Bạch Thuần đang đứng trước mặt hai người Tiểu Hoa và Phương Khả ở chợ trao đổi. Lúc Nam Trường Tư nhìn thấy hai người Phương khả, Tiểu Hoa trên đường đã là nhiều phút trước. Hiện tại hai người đang ở chợ trao đổi, Tiểu Hoa nắm tay Phương Khả đi qua từng gian hàng để tìm xem có đồ vật gì mua được không.
Trở lại vài phút trước khi Bạch Thuần rời khỏi nhà Nam Trường Tư đứng trước nhà. Bạch Thuần không rảnh đâu đi bộ hay đi xe mất thời gian mà xé rách không gian đi tới địa điểm của hai người đang ở. Bạch Thuần đưa hai tay lên khoảng không trước mặt mình mà dùng tay kéo ra. Không gian như bị rách mà bị kéo ra tạo ra một lối đi.
Bên trong không gian là vô vàn vì sao lấp lánh sáng ngời, Bạch Thuần đã quen với nới này nên bước vào, sau khi cả người Bạch Thuần đã đi vào hết thì không gian cũng khép lại, trở lại như bình thường khiến không ai nghĩ rằng mới có người xé rách không khí mà bước vào nơi bị xé rách đó.
Lúc Bạch Thuần bước vào thì cũng dịch chuyển liền tới nơi hai người Phương Khả và Tiểu Hoa đang đứng, hai người đang đi trên đường chợ, xung quanh có khá là nhiều người tấp nập tới và đi.
Bạch Thuần xuất hiện bất ngờ trước mặt hai người Tiểu Hoa và Phương Khả khiến hai người giật mình mà lùi lại phía sau, xém chút nữa là tung vào Bạch Thuần rồi.
Những người xung quanh khi thấy tự nhiên có người xuất hiện từ không khí làm bọn họ cũng hơi ngạc nhiên vì có năng lực bá đạo như vậy sao, nhưng cũng chỉ cảm thán chút ít mà tiếp tục làm việc mình đang làm.
Bạch Thuần nhìn hai người trước mặt mình, mặt cậu vốn toát ra vẻ mặt bất cần đời, nếu nói là kiêu ngạo cũng có. Bởi vậy nên kiếp trước, nhiều lần đi du ngoạn gặp những kẻ nóng tính, ảo tưởng mình là mạnh nhất lần đầu nhìn thấy cậu tưởng cậu khinh thường họ mà ra tay định dạy dỗ cậu.
Cái kết của lũ người đó đều bị cậu dạy cho khóc kêu cha gọi mẹ, những người đó đều hung hăng kiêu ngạo là do được nuông chiều từ nhỏ bởi cha mẹ mà không coi ai ra gì. Có mét cha gọi mẹ hay nhờ một số cao nhân cảnh giới trên nguyên anh, nhưng những kẻ đó khi gặp cậu đều phải cúi đầu mà gọi một tiếng tiền bối. Từ đó cậu được nhiều người biết đến là la sát không nên đụng vào.
Bạch Thuần:“Tôi đang có việc cần tìm Phương Khả, quý cô bên cạnh có thể phiền cho chúng tôi không gian riêng tư không.”
Cậu lịch sự nói với Tiểu Hoa, làm cô hơi đỏ mặt bởi sự thanh tú kèm lịch thiệp của cậu. Phương Khả từ lúc Bạch Thuần xuất hiện đã nhận ra cậu, là cái người có sức mạnh đáng sợ cứu đoàn đội bọn họ trong nhiệm vụ bí mật khỏi diệt vong.
Tiểu Hoa hơi ngại nói chuyện với người lạ vì vậy im thin thít, tất nhiên là Phương Khả thay cô đáp lời của Bạch Thuần.
Phương Khả:“Được, chúng ta tới một nơi nào đó nói chuyện đi.”
Phương Khả cười đáp Bạch Thuần, cô biết cậu không phải là người xấu, có thể tin tưởng được. Vì vậy dẫn theo Tiểu Hoa cùng Bạch Thuần rời khỏi chợ trao đổi. Tiểu Hoa lúc đi luôn lén nhìn Bạch Thuần vì cảm thán nhan sắc này thật cuốn hút mà, tất nhiên là Tiểu Hoa dựa vào ngoại hình và nhan sắc của Bạch Thuần mà đoán cậu là omega, cảm nhận được ánh mắt của Tiểu Hoa cậu nhìn qua cô mà cười cười.
Ba người đang đi ngang hàng mà theo đường lắp bằng xi măng rời khỏi chợ, khu chợ không quá lớn vì vậy đi chỉ tầm 15 phút đã ra khỏi chợ đông đúc náo nhiệt. Trong quá trình rời khỏi nơi này, Tiểu Hoa cứ lén lúc nhìn Bạch Thuần làm Phương Khả như ăn cả một thùng giấm mà chua chát cả người.
Bởi vì nhan sắc ba người quá nổi bật mà thu hút rất nhiều ánh mắt nhìn về phía ba người, đặt biệt là omega Bạch Thuần. Những ánh mắt mang nhiều tâm tư mà nhìn ba người, tất nhiên là nhận ra thân phận của Phương Khả mà không dám nhìn lâu.
Bạch Thuần được Phương Khả dẫn tới một quán bar gần chợ. Tiểu Hoa tất nhiên cũng đi theo hai người vào. Nơi này nhìn cũng khá sạch sẽ, cửa vào nằm trên đường chính, nơi này được mở tại một toà nhà hai tầng hơi cũ kỹ.
Khi đi vào bên trong như bước vào một thế giới khác, khắp nơi đều là rượu đủ loại cùng với các loại thức uống khác. Nơi đây khách cũng không quá nhiều chỉ vài tiến hoá giả ở nơi này dẫn theo người tình của mình hay là đi một mình.
Ba người bước vào phải chịu đựng ánh mắt của những người trong quán, Phương Khả và Bạch Thuần thong thả tiến tới quầy bar, Tiểu Hoa được Phương Khả ôm eo ngồi bên cạnh cô.
Phương Khả:“Cho 1 ly rượu vang và một cốc nước chanh.”
Phương Khả nhìn bartender nói Tiểu Hoa hơi bĩu môi nhìn Phương Khả với ánh mắt tại sao lại gọi cho em ly nước chanh trong khi cô đã đủ tuổi uống rượu.
Phương Khả:“Nếu em muốn uống rượu, thì tối nay làm cho chị vui thì chị cho em uống.”
Cô ghé sát nói vào tai Tiểu Hoa làm Tiểu Hoa hơi giật mình ngại ngùng mà không nhìn cô nữa mắt nhìn chân cho đỡ quê vì bị nhìn ra suy nghĩ trong lòng.
Bạch Thuần nhìn cặp đôi đang ân ái trước mặt mình cảm thấy Phương Khả có lẽ không thay đổi tính cách đi, vẫn là một vẻ người phụ nữ mạnh mẽ muốn là làm, nhiều lần trêu chọc người khác nhưng khác là người bên chăn gối từ một người đàn ông trở thành một cô gái đáng yêu.
Tác giả: Mình đang cố làm cho tình tiết chậm chậm xíu để chuẩn bị bước vào cao trào.