Xuyên Không Về Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 357: Hứa Thất An: Ta không làm (2




"Dương đại nhân là người Tề đảng, điểm ấy không sai chứ?"

Đơn giản nói chuyện vài câu, Hứa Thất An đi thẳng vào chủ đề, thay thế Trương Tuần Phủ, triển khai công việc thẩm vấn.

Dương Xuyên Nam vuốt cằm, "Cha ta là người của Tề Địa Nhân, năm đó nhậm chức ở Binh bộ từng được Binh Bộ Thị Lang dẫn dắt, thế là tiến vào Tề đảng."

Hứa Thất An mờ mịt nhìn về phía Trương Tuần Phủ.

Trương Tuần phủ giải thích: "Tề đảng là đảng phái do Tề Địa Nhân tạo thành, ở thời kì đó của cha Dương Xuyên Nam, Tề đảng nắm giữ Binh bộ, đây đều là chuyện từ mấy chục năm trước."

Dương Xuyên Nam tiếp tục nói: "Cha ta là nhân vật râu ria bên ngoài của Tề đảng, đến đời ta vẫn là như vậy. Tận đến khi ta bị điều đến Vân Châu, trong mười mấy năm liên tục lập chiến công, chậm rãi lên được vị trí hiện tại.

"Trong đó quả thật có công lao Tề đảng đã nâng đỡ trước triều đình, nhưng ta và bọn họ không có quan hệ thân cận, trừ lúc vào kinh báo cáo tình hình công tác thì mới gặp mặt, Vân Châu và kinh thành cách xa nhau vạn dặm, điều duy nhất níu giữ ta với nơi đó chỉ là chuyện hương khói cho tổ tiên mà thôi."

Trương Tuần Phủ khẽ gật đầu.

Dương Xuyên Nam dựa vào chiến công mà lên được chức vụ hiện tại, nguyên nhân vì như thế, tội danh nuôi dưỡng bọn trộm cướp mới có thể thành lập, cũng phù hợp đánh giá của nha môn Đả Canh Nhân đối với hắn.

"Nhưng nếu nói ta giúp Tề đảng vận chuyển quân nhu, cấu kết Vu Thần giáo, bản quan quả thật oan uổng." Dương Xuyên Nam lắc đầu:

"Ta đã là Đô Chỉ Huy Sứ, Vân Châu còn có quan lại nào lớn hơn ta? Tội này rất lớn, hơn nữa nếu không phải cảm thấy mình nên vì dân chúng Vân Châu mà làm chút chuyện, bản quan tình nguyện rời khỏi địa phương quỷ quái này."

Lời này nói rất hay, rất đường hoàng, thời điểm kiếp trước lúc xem các bộ phim điện ảnh hoặc kịch hát, lúc nhân vật phản diện muốn tẩy trắng thì đều dùng giọng điệu này.... Hứa Thất An cười lạnh hai tiếng trong lòng.

Hắn không tin tưởng lời nói của Dương Xuyên Nam chút nào, chỉ tin vào chứng cứ chính xác.

Nhưng là một quan thẩm vấn có đủ nghiệp vụ, hắn rất giỏi dẫn đường đề tài, thuận thế nói: "Vậy là theo ý Dương đại nhân, việc này còn có ẩn tình gì khác?"

Dương Xuyên Nam nhìn về phía Trương Tuần Phủ, "Tuần Phủ đại nhân nghĩ xem, tại Vân Châu chỉ có mình ta là người Tề đảng sao? Tề đảng cấu kết Vu Thần giáo, vận chuyển quân nhu, người làm chủ phía sau màn liền nhất định là ta?

"Trong Đô Chỉ Huy Sứ ti, cũng chỉ có mình ta là người Tề đảng?"

Trương Tuần Phủ lắc đầu: "Đô Chỉ Huy Sứ đại nhân, đừng nói những lời vô ích này."

Nghe lời nói của Dương Xuyên Nam rất giống nói dối, thậm chí nếu đánh giá nghiêm khắc thì chính là nói nhảm, nói chung chỉ là để thoát khỏi trách nhiệm mà thôi.

Mà thân là Đô Chỉ Huy Sứ, nha môn giúp sơn tặc vận chuyển quân nhu, trách nhiệm lớn nhất là của ai? Khẳng định là trưởng quan cấp bậc cao nhất như hắn.

Điểm này không thể nghi ngờ.

"Dương đại nhân, trong các ngươi có một phản đồ." Hứa Thất An cũng biết hắn nói láo, nhưng không lập tức kết luận.

Dương Xuyên Nam tựa như nhìn ra bọn họ không tín nhiệm lời nói của mình, dừng một chút, mở miệng: "Tề đảng quả thật có làm việc này, nhưng sau khi biết Chu Mân chết, ta mới hiểu rõ toàn bộ sự tình.

"Rõ ràng, ta là người bị Tề đảng đẩy ra chịu tội thay, chân chính cấu kết Vu Thần giáo, nâng đỡ sơn tặc là một người khác. Ta vốn định vụng trộm tìm chứng cớ hủy diệt, bo bo giữ mình. Đáng tiếc các ngươi nhanh hơn một bước."

Đây mà gọi là nhanh hơn một bước sao? Rõ ràng ngươi còn chưa kịp múc nước uống, ta đã no bụng tè ra rồi.... Hứa Thất An quay đầu nhìn về phía hai thuật sĩ áo trắng.

Ba vị thuật sĩ ăn không ngồi rồi tận ba tháng trời, lúc này rốt cuộc được thể hiện tác dụng, bọn họ luôn luôn dùng Vọng Khí Thuật quan sát Dương Xuyên Nam.

"Hình như không nói sai." Một thuật sĩ áo trắng trả lời.

"Hình như?" Hứa Thất An không vui nhìn hắn.

Bị Hứa công tử nghi ngờ, những thuật sĩ có chút lo lắng, mở miệng: "Chúng ta là lục phẩm Phong Thuỷ sư, Đô Chỉ Huy Sứ này là ngũ phẩm, theo lý thuyết, Vọng Khí Thuật của chúng ta sẽ không sai lầm được.

"Nhưng mà chuyện này trước giờ đều không thể chính xác trăm phần trăm. Đầu tiên, nếu Dương đại nhân từng khổ tu Nguyên thần, ý chí kiên định, vậy hắn nói dối chúng ta cũng không thể biết được. Ví dụ như Hứa công tử ngài mà bước vào Luyện Thần Cảnh, vậy bát phẩm Thuật Sĩ bình thường cũng không nhìn thấu được ngài, phẩm chất nhu đồng, thậm chí phải là Thuật Sĩ cao cấp nhất mới được.

"Tiếp theo chính là pháp khí che chắn khí tức, đương nhiên, Dương đại nhân đã bị soát người, không có pháp khí.

"Cuối cùng, Vu thần giáo và thuật sĩ chúng ta đều có pháp thuật sửa chữa ký ức, nếu Dương đại nhân làm chuẩn bị từ trước... Vậy lời hắn đang nói hiện tại đều là nói thật."

"Sửa chữa ký ức?" Hứa Thất An lắp bắp kinh hãi.

Đây là lần đầu hắn nghe nói chuyện sửa chữa ký ức này.

"Đó là pháp thuật cường giả cao phẩm mới có thể nắm giữ." Thuật sĩ áo trắng giải thích.

Ở thế giới này, sự chênh lệch giữa cường giả thấp phẩm và cao phẩm lớn như trời với đất, cái này Hứa Thất An hiểu được.

Cao thủ thấp phẩm chỉ biết múa mấy bài võ, cao phẩm thì có thể sánh với thần ma, Thần Thù hòa thượng trong cơ thể hắn chính là một ví dụ, bị phong ấn tại phong ấn tang bạc suốt năm trăm năm, vậy mà cánh tay bị cụt vẫn bất diệt.

Đúng rồi, trong cơ thể mình còn có Thần Thù đại sư... Mình cũng thiếu chút nữa quên mất... Hứa Thất An nói thầm trong lòng.

Hòa thượng này bị phong ấn năm trăm năm, nguyên khí bị thương nặng, mượn thân thể của hắn nuôi dưỡng, vẫn ngủ say đến bây giờ.

Nếu là sửa chữa ký ức, vậy vụ án liền khó xử.... Thủ đoạn tra án bình thường không hiệu quả.... Chỉ có tiên hiệp mới có thể đánh bại tiên hiệp, sớm biết vậy đã xin để Tống Khanh hoặc là vị thích ra vẻ kia đi theo, mà không phải phong thuỷ sư.... Hứa Thất An nhíu mày.

Dương Xuyên Nam nhìn Hứa Thất An: "Hứa đại nhân.... Bản lĩnh của ngươi đã đủ tư cách để ta gọi một tiếng Hứa đại nhân, bản quan nói là thật hay giả, ngươi cứ việc thỏa thích thăm dò tra xét.

"A, cái này cũng là phương án duy nhất ta có thể nghĩ ra được trong tình huống hiện tại."

Dùng kẻ địch đánh bại kẻ địch sao... Hứa Thất An nghĩ thầm trong lòng.

"Vì sao ta phải giúp ngươi, trực tiếp đem ngươi trở lại kinh thành, vậy là xong việc." Hứa Thất An cười lạnh.

"Cũng phải!" Dương Xuyên Nam nhắm mắt lại.

....

Dịch trạm từ hôm nay trở đi bắt đầu thay phiên tuần thú liên tục, mặc kệ ban ngày hay đêm tối, không được Tuần Phủ đại nhân phê chuẩn, bất luận kẻ nào cũng không được rời khỏi hay tiến vào dịch trạm.

Đám người Hổ Bí vệ lên tinh thần phấn khởi, bởi vì đầu sỏ gây nên tội đã bị bắt, có thể đoán được, bọn họ sắp được trở về kinh thành. "Dương đại nhân là người Tề đảng, điểm ấy không sai chứ?"

Đơn giản nói chuyện vài câu, Hứa Thất An đi thẳng vào chủ đề, thay thế Trương Tuần Phủ, triển khai công việc thẩm vấn.

Dương Xuyên Nam vuốt cằm, "Cha ta là người của Tề Địa Nhân, năm đó nhậm chức ở Binh bộ từng được Binh Bộ Thị Lang dẫn dắt, thế là tiến vào Tề đảng."

Hứa Thất An mờ mịt nhìn về phía Trương Tuần Phủ.

Trương Tuần phủ giải thích: "Tề đảng là đảng phái do Tề Địa Nhân tạo thành, ở thời kì đó của cha Dương Xuyên Nam, Tề đảng nắm giữ Binh bộ, đây đều là chuyện từ mấy chục năm trước."

Dương Xuyên Nam tiếp tục nói: "Cha ta là nhân vật râu ria bên ngoài của Tề đảng, đến đời ta vẫn là như vậy. Tận đến khi ta bị điều đến Vân Châu, trong mười mấy năm liên tục lập chiến công, chậm rãi lên được vị trí hiện tại.

"Trong đó quả thật có công lao Tề đảng đã nâng đỡ trước triều đình, nhưng ta và bọn họ không có quan hệ thân cận, trừ lúc vào kinh báo cáo tình hình công tác thì mới gặp mặt, Vân Châu và kinh thành cách xa nhau vạn dặm, điều duy nhất níu giữ ta với nơi đó chỉ là chuyện hương khói cho tổ tiên mà thôi."

Trương Tuần Phủ khẽ gật đầu.

Dương Xuyên Nam dựa vào chiến công mà lên được chức vụ hiện tại, nguyên nhân vì như thế, tội danh nuôi dưỡng bọn trộm cướp mới có thể thành lập, cũng phù hợp đánh giá của nha môn Đả Canh Nhân đối với hắn.

"Nhưng nếu nói ta giúp Tề đảng vận chuyển quân nhu, cấu kết Vu Thần giáo, bản quan quả thật oan uổng." Dương Xuyên Nam lắc đầu:

"Ta đã là Đô Chỉ Huy Sứ, Vân Châu còn có quan lại nào lớn hơn ta? Tội này rất lớn, hơn nữa nếu không phải cảm thấy mình nên vì dân chúng Vân Châu mà làm chút chuyện, bản quan tình nguyện rời khỏi địa phương quỷ quái này."

Lời này nói rất hay, rất đường hoàng, thời điểm kiếp trước lúc xem các bộ phim điện ảnh hoặc kịch hát, lúc nhân vật phản diện muốn tẩy trắng thì đều dùng giọng điệu này.... Hứa Thất An cười lạnh hai tiếng trong lòng.

Hắn không tin tưởng lời nói của Dương Xuyên Nam chút nào, chỉ tin vào chứng cứ chính xác.

Nhưng là một quan thẩm vấn có đủ nghiệp vụ, hắn rất giỏi dẫn đường đề tài, thuận thế nói: "Vậy là theo ý Dương đại nhân, việc này còn có ẩn tình gì khác?"

Dương Xuyên Nam nhìn về phía Trương Tuần Phủ, "Tuần Phủ đại nhân nghĩ xem, tại Vân Châu chỉ có mình ta là người Tề đảng sao? Tề đảng cấu kết Vu Thần giáo, vận chuyển quân nhu, người làm chủ phía sau màn liền nhất định là ta?

"Trong Đô Chỉ Huy Sứ ti, cũng chỉ có mình ta là người Tề đảng?"

Trương Tuần Phủ lắc đầu: "Đô Chỉ Huy Sứ đại nhân, đừng nói những lời vô ích này."

Nghe lời nói của Dương Xuyên Nam rất giống nói dối, thậm chí nếu đánh giá nghiêm khắc thì chính là nói nhảm, nói chung chỉ là để thoát khỏi trách nhiệm mà thôi.

Mà thân là Đô Chỉ Huy Sứ, nha môn giúp sơn tặc vận chuyển quân nhu, trách nhiệm lớn nhất là của ai? Khẳng định là trưởng quan cấp bậc cao nhất như hắn.

Điểm này không thể nghi ngờ.

"Dương đại nhân, trong các ngươi có một phản đồ." Hứa Thất An cũng biết hắn nói láo, nhưng không lập tức kết luận.

Dương Xuyên Nam tựa như nhìn ra bọn họ không tín nhiệm lời nói của mình, dừng một chút, mở miệng: "Tề đảng quả thật có làm việc này, nhưng sau khi biết Chu Mân chết, ta mới hiểu rõ toàn bộ sự tình.

"Rõ ràng, ta là người bị Tề đảng đẩy ra chịu tội thay, chân chính cấu kết Vu Thần giáo, nâng đỡ sơn tặc là một người khác. Ta vốn định vụng trộm tìm chứng cớ hủy diệt, bo bo giữ mình. Đáng tiếc các ngươi nhanh hơn một bước."

Đây mà gọi là nhanh hơn một bước sao? Rõ ràng ngươi còn chưa kịp múc nước uống, ta đã no bụng tè ra rồi.... Hứa Thất An quay đầu nhìn về phía hai thuật sĩ áo trắng.

Ba vị thuật sĩ ăn không ngồi rồi tận ba tháng trời, lúc này rốt cuộc được thể hiện tác dụng, bọn họ luôn luôn dùng Vọng Khí Thuật quan sát Dương Xuyên Nam.

"Hình như không nói sai." Một thuật sĩ áo trắng trả lời.

"Hình như?" Hứa Thất An không vui nhìn hắn.

Bị Hứa công tử nghi ngờ, những thuật sĩ có chút lo lắng, mở miệng: "Chúng ta là lục phẩm Phong Thuỷ sư, Đô Chỉ Huy Sứ này là ngũ phẩm, theo lý thuyết, Vọng Khí Thuật của chúng ta sẽ không sai lầm được.

"Nhưng mà chuyện này trước giờ đều không thể chính xác trăm phần trăm. Đầu tiên, nếu Dương đại nhân từng khổ tu Nguyên thần, ý chí kiên định, vậy hắn nói dối chúng ta cũng không thể biết được. Ví dụ như Hứa công tử ngài mà bước vào Luyện Thần Cảnh, vậy bát phẩm Thuật Sĩ bình thường cũng không nhìn thấu được ngài, phẩm chất nhu đồng, thậm chí phải là Thuật Sĩ cao cấp nhất mới được.

"Tiếp theo chính là pháp khí che chắn khí tức, đương nhiên, Dương đại nhân đã bị soát người, không có pháp khí.

"Cuối cùng, Vu thần giáo và thuật sĩ chúng ta đều có pháp thuật sửa chữa ký ức, nếu Dương đại nhân làm chuẩn bị từ trước... Vậy lời hắn đang nói hiện tại đều là nói thật."

"Sửa chữa ký ức?" Hứa Thất An lắp bắp kinh hãi.

Đây là lần đầu hắn nghe nói chuyện sửa chữa ký ức này.

"Đó là pháp thuật cường giả cao phẩm mới có thể nắm giữ." Thuật sĩ áo trắng giải thích.

Ở thế giới này, sự chênh lệch giữa cường giả thấp phẩm và cao phẩm lớn như trời với đất, cái này Hứa Thất An hiểu được.

Cao thủ thấp phẩm chỉ biết múa mấy bài võ, cao phẩm thì có thể sánh với thần ma, Thần Thù hòa thượng trong cơ thể hắn chính là một ví dụ, bị phong ấn tại phong ấn tang bạc suốt năm trăm năm, vậy mà cánh tay bị cụt vẫn bất diệt.

Đúng rồi, trong cơ thể mình còn có Thần Thù đại sư... Mình cũng thiếu chút nữa quên mất... Hứa Thất An nói thầm trong lòng.

Hòa thượng này bị phong ấn năm trăm năm, nguyên khí bị thương nặng, mượn thân thể của hắn nuôi dưỡng, vẫn ngủ say đến bây giờ.

Nếu là sửa chữa ký ức, vậy vụ án liền khó xử.... Thủ đoạn tra án bình thường không hiệu quả.... Chỉ có tiên hiệp mới có thể đánh bại tiên hiệp, sớm biết vậy đã xin để Tống Khanh hoặc là vị thích ra vẻ kia đi theo, mà không phải phong thuỷ sư.... Hứa Thất An nhíu mày.

Dương Xuyên Nam nhìn Hứa Thất An: "Hứa đại nhân.... Bản lĩnh của ngươi đã đủ tư cách để ta gọi một tiếng Hứa đại nhân, bản quan nói là thật hay giả, ngươi cứ việc thỏa thích thăm dò tra xét.

"A, cái này cũng là phương án duy nhất ta có thể nghĩ ra được trong tình huống hiện tại."

Dùng kẻ địch đánh bại kẻ địch sao... Hứa Thất An nghĩ thầm trong lòng.

"Vì sao ta phải giúp ngươi, trực tiếp đem ngươi trở lại kinh thành, vậy là xong việc." Hứa Thất An cười lạnh.

"Cũng phải!" Dương Xuyên Nam nhắm mắt lại.

....

Dịch trạm từ hôm nay trở đi bắt đầu thay phiên tuần thú liên tục, mặc kệ ban ngày hay đêm tối, không được Tuần Phủ đại nhân phê chuẩn, bất luận kẻ nào cũng không được rời khỏi hay tiến vào dịch trạm.

Đám người Hổ Bí vệ lên tinh thần phấn khởi, bởi vì đầu sỏ gây nên tội đã bị bắt, có thể đoán được, bọn họ sắp được trở về kinh thành.