Xuyên Không Về Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 1756: Càng đánh càng hăng (1)




Sau tích lũy lực lượng ngắn ngủi, Thủy Lôi cầu bắn nhanh đi, ven đường hồ quang chợt lóe rồi biến mất.

Mục tiêu của nó lại không phải Hứa Thất An, mà là rất không có võ đức đánh lén Lạc Ngọc Hành.

Ầm!

Hứa Thất An lắc mình che ở giữa Lạc Ngọc Hành cùng Thủy Lôi cầu, dựng thẳng lưỡi kiếm, chém ở trên Thủy Lôi cầu.

Thủy Lôi cầu lập tức phát nổ, khiến không khí trong nháy mắt trải rộng điện tích, từng đạo hồ quang lóe lên tắt đi ở giữa không trung.

Thể phách Kim Cương của Hứa Thất An lại một lần nữa bị vụ nổ xé rách, nhưng giờ khắc này, tuy da tróc thịt bong, lại chưa lộ ra xương trắng.

Hắn mạnh lên rồi, như biểu hiện trên tình báo... Bạch Đế giọng điệu không thay đổi, cười khẩy nói:

“Thủ đoạn bùng nổ tiềm năng? Lòng tin của ngươi, chính là cái này?”

Cùng lúc nói chuyện, nó không nhàn rỗi, bốn vó như bay, lưng eo co duỗi, như con báo nhanh nhẹn vồ giết con mồi.

Hậu duệ thần ma là không sợ cận chiến, thậm chí bản thân cái này chính là một trong các thủ đoạn giết địch của chúng nó.

Thừa dịp Thủy Lôi cầu tạo thành hiệu quả tê dại, nó chuẩn bị lấy thời gian ngắn nhất săn giết Hứa Thất An, giải quyết chiến đấu.

Mười bảy đạo lôi kiếp... Thân thể Hứa Thất An vô thanh vô tức sụp xuống, dung nhập bóng ma, tiêu tán không thấy.

“Chạy?”

Bạch Đế bật cười một tiếng, trong miệng phun ra hai mũi tên nhọn màu đen, bắn về phía Lạc Ngọc Hành.

So sánh với Già La Thụ bị gắt gao cuốn lấy, kẻ địch nó đối mặt chỉ có Hứa Thất An, mà Hứa Thất An là không có khả năng bằng sức một người cuốn lấy nó.

Cho nên nó thường xuyên có thể rảnh tay đối phó Lạc Ngọc Hành.

Lạc Ngọc Hành đang độ kiếp phân ra bộ phận tinh lực, tay phải dựng thẳng ngón tay thành kiếm, thao túng phi kiếm chém về phía hai mũi tên nhọn màu đen.

Ầm! Ầm!

Mũi tên nhọn do thủy linh chi kiếm ngưng tụ nổ tung, thân thể Lạc Ngọc Hành loạng choạng, sắc mặt tái nhợt đi vài phần.

Hứa Thất An từ trong cái bóng dưới thân Bạch Đế chui ra, cầm Trấn Quốc Kiếm, ánh sáng màu vàng như bùng nổ, đâm về phía sinh thực khí* của nó.

(*): bộ phận sinh dục, sinh sản

Toàn thân Bạch Đế bao trùm vảy giáp, không thể phá vỡ, loại huyết mạch thần ma được trời ban này không tha khinh thường, Hứa Thất An không có lòng tin lột vảy, nhưng chọc thằng nhỏ hắn vẫn rất có nắm chắc.

Đầu tiên là bụng không có vảy, tương đối mỏng yếu, mà sinh thực khí là bộ vị yếu ớt nhất của sinh vật, thần ma nghĩ hẳn cũng không thể tránh được.

Hứa Thất An lấy pháp thuật “Di Tinh Hoán Đấu” che chắn khí tức bản thân, mà Bạch Đế không phải hệ thống võ phu, không có dự cảm nguy cơ. Khi Bạch Đế phát hiện Hứa Thất An ở dưới khố mình, Trấn Quốc Kiếm đã bùng nổ ra kiếm quang vàng óng, lấy thế bẻ gãy nghiền nát, đâm về phía sinh thực khí của Bạch Đế.

Bạch Đế nguy nga bất động.

Lúc này, Hứa Thất An đâm ra Trấn Quốc Kiếm, thấy bụng Bạch Đế chợt phồng lên, sinh thực khí chợt bành trướng.

Dự cảm nguy cơ của võ giả mãnh liệt ập đến, trong đầu Hứa Thất An hiện lên một hình ảnh —— Nước tiểu của Bạch Đế xuyên thủng cái đầu quả dưa của hắn!

Làm hậu duệ thần ma trời sinh có thể ngự thủy, khống lôi, Bạch Đế tùy thời tùy chỗ, muốn tiểu liền tiểu.

Không có lãi... Hứa Thất An sau khi cân nhắc kết quả một kiếm này đâm ra ngoài, quyết đoán từ bỏ, nghiêng người quay cuồng một cái, từ dưới khố Bạch Đế lăn ra.

Ngay sau đó, một cột nước to như nắm tay từ dưới khố Bạch Đế bắn nhanh ra, cột nước như là cắt đậu phụ, xuyên thấu lòng đất thật sâu, chiều sâu không thể đoán trước.

Có thể nghĩ mà biết, dòng nước tiểu này nếu tưới ở trên mặt, đầu Hứa Thất An sẽ lập tức nổ tung.

Thân thể Bạch Đế đột nhiên cứng ngắc, một trận gió thổi tới, thân thể tiêu tán từng tấc, đây là một tàn ảnh.

Chân thân nó lấy tốc độ không thể tưởng tượng tập kích đến trước người Hứa Thất An, thân thể khôi ngô đứng thẳng như người, hai móng hung hăng đánh ra.

Tốc độ thật nhanh... Hứa Thất An mới từ trong quay cuồng đứng dậy, gió mạnh ập tới như đao cắt mặt, hắn giơ ngang kiếm trước ngực, tay trái nâng thân kiếm, cố gắng chống đỡ!

Đinh!

Vuốt sắc đánh lên thân kiếm, cường độ Đại Phụng đệ nhất thần kiếm thừa nhận được lực lượng thân thể của Bạch Đế.

Nhưng Hứa Thất An không thể thủ được, khí cơ bùng nổ, hắn như là một chiếc tàu hỏa lắp thêm ống đẩy khí, hướng phía sau trượt bắn đi.

Giày da trâu Hứa Linh Nguyệt may cho hắn theo tiếng mà nổ tung.

Trong quá trình trượt lui không chịu khống chế, trong đầu Hứa Thất An hiện lên một hình ảnh —— Bạch Đế xuất hiện ở trên đường nhỏ hắn trượt lui, mở ra cái mồm to như chậu máu, từ phía sau cắn rụng đầu hắn.

Hứa Thất An không kinh hoảng, buông ra Trấn Quốc Kiếm, hai cánh tay triển khai vẽ một vòng tròn lớn, lực lượng chúng sinh điên cuồng hội tụ, thêm vào thân thể, đồng thời, thân thể hắn bành trướng thành người khổng lồ cơ bắp cao hai trượng, nứt toạc áo xanh.

Phù Đồ bảo tháp từ đỉnh đầu trồi lên, lực lượng trấn ngục rung động, trấn áp tất cả kẻ địch quanh mình.

Ầm!

Toàn thân hắn hướng phía sau đẩy ra hai cánh tay, húc trúng Bạch Đế lao tới cắn.

Một người một thú va chạm tạo thành thanh thế đáng sợ như núi lở, mặt đất phạm vi mấy trăm trượng đột nhiên trầm xuống, vô số bụi đất bốc lên, lại ở ngay sau đó bị khí cơ càn quét thổi tan.

Hai cánh tay Hứa Thất An nháy mắt nổ tung, không có cảm giác đau đớn, bởi vì đã sớm mất đi tri giác.

Hắn như thuyền con trong thủy triều sóng thần, bị ném bay đi, lực lượng hóa kình hoàn toàn không thể hóa giải lực lượng to lớn này, loại “đánh bay” không thể tự khống chế này là rất trí mạng.

Đối thủ hoàn toàn có thể lợi dụng cơ hội này, áp sát một bộ combo, mang hắn đánh cho tàn phế.

Bạch Đế đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, lực lượng trấn ngục của Phù Đồ bảo tháp chỉ khiến nó xuất hiện ngưng trệ rất nhỏ, trấn áp là không có khả năng, cho dù là Pháp Tể Bồ Tát đích thân tới, cũng không có khả năng trấn áp nó.

Nó hóa thành một cơn gió lao về phía Hứa Thất An đang bị ném bay.

Dưới cục diện như vậy, nếu Hứa Thất An là võ phu nhị phẩm bình thường, hắn sẽ chết rất thảm, hầu như không có hy vọng lật ngược thế cờ.

Ở trong hệ thống lĩnh vực gần gũi nhau, nhất phẩm cùng nhị phẩm là lạch trời không thể vượt qua.

Nhưng Hứa Thất An không phải nhị phẩm võ phu bình thường, hắn nắm giữ một hệ thống khác —— cổ thuật!

Thân thể của Hứa Thất An nhanh chóng “bóng ma hóa”, lấy bước nhảy bóng ma tránh đi Bạch Đế đuổi giết.

Hắn duy trì tư thái ném bay, bóng người xuất hiện ở trong khe đất, xuất hiện ở trong bóng của tảng đá, xuất hiện ở trong bóng cây, xuất hiện ở trong cái bóng của từng vật quanh thân, tiếp đó lại biến mất. Sau tích lũy lực lượng ngắn ngủi, Thủy Lôi cầu bắn nhanh đi, ven đường hồ quang chợt lóe rồi biến mất.

Mục tiêu của nó lại không phải Hứa Thất An, mà là rất không có võ đức đánh lén Lạc Ngọc Hành.

Ầm!

Hứa Thất An lắc mình che ở giữa Lạc Ngọc Hành cùng Thủy Lôi cầu, dựng thẳng lưỡi kiếm, chém ở trên Thủy Lôi cầu.

Thủy Lôi cầu lập tức phát nổ, khiến không khí trong nháy mắt trải rộng điện tích, từng đạo hồ quang lóe lên tắt đi ở giữa không trung.

Thể phách Kim Cương của Hứa Thất An lại một lần nữa bị vụ nổ xé rách, nhưng giờ khắc này, tuy da tróc thịt bong, lại chưa lộ ra xương trắng.

Hắn mạnh lên rồi, như biểu hiện trên tình báo... Bạch Đế giọng điệu không thay đổi, cười khẩy nói:

“Thủ đoạn bùng nổ tiềm năng? Lòng tin của ngươi, chính là cái này?”

Cùng lúc nói chuyện, nó không nhàn rỗi, bốn vó như bay, lưng eo co duỗi, như con báo nhanh nhẹn vồ giết con mồi.

Hậu duệ thần ma là không sợ cận chiến, thậm chí bản thân cái này chính là một trong các thủ đoạn giết địch của chúng nó.

Thừa dịp Thủy Lôi cầu tạo thành hiệu quả tê dại, nó chuẩn bị lấy thời gian ngắn nhất săn giết Hứa Thất An, giải quyết chiến đấu.

Mười bảy đạo lôi kiếp... Thân thể Hứa Thất An vô thanh vô tức sụp xuống, dung nhập bóng ma, tiêu tán không thấy.

“Chạy?”

Bạch Đế bật cười một tiếng, trong miệng phun ra hai mũi tên nhọn màu đen, bắn về phía Lạc Ngọc Hành.

So sánh với Già La Thụ bị gắt gao cuốn lấy, kẻ địch nó đối mặt chỉ có Hứa Thất An, mà Hứa Thất An là không có khả năng bằng sức một người cuốn lấy nó.

Cho nên nó thường xuyên có thể rảnh tay đối phó Lạc Ngọc Hành.

Lạc Ngọc Hành đang độ kiếp phân ra bộ phận tinh lực, tay phải dựng thẳng ngón tay thành kiếm, thao túng phi kiếm chém về phía hai mũi tên nhọn màu đen.

Ầm! Ầm!

Mũi tên nhọn do thủy linh chi kiếm ngưng tụ nổ tung, thân thể Lạc Ngọc Hành loạng choạng, sắc mặt tái nhợt đi vài phần.

Hứa Thất An từ trong cái bóng dưới thân Bạch Đế chui ra, cầm Trấn Quốc Kiếm, ánh sáng màu vàng như bùng nổ, đâm về phía sinh thực khí* của nó.

(*): bộ phận sinh dục, sinh sản

Toàn thân Bạch Đế bao trùm vảy giáp, không thể phá vỡ, loại huyết mạch thần ma được trời ban này không tha khinh thường, Hứa Thất An không có lòng tin lột vảy, nhưng chọc thằng nhỏ hắn vẫn rất có nắm chắc.

Đầu tiên là bụng không có vảy, tương đối mỏng yếu, mà sinh thực khí là bộ vị yếu ớt nhất của sinh vật, thần ma nghĩ hẳn cũng không thể tránh được.

Hứa Thất An lấy pháp thuật “Di Tinh Hoán Đấu” che chắn khí tức bản thân, mà Bạch Đế không phải hệ thống võ phu, không có dự cảm nguy cơ. Khi Bạch Đế phát hiện Hứa Thất An ở dưới khố mình, Trấn Quốc Kiếm đã bùng nổ ra kiếm quang vàng óng, lấy thế bẻ gãy nghiền nát, đâm về phía sinh thực khí của Bạch Đế.

Bạch Đế nguy nga bất động.

Lúc này, Hứa Thất An đâm ra Trấn Quốc Kiếm, thấy bụng Bạch Đế chợt phồng lên, sinh thực khí chợt bành trướng.

Dự cảm nguy cơ của võ giả mãnh liệt ập đến, trong đầu Hứa Thất An hiện lên một hình ảnh —— Nước tiểu của Bạch Đế xuyên thủng cái đầu quả dưa của hắn!

Làm hậu duệ thần ma trời sinh có thể ngự thủy, khống lôi, Bạch Đế tùy thời tùy chỗ, muốn tiểu liền tiểu.

Không có lãi... Hứa Thất An sau khi cân nhắc kết quả một kiếm này đâm ra ngoài, quyết đoán từ bỏ, nghiêng người quay cuồng một cái, từ dưới khố Bạch Đế lăn ra.

Ngay sau đó, một cột nước to như nắm tay từ dưới khố Bạch Đế bắn nhanh ra, cột nước như là cắt đậu phụ, xuyên thấu lòng đất thật sâu, chiều sâu không thể đoán trước.

Có thể nghĩ mà biết, dòng nước tiểu này nếu tưới ở trên mặt, đầu Hứa Thất An sẽ lập tức nổ tung.

Thân thể Bạch Đế đột nhiên cứng ngắc, một trận gió thổi tới, thân thể tiêu tán từng tấc, đây là một tàn ảnh.

Chân thân nó lấy tốc độ không thể tưởng tượng tập kích đến trước người Hứa Thất An, thân thể khôi ngô đứng thẳng như người, hai móng hung hăng đánh ra.

Tốc độ thật nhanh... Hứa Thất An mới từ trong quay cuồng đứng dậy, gió mạnh ập tới như đao cắt mặt, hắn giơ ngang kiếm trước ngực, tay trái nâng thân kiếm, cố gắng chống đỡ!

Đinh!

Vuốt sắc đánh lên thân kiếm, cường độ Đại Phụng đệ nhất thần kiếm thừa nhận được lực lượng thân thể của Bạch Đế.

Nhưng Hứa Thất An không thể thủ được, khí cơ bùng nổ, hắn như là một chiếc tàu hỏa lắp thêm ống đẩy khí, hướng phía sau trượt bắn đi.

Giày da trâu Hứa Linh Nguyệt may cho hắn theo tiếng mà nổ tung.

Trong quá trình trượt lui không chịu khống chế, trong đầu Hứa Thất An hiện lên một hình ảnh —— Bạch Đế xuất hiện ở trên đường nhỏ hắn trượt lui, mở ra cái mồm to như chậu máu, từ phía sau cắn rụng đầu hắn.

Hứa Thất An không kinh hoảng, buông ra Trấn Quốc Kiếm, hai cánh tay triển khai vẽ một vòng tròn lớn, lực lượng chúng sinh điên cuồng hội tụ, thêm vào thân thể, đồng thời, thân thể hắn bành trướng thành người khổng lồ cơ bắp cao hai trượng, nứt toạc áo xanh.

Phù Đồ bảo tháp từ đỉnh đầu trồi lên, lực lượng trấn ngục rung động, trấn áp tất cả kẻ địch quanh mình.

Ầm!

Toàn thân hắn hướng phía sau đẩy ra hai cánh tay, húc trúng Bạch Đế lao tới cắn.

Một người một thú va chạm tạo thành thanh thế đáng sợ như núi lở, mặt đất phạm vi mấy trăm trượng đột nhiên trầm xuống, vô số bụi đất bốc lên, lại ở ngay sau đó bị khí cơ càn quét thổi tan.

Hai cánh tay Hứa Thất An nháy mắt nổ tung, không có cảm giác đau đớn, bởi vì đã sớm mất đi tri giác.

Hắn như thuyền con trong thủy triều sóng thần, bị ném bay đi, lực lượng hóa kình hoàn toàn không thể hóa giải lực lượng to lớn này, loại “đánh bay” không thể tự khống chế này là rất trí mạng.

Đối thủ hoàn toàn có thể lợi dụng cơ hội này, áp sát một bộ combo, mang hắn đánh cho tàn phế.

Bạch Đế đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, lực lượng trấn ngục của Phù Đồ bảo tháp chỉ khiến nó xuất hiện ngưng trệ rất nhỏ, trấn áp là không có khả năng, cho dù là Pháp Tể Bồ Tát đích thân tới, cũng không có khả năng trấn áp nó.

Nó hóa thành một cơn gió lao về phía Hứa Thất An đang bị ném bay.

Dưới cục diện như vậy, nếu Hứa Thất An là võ phu nhị phẩm bình thường, hắn sẽ chết rất thảm, hầu như không có hy vọng lật ngược thế cờ.

Ở trong hệ thống lĩnh vực gần gũi nhau, nhất phẩm cùng nhị phẩm là lạch trời không thể vượt qua.

Nhưng Hứa Thất An không phải nhị phẩm võ phu bình thường, hắn nắm giữ một hệ thống khác —— cổ thuật!

Thân thể của Hứa Thất An nhanh chóng “bóng ma hóa”, lấy bước nhảy bóng ma tránh đi Bạch Đế đuổi giết.

Hắn duy trì tư thái ném bay, bóng người xuất hiện ở trong khe đất, xuất hiện ở trong bóng của tảng đá, xuất hiện ở trong bóng cây, xuất hiện ở trong cái bóng của từng vật quanh thân, tiếp đó lại biến mất.