...Chương 42...
...( Bộ y phục quen thuộc)...
Cô tiến xe vào trung tâm thương mại lớn nhất thành phố. Nơi đây quy tụ tất cả những người thuộc giới thượng lưu của cả thành phố với những mặt hàng đắt đỏ bậc nhất.
Đồng thời trung tâm thương mại này cũng nằm trong quyền quản lí của công ty cô, là do một tay cô sáng lập và phát triển cho đến ngày hôm nay.
Cô cất bước đi thẳng vào quầy bày bán trang sức mà lựa chọn
' Tháng này có mẫu nào mới đều mang hết ra đây đi. '
' Được, Tuyết tổng xin chờ một chút. '
Nhân viên trông thấy cô đến thì liền nhanh chóng làm theo lời cô đi lấy hết những mẫu trang sức mới gần đây.
' Tuyết tổng tất cả mẫu mới của tháng này đều ở đây '
Cô ngắm qua một lượt tất cả những món đồ vừa được bày ra. Mẫu tháng này trông cũng khá là tinh xảo đấy nhưng đáng tiếc là màu sắc quá đơn điệu rồi.
Cô đưa tay ra định lấy chiếc nhẫn kim cương đỏ duy nhất trong đó thì liền bị một bàn tay khác dành lấy.
' Chiếc nhẫn này thật đẹp, nhân viên mau gói lại cho tôi. '
Cô ta cầm lấy chiếc nhẫn rồi nói với nhân viên khiến cô nhân viên khó xử vừa nhìn cô vừa nói
' Vị tiểu thư này, chiếc nhẫn này đã có chủ rồi. '
Mỗi khi vị Tuyết tổng này đến đây thì chỉ có những cái mà cô ấy muốn lấy thì mới chạm tay vào. Cô gái này rốt cuộc là ai mà lại không biết trước sau vậy cơ chứ
' Có chủ? Ai cơ, lẽ nào là cô ta. '
Vị tiểu thư hống hách kia chỉ vào cô mà nói
' Cô gái, lẽ nào người trong nhà không dạy cô thứ tự trước sau là như thế nào sao. Sao có thể cư xử thiếu văn minh như vậy chứ. '
Tuyết Thanh Linh xoay người ra nhìn vào vị tiểu thư kia mà từ tốn nói
' Ya, cô nghĩ mình là ai mà có quyền nói tôi như vậy chứ, cô có biết tôi là ai không. '
' Ồ, vậy cô là ai vậy? '
Tuyết Thanh Linh cô cũng đang rất thắc mắc rốt cuộc cô ta là ai mà lại dám hống hách trước mặt cô như vậy đó.
' Nói cho cô biết tôi chính là thiên kim của tập đoàn K, là người được mọi người ngưỡng mộ nhất đó nghe rõ chưa. '
' Hóa ra là tập đoàn K à. '
' Đúng đó, bây giờ cô biết sợ rồi chứ gì. '
Cô không quan tâm cô ta nói cái gì mà chỉ lấy điện thoại ra mà gọi đi
' Tuyết tổng '
Thư kí Kim ở đầu dây bên kia nhanh chóng nhấc máy
' Thư kí Kim, hợp đồng với tập đoàn K mà em nói sáng nay hủy đi. Nếu bọn họ có hỏi thì nói là tôi bị chó nhà họ dọa sợ rồi, không dám dây dưa gì cùng bọn họ nữa. '
' Em biết rồi Tuyết tổng. '
Tuyết Thanh Linh tắt máy nhìn vị tiểu thư đang mặt mày tái mét kia, xem ra cô ta đã nhận ra thân phận của cô rồi
Hợp đồng mà K đang muốn kí với cô chính là muốn đưa sản phẩm của họ ra mắt trong trung tâm thương mại này, nhưng ai mà không biết trung tâm này thuộc quyền của Tuyết tổng cô chứ
' Nhân viên, nếu vị tiểu thư này đã thích chiếc nhẫn này như vậy thì gói cho cô ấy đi. Dù sao thứ người khác động qua tôi cũng không có can đảm đeo lên trên người mình. '
' Vâng Tuyết tổng. '
Cô nhân viên kia nhận lấy chiếc nhẫn để đi đóng gói còn vị tiểu thư kia vẫn cứ đứng im tại chỗ, chờ cô đi được một đoạn xa rồi mới hoàn hồn về việc mình vừa làm
' Tiêu rồi, lần này tiêu thật rồi. '
Sao mọi hôm cô không nhận ra thì ra đi mua sắm cũng có lúc chán như vậy nhỉ, đi cả một vòng mà không thấy gì ưng ý cả. Lẽ nào tiêu chuẩn của cô lại nâng cao rồi mà nhìn gì cũng cảm thấy bình thường.
' Lẽ nào bây giờ lại đi về tay không. Chẳng lẽ cả cái trung tâm thương mại lớn như vậy lại không........ '
Cô đang định nói liền bị món đồ bên trong thu hút mà bước vào trong.
Nếu cô nhớ không nhầm thì đây là thương hiệu đồ cổ trang mới ra mắt gần đây thì phải.
' Tuyết tổng '
Nhận viên trong tiệm thấy cô đi vào liền chạy ra tiếp đón
' Bộ đồ này là......... '
Thấy cô nhìn vào bộ đồ treo ở đó nhân viên liền hiểu ý mà giới thiệu
' Tuyết tổng, đây là mẫu mới của tháng này. Mẫu này được làm thành 2 bộ một cho nam một cho nữ để dành cho các cặp tình nhân ạ. '
Bộ y phục này hình như cô đã từng mặc, nhìn trông quen mắt vô cùng
' Tuyết tổng, bộ y phục này được đính đá vô cùng tinh xảo mà hai tông màu chủ đạo lại là trắng và đỏ nhìn thì thấy nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng quyền lực quả thực rất hợp với chị. '
Cô cứ đứng mà nhìn bộ y phục đó nhưng lại không lộ ra bất kì biểu cảm gì làm cô nhân viên lo sợ không biết mình có nói sai điều gì không.
' Nhân viên....... '
' Có....... '
Thôi xong, lẽ nào Tuyết tổng định đuổi việc cô rồi sao, nhưng mà cô cái gì cũng chưa làm mà.
' Gói cho tôi hai bộ y phục này lại đi. '
' Vâng......... '
Cô nhân viên như không nghe rõ mà hỏi lại
' Tôi nói là gói hai bộ y phục này lại. '
' À vâng, ta biết rồi. '
Cô nhân viên xác định rằng mình chưa bị đuổi việc liền nhanh tay đi gói đồ lại, không thể để cho Tuyết tổng chờ lâu được.
Về phần cô thì không biết tại sao mình lại mua hai bộ y phục này nhưng nếu không mua thì cô lại cảm thấy có một cảm giác gì đó rất khó chịu. Thôi thì dứt khoát mua về luôn vậy.