... Hứa Thất An không biết nên đáp lại như thế nào, dứt khoát không nói chuyện.
“Lệ Na, Nam Chi cùng Bạch Cơ đâu?”
Hắn đi đến bên nồi, cúi đầu ngửi ngửi, hương vị cũng không tốt.
Trẻ con xung quanh, bao gồm Hứa Linh m, nhất thời vẻ mặt cảnh giác, hoài nghi hắn là đến chia một chén canh.
“Ở trong phòng.”
Lệ Na đầu cũng không ngẩng, hết sức chuyên chú nấu thịt, thường thường ném một nắm gia vị hương liệu.
Hứa Thất An cùng Long Đồ vòng qua bọn nhỏ, vào tòa nhà, trong nội viện, một nam nhân trẻ tuổi để trần thân trên múa một cây cương đao, gào thét như gió.
Bắp thịt toàn thân hắn, khi vung đao, cơ cánh tay cùng lưng theo đó phập phồng, cực kỳ dương cương.
“A Đa!”
Nhìn thấy Long Đồ và Hứa Thất An tiến vào, hắn lập tức dừng lại đao thế, cung kính hô.
Long Đồ “ừm” một tiếng, giới thiệu cho Hứa Thất An:
“Đây là con ta, ca ca của Lệ Na, tên Mạc Tang.”
Mạc Tang tuổi không quá hai mươi lăm, mặt mày có vài phần tương tự với Lệ Na, bởi vậy rất anh tuấn, chỉ là một vết sẹo thật sâu bên trái khuôn mặt phá hủy tướng mạo, ánh mắt hung lệ cũng khiến hắn nhìn qua kiệt ngạo bất tuân.
“Người Trung Nguyên, Hứa Ngân la.”
Long Đồ lời ít mà ý nhiều giới thiệu Hứa Thất An.
Mạc Tang đã từ trong miệng các trưởng lão trở về biết được hành động vĩ đại của Hứa Thất An hôm nay, không dám có chút mạo phạm, cung kính hành lễ.
“Không cần khách khí, Lệ Na là bạn tốt của ta, ngươi là huynh trưởng của nàng, vậy là người trong nhà.”
Hứa Thất An gật đầu mỉm cười, thầm nhủ chỉ nhìn bề ngoài, vị Mạc Tang huynh này coi như bình thường, không giống Lệ Na, chữ khờ viết hết ở trên mặt.
Mạc Tang lập tức nói:
“Hứa Ngân la so với A Đa, ai lợi hại hơn? Ta nghe nói năm vị thủ lĩnh hôm nay đều thua ngươi.
“A Đa ta khẳng định không phải đối thủ của ngươi, ta có thể đảm bảo.”
Ta thu hồi lời nói mới rồi, Lực Cổ bộ không một ai chỉ số thông minh trên mức bình thường... Hứa Thất An liếc Long Đồ vẻ mặt không phục, cũng nóng lòng muốn thử, khóe miệng co rúm một trận, tìm cớ thoát thân.
Phía sau truyền đến hai cha con lớn tiếng nói chuyện với nhau:
“Không có quy củ.”
“A Đa rõ ràng muốn đánh một trận với Hứa Ngân la, vậy trực tiếp lên đi, cần gì sợ này sợ nọ.”
“Ngươi nếu có một nửa sự thông minh của Lệ Na, vi phụ liền mang vị trí tộc trưởng truyền cho ngươi.”
Hứa Thất An đi thẳng tới nội viện, dễ dàng khóa mục tiêu phòng chỗ Mộ Nam Chi, đẩy cửa mà vào, trong phòng đơn sơ nhưng rộng rãi, Mộ Nam Chi mặc cái yếm màu tím nhạt, quần lụa màu trắng, trong tay cầm khăn lau mồ hôi, đang cẩn thận lau cánh tay, cổ.
Thấy có người xâm nhập, sắc mặt nàng biến đổi hẳn, sau khi phát hiện là Hứa Thất An, nét hoảng sợ hơi giảm, hai má nổi lên đỏ ửng, xoay người đi, cả giận nói:
“Đi ra ngoài đi ra ngoài...”
Hứa Thất An nhìn lưng ngọc trắng nõn, giống Hứa Linh m nhìn thức ăn, nuốt nuốt nước miếng.
Két ~ hắn đóng lại cửa phòng, đợi vài phút, thẳng đến lúc bên trong truyền đến tiếng của Mộ Nam Chi:
“Vào đi.”
Hứa Thất An vào phòng, quét một vòng: “Quả thật đơn sơ chút, ngay cả thùng tắm cũng không có.”
Mộ Nam Chi rụt rè gật đầu, làm bộ mình không xấu hổ chút nào cả, chỉ là lực đạo vuốt ve Bạch Cơ lặng lẽ tăng thêm, âm thầm trả thù.
Tiểu hồ ly vốn đã nói phụ trách trông chừng không quan tâm đối với Hứa Thất An tới gần, hại nàng không còn trong sạch.
“Vừa rồi gặp chút phiền toái...”
Hứa Thất An mang tình huống trong Cực Uyên nói cho nàng, thở dài nói:
“Ta bây giờ xem như thăm dò phong cách làm việc của Hứa Bình Phong, dưới một cái mục đích, vĩnh viễn cất giấu mục đích thứ hai. Một cái không thành, liền lập tức tiến hành kế hoạch thứ hai, vĩnh viễn không cho bản thân giỏ trúc múc nước công dã tràng.
“Lần sau gặp mặt, ta phải chú ý.”
Mộ Nam Chi đối với chuyện đánh đánh giết giết cũng không có hứng thú, nàng chỉ là một nữ tử yếu ớt gà cũng không dám giết, chỉ cần Hứa Thất An chưa chịu thiệt, vậy thì cái gì cũng tốt.
“Quay đầu cần phiền ngươi hỗ trợ gieo trồng một ít cỏ độc cùng quả độc, không cần quá nhiều, trước cho Độc Cổ bộ thèm chút ngon ngọt.”
Đáng tiếc ta không có bệnh tiểu đường, bằng không đã tự mình đến rồi... Hắn hài hước ở đáy lòng bổ sung một câu.
“Ừm!”
Mộ Nam Chi gật đầu, vào giang hồ tới nay, nàng thường xuyên giúp Hứa Thất An trồng cỏ độc, để thỏa mãn sở thích cổ quái của hắn.
Hứa Thất An từ trong lòng nàng mang Bạch Cơ cứu ra, tức giận nói:
“Nó vẫn chỉ là đứa nhỏ, đừng bắt nạt nó như vậy.”
Bạch Cơ vừa nghe Hứa Ngân la làm chủ cho mình, liền rất vui vẻ, không phục nũng nịu nói:
“Thấy thân thể một chút như thế nào, Dạ Cơ tỷ tỷ đoạn thời gian trước ở trong Thập Vạn Đại Sơn, còn hàng ngày ngủ với Hứa Ngân la đó.”
... Hứa Thất An mặt không biểu cảm mang đầu Bạch Cơ ấn vào trong chậu nước.
...
Ban đêm, Lực Cổ bộ ở trên quảng trường ngoài nhà tộc trưởng tổ chức một bữa lửa trại tiệc tối.
Chủ đề là ăn thịt ăn thịt còn có ăn thịt.
Lệ Na từ Trung Nguyên du lịch trở về, trở thành nhân vật tiêu điểm trong tộc ngoại trừ Hứa Thất An.
Thịt qua ba tuần, một vị trưởng lão lớn tiếng nói:
“Lệ Na, mau nói cho mọi người lịch trình kinh tâm động phách của ngươi ở Trung Nguyên đi, ra ngoài một chuyến, trở về liền tứ phẩm, mọi người đều rất tò mò.”
Đáng giá nhắc tới, Lực Cổ bộ không có rượu, bởi vì ủ rượu cần lượng lớn lương thực, Lực Cổ bộ không hào phóng như vậy.
Ngẫu nhiên sẽ dùng thức ăn hướng sáu bộ tộc khác đổi rượu, tương đương với xa xỉ phẩm, cho nên, ở Lực Cổ bộ, nếu ai trong tay mang theo một bầu rượu, vậy cơ bản là có thể bước ra bước chân lục thân bất nhận.
Lệ Na vốn vui vẻ ăn thịt mờ mịt ngẩng đầu.
“Lệ Na tỷ tỷ, nói với chúng ta đi.”
“Lệ Na, Trung Nguyên nghe nói rất giàu có và đông đúc, ngươi đi Trung Nguyên một chuyến, trắng thành cô nương xấu, tu vi cũng đến tứ phẩm, từng trải nhất định muôn màu muôn vẻ nhỉ.”
“Nói mau, chúng ta sốt ruột không chờ nổi nữa.”
Nam nữ già trẻ đồng thanh ồn ào.
Phốc, nàng có từng trải phong phú cái rắm, đều dí ở nhà của ta ăn uống miễn phí... Hứa Thất An suýt nữa che miệng lại, cười ra tiếng.
Lệ Na vẻ mặt khó xử đứng dậy, lắp bắp nói:
“Cái này, cái này sao, trên đường ta đi Trung Nguyên, đương nhiên là muôn màu muôn vẻ, cùng người Trung Nguyên một đường đấu trí so dũng khí, trải qua đau khổ, ở giang hồ tạo dựng tên tuổi to lớn, cuối cùng đến kinh thành, liền dốc lòng tu hành.
“Cũng, cũng làm rất nhiều chuyện từ xưa đến nay, nhìn chung sách sử, ngàn năm nay, cũng chưa từng có ai làm.”
Ca ca nàng Mạc Tang liền hỏi: “Ví dụ như?”
Lệ Na bị làm khó, đảo tròng mắt, lớn tiếng nói: “Ví dụ như giúp đỡ Hứa Ninh Yến giết quốc công, giết hoàng đế. Không tin các ngươi có thể hỏi hắn.” ... Hứa Thất An không biết nên đáp lại như thế nào, dứt khoát không nói chuyện.
“Lệ Na, Nam Chi cùng Bạch Cơ đâu?”
Hắn đi đến bên nồi, cúi đầu ngửi ngửi, hương vị cũng không tốt.
Trẻ con xung quanh, bao gồm Hứa Linh m, nhất thời vẻ mặt cảnh giác, hoài nghi hắn là đến chia một chén canh.
“Ở trong phòng.”
Lệ Na đầu cũng không ngẩng, hết sức chuyên chú nấu thịt, thường thường ném một nắm gia vị hương liệu.
Hứa Thất An cùng Long Đồ vòng qua bọn nhỏ, vào tòa nhà, trong nội viện, một nam nhân trẻ tuổi để trần thân trên múa một cây cương đao, gào thét như gió.
Bắp thịt toàn thân hắn, khi vung đao, cơ cánh tay cùng lưng theo đó phập phồng, cực kỳ dương cương.
“A Đa!”
Nhìn thấy Long Đồ và Hứa Thất An tiến vào, hắn lập tức dừng lại đao thế, cung kính hô.
Long Đồ “ừm” một tiếng, giới thiệu cho Hứa Thất An:
“Đây là con ta, ca ca của Lệ Na, tên Mạc Tang.”
Mạc Tang tuổi không quá hai mươi lăm, mặt mày có vài phần tương tự với Lệ Na, bởi vậy rất anh tuấn, chỉ là một vết sẹo thật sâu bên trái khuôn mặt phá hủy tướng mạo, ánh mắt hung lệ cũng khiến hắn nhìn qua kiệt ngạo bất tuân.
“Người Trung Nguyên, Hứa Ngân la.”
Long Đồ lời ít mà ý nhiều giới thiệu Hứa Thất An.
Mạc Tang đã từ trong miệng các trưởng lão trở về biết được hành động vĩ đại của Hứa Thất An hôm nay, không dám có chút mạo phạm, cung kính hành lễ.
“Không cần khách khí, Lệ Na là bạn tốt của ta, ngươi là huynh trưởng của nàng, vậy là người trong nhà.”
Hứa Thất An gật đầu mỉm cười, thầm nhủ chỉ nhìn bề ngoài, vị Mạc Tang huynh này coi như bình thường, không giống Lệ Na, chữ khờ viết hết ở trên mặt.
Mạc Tang lập tức nói:
“Hứa Ngân la so với A Đa, ai lợi hại hơn? Ta nghe nói năm vị thủ lĩnh hôm nay đều thua ngươi.
“A Đa ta khẳng định không phải đối thủ của ngươi, ta có thể đảm bảo.”
Ta thu hồi lời nói mới rồi, Lực Cổ bộ không một ai chỉ số thông minh trên mức bình thường... Hứa Thất An liếc Long Đồ vẻ mặt không phục, cũng nóng lòng muốn thử, khóe miệng co rúm một trận, tìm cớ thoát thân.
Phía sau truyền đến hai cha con lớn tiếng nói chuyện với nhau:
“Không có quy củ.”
“A Đa rõ ràng muốn đánh một trận với Hứa Ngân la, vậy trực tiếp lên đi, cần gì sợ này sợ nọ.”
“Ngươi nếu có một nửa sự thông minh của Lệ Na, vi phụ liền mang vị trí tộc trưởng truyền cho ngươi.”
Hứa Thất An đi thẳng tới nội viện, dễ dàng khóa mục tiêu phòng chỗ Mộ Nam Chi, đẩy cửa mà vào, trong phòng đơn sơ nhưng rộng rãi, Mộ Nam Chi mặc cái yếm màu tím nhạt, quần lụa màu trắng, trong tay cầm khăn lau mồ hôi, đang cẩn thận lau cánh tay, cổ.
Thấy có người xâm nhập, sắc mặt nàng biến đổi hẳn, sau khi phát hiện là Hứa Thất An, nét hoảng sợ hơi giảm, hai má nổi lên đỏ ửng, xoay người đi, cả giận nói:
“Đi ra ngoài đi ra ngoài...”
Hứa Thất An nhìn lưng ngọc trắng nõn, giống Hứa Linh m nhìn thức ăn, nuốt nuốt nước miếng.
Két ~ hắn đóng lại cửa phòng, đợi vài phút, thẳng đến lúc bên trong truyền đến tiếng của Mộ Nam Chi:
“Vào đi.”
Hứa Thất An vào phòng, quét một vòng: “Quả thật đơn sơ chút, ngay cả thùng tắm cũng không có.”
Mộ Nam Chi rụt rè gật đầu, làm bộ mình không xấu hổ chút nào cả, chỉ là lực đạo vuốt ve Bạch Cơ lặng lẽ tăng thêm, âm thầm trả thù.
Tiểu hồ ly vốn đã nói phụ trách trông chừng không quan tâm đối với Hứa Thất An tới gần, hại nàng không còn trong sạch.
“Vừa rồi gặp chút phiền toái...”
Hứa Thất An mang tình huống trong Cực Uyên nói cho nàng, thở dài nói:
“Ta bây giờ xem như thăm dò phong cách làm việc của Hứa Bình Phong, dưới một cái mục đích, vĩnh viễn cất giấu mục đích thứ hai. Một cái không thành, liền lập tức tiến hành kế hoạch thứ hai, vĩnh viễn không cho bản thân giỏ trúc múc nước công dã tràng.
“Lần sau gặp mặt, ta phải chú ý.”
Mộ Nam Chi đối với chuyện đánh đánh giết giết cũng không có hứng thú, nàng chỉ là một nữ tử yếu ớt gà cũng không dám giết, chỉ cần Hứa Thất An chưa chịu thiệt, vậy thì cái gì cũng tốt.
“Quay đầu cần phiền ngươi hỗ trợ gieo trồng một ít cỏ độc cùng quả độc, không cần quá nhiều, trước cho Độc Cổ bộ thèm chút ngon ngọt.”
Đáng tiếc ta không có bệnh tiểu đường, bằng không đã tự mình đến rồi... Hắn hài hước ở đáy lòng bổ sung một câu.
“Ừm!”
Mộ Nam Chi gật đầu, vào giang hồ tới nay, nàng thường xuyên giúp Hứa Thất An trồng cỏ độc, để thỏa mãn sở thích cổ quái của hắn.
Hứa Thất An từ trong lòng nàng mang Bạch Cơ cứu ra, tức giận nói:
“Nó vẫn chỉ là đứa nhỏ, đừng bắt nạt nó như vậy.”
Bạch Cơ vừa nghe Hứa Ngân la làm chủ cho mình, liền rất vui vẻ, không phục nũng nịu nói:
“Thấy thân thể một chút như thế nào, Dạ Cơ tỷ tỷ đoạn thời gian trước ở trong Thập Vạn Đại Sơn, còn hàng ngày ngủ với Hứa Ngân la đó.”
... Hứa Thất An mặt không biểu cảm mang đầu Bạch Cơ ấn vào trong chậu nước.
...
Ban đêm, Lực Cổ bộ ở trên quảng trường ngoài nhà tộc trưởng tổ chức một bữa lửa trại tiệc tối.
Chủ đề là ăn thịt ăn thịt còn có ăn thịt.
Lệ Na từ Trung Nguyên du lịch trở về, trở thành nhân vật tiêu điểm trong tộc ngoại trừ Hứa Thất An.
Thịt qua ba tuần, một vị trưởng lão lớn tiếng nói:
“Lệ Na, mau nói cho mọi người lịch trình kinh tâm động phách của ngươi ở Trung Nguyên đi, ra ngoài một chuyến, trở về liền tứ phẩm, mọi người đều rất tò mò.”
Đáng giá nhắc tới, Lực Cổ bộ không có rượu, bởi vì ủ rượu cần lượng lớn lương thực, Lực Cổ bộ không hào phóng như vậy.
Ngẫu nhiên sẽ dùng thức ăn hướng sáu bộ tộc khác đổi rượu, tương đương với xa xỉ phẩm, cho nên, ở Lực Cổ bộ, nếu ai trong tay mang theo một bầu rượu, vậy cơ bản là có thể bước ra bước chân lục thân bất nhận.
Lệ Na vốn vui vẻ ăn thịt mờ mịt ngẩng đầu.
“Lệ Na tỷ tỷ, nói với chúng ta đi.”
“Lệ Na, Trung Nguyên nghe nói rất giàu có và đông đúc, ngươi đi Trung Nguyên một chuyến, trắng thành cô nương xấu, tu vi cũng đến tứ phẩm, từng trải nhất định muôn màu muôn vẻ nhỉ.”
“Nói mau, chúng ta sốt ruột không chờ nổi nữa.”
Nam nữ già trẻ đồng thanh ồn ào.
Phốc, nàng có từng trải phong phú cái rắm, đều dí ở nhà của ta ăn uống miễn phí... Hứa Thất An suýt nữa che miệng lại, cười ra tiếng.
Lệ Na vẻ mặt khó xử đứng dậy, lắp bắp nói:
“Cái này, cái này sao, trên đường ta đi Trung Nguyên, đương nhiên là muôn màu muôn vẻ, cùng người Trung Nguyên một đường đấu trí so dũng khí, trải qua đau khổ, ở giang hồ tạo dựng tên tuổi to lớn, cuối cùng đến kinh thành, liền dốc lòng tu hành.
“Cũng, cũng làm rất nhiều chuyện từ xưa đến nay, nhìn chung sách sử, ngàn năm nay, cũng chưa từng có ai làm.”
Ca ca nàng Mạc Tang liền hỏi: “Ví dụ như?”
Lệ Na bị làm khó, đảo tròng mắt, lớn tiếng nói: “Ví dụ như giúp đỡ Hứa Ninh Yến giết quốc công, giết hoàng đế. Không tin các ngươi có thể hỏi hắn.”