Tuy nhiên, đệ bây giờ cũng phải nói cho ta biết, nguyên nhân vì sao bỗng nhiên lại giết chết đám người Hặc Lý Bát?

Triệu Nhan biết Triệu Húc có lẽ sẽ hỏi câu hỏi này, chỉ là chuyện này hãn lại không biết nên nói thế nào cho đối phương hiểu được, dù sao thì hẳn cũng không thể nói cho Triệu Húc biết, mấy chục năm sau Hoàn Nhan bộ đột ngột quật khởi, sau đó dùng mấy nghìn binh lực quét ngang qua Liêu quốc, chỉ mất có năm năm đã tiêu diệt được Đại Liêu, sau đó lại chỉ căn một năm đã diệt sạch được Bắc Tống. Chuyện này so với tiểu thuyết truyền kỳ còn thấy hơi quá. Cho dù Triệu Nhan nói ra đi nữa, e là Triệu Húc cũng không thể tin được.


Khi nói tới Tây Hạ, Triệu Húc trầm tư hồi lâu, cuối cùng cũng đã lộ rõ vẻ phẫn hận nói: - So với Liêu quốc, Tây Hạ là một tên cường đạo hoàn toàn. Hàng năm đều gây chiến sự ở biên cương, hơn nữa còn thành lập Cầm Sinh quân, không những cướp lương thực và tiền bạc, đáng ghét hơn nữa còn cướp người. Nghe nói bên phía Tây Hạ còn chuyên kinh doanh mua bán nô lệ người Hán. Những Hán nô này đều là từ Đại Tống ta cướp ra, cộng thêm người Tây Hạ không sản xuất, cần gì đều tới Đại Tống ta cướp, giống như là một ung nhợt vậy. Cho nên, so ra vẫn là Tây Hạ nguy hại với chúng ta hơn. Cũng chính vì như vậy, cho nên cha và tướng công trong triều đều xem Tây Hạ là kẻ thù phải tiêu diệt đầu tiên!

- Không sai, Liêu quốc trước đây uy hiếp chúng ta rất lớn. Tuy nhiên, trải qua nhiều năm sống hòa bình như vậy, Liêu quốc dã tính của dân tộc du mục đã bị mài mòn rồi. Người Khiết Đan đã học được nông, công, thương từ người Hán chúng ta. Sự khác biệt giữa hai bên cũng đã được thu nhỏ rồi. Tuy nhiên, người Đảng Hạng của Tây Hạ lại lập quốc không lâu, dù khắp nơi đều học theo Đại Tống ta, nhưng trong xương tủy lại vẫn có sự đã man, bản thân không sản xuất, chỉ có thể cướp của chúng ta. Điều này cũng đã khiến cho chúng ta mỗi năm bị tổn thất lượng người và tài việc lớn.

Khi nói tới đây, Triệu Nhan bỗng nhiên nói tiếp: - Sự uy hiếp của Liêu quốc đối với Đại Tống chúng ta đã rất nhỏ rồi, đặc biệt là qua lần phản loạn này của Gia Luật Trọng Nguyên, càng phải xuất ra nguyên khí lớn. Trong mấy năm tới, thậm chí là vài chục năm tới chưa chắc đã có thể đè nén được cơn giận. Nhưng, vạn nhất lúc này Liêu quốc bỗng nhiên ngã quy, sau đó có một dân tộc quật khởi còn dã man hơn cả người Tây Hạ, đại ca người thấy khi đó Đại Tống chúng ta sẽ biến thành thế nào?

- Chuyện này. Nghe thấy giả thuyết sau cùng của Triệu Nhan, Triệu Húc cũng có chút vừa kinh ngạc vừa nghỉ ngờ, sau đó lại nhíu mày nói: - Ý của tam đệ ngươi là nếu chúng ta viện trợ Hoàn Nhan bộ, rất có khả năng sẽ đẩy nhanh tốc độ quật khởi của họ, thậm chí còn thay cả Liêu quốc, trở thành kẻ thủ lớn nhất phía bắc chúng ta?