Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết Tận Thế

Chương 42: Bạch Thuần ra tay




Lộc Nhân rút lui về phía căn cứ của mình ở gần biển Ngọc Tân. Nơi đây giáp biển bermuda, di chuyển bằng đường bộ cũng tốn 1 ngày 1 đêm.

Nam Trường Tư thấy Lộc Nhân rút quân cũng bất ngờ. Ngẫm xem lúc con rồng bằng rễ cây kia cứu Lộc Nhân thì hắn ta có cơ hội để tiêu diệt cả căn cứ rồi, chỉ cần con rồng to khổng lồ kia cho một cái vẫy đuôi thì căn cứ A cũng không còn.

Lam Tinh ở phòng trung tâm căn cứ thấy zombie triều đã tản đi, bà dù hơi lo lắng tại sao lũ zombie này lại rút lui nhưng rút lui như vậy cũng tốt. Cho quân người dọn dẹp lại căn cứ A.

Hậu quả sau cơn rung chấn của Tần Uy khiến cho những ngôi nhà gần như sập đổ. Các omega được hộ tống rời khỏi khu an toàn.

Các tiến hoá giả thì được điều động đi thu thập nguyên thạch từ lũ zombie biến dị đã chết.

Số lượng zombie biến dị bị thiệt hại khá nhiều có thể lên đến hơn ngàn con. Nhưng cấp cũng không quá cao.

Nam Trường Tư trở lại căn cứ, hiện tại anh đang ở ngoài căn cứ A vì vậy bay vào luôn cho lẹ, về nhà còn ôm vợ nhỏ của mình nữa.

Mộc Linh lúc rời khỏi khu an toàn liền đi về hướng đông. Cô ta biết rằng Nam Trường Tư đang ở gần đó, vì vậy lúc Nam Trường Tư đi vào tường thành thứ nhất thì bắt gặp Mộc Linh, ngỡ như là tình cờ nhưng thật ra đều đã được Mộc Linh sắp đặt.

Mộc Linh:“Chào anh, tôi tên là Mộc Linh, tiến hoá giả tiên tri.”

Ả ta ra vẻ ngại ngùng mà vén vén mái tóc dài của mình qua một bên, làm lộ ra vẻ đẹp vốn có của cơ thể này khiến cho một người đàn ông nào cũng phải mê mẩn.

Nam Trường Tư:“Có việc?”

Anh lạnh lùng hỏi cô ta, trong lúc Bạch Thuần rời căn cứ thì cô ta này cứ cố gắng tiếp cận anh, nào là bắt chuyện hỏi thăm, rồi ngỏ ý như muốn gia nhập tiểu đội của anh. Lúc cô ta hỏi muốn gia nhập đội anh thì anh nhìn cô ta mà nói một câu khiến ả ta xấu hổ cực kỳ:

“Tôi không có tiểu đội.”

Câu trả lời như gáo nước lạnh tạt vào đầu ả ta, hoang mang nghi ngờ câu trả lời của anh. Chả phải trong cốt truyện nói rằng tiểu đội của anh mạnh nhất căn cứ A sao.

Đúng là trước đó vẫn có tiểu đội, nhưng từ lúc Bạch Thuần nói muốn đưa anh đi tăng cấp thì liền giao phó tiểu đội lại cho Mạc Tuyết. Tiểu đội 3 người từ đó ra đời.

Anh em họ Mạnh khi nghe Nam Trường Tư rời tiểu đội, chạy tới trước mặt anh khóc xước mướt. Anh xoa thùy dương mệt mỏi vì sự ồn ào của Mạnh Nhất, liền bịt họng tên này lại.

Nam Trường Tư:“Được rồi anh mày sắp tới sẽ bận bịu không còn rảnh thời gian trong tiểu đội nữa nên rời luôn.”

Anh mệt mỏi giải thích. Nhìn Mạnh Nhất muốn nói nữa anh liền bật mode nói nữa thì ăn đấm.

Mạnh Nhất lúc này mới câm miệng lại.

Mạc Tuyết:“Đại ca, anh tính rời tiểu đội thật sao?”

Mạc Tuyết tất nhiên nghe lời Nam Trường Tư vì anh khi đã nói gì thì sẽ là như vậy không thay đổi được.

Nam Trường Tư:“Ùm, sắp tới sẽ không ở căn cứ A được.”

Nói đến đây liền khoát tay mời anh em đi uống bia giải toả. Mạnh Nhất khóc lóc nãy giờ khi nghe Nam Trường Tư kêu đi uống bia liền mặt tươi cười mà đi liền. Có Nam Trường Tư bao mắc gì không đi.

Mộc Linh khi nghe câu trả lời của Nam Trường Tư thì hơi ngượng ngùng mà xoa xoa tay áo. Anh cũng không rảnh đâu thương hoa tiếc ngọc mà rời đi luôn. Nơi họ đan đứng lúc này là khu trung tâm của căn cứ, nên có khá nhiều người nhìn thấy cảnh này. Họ thầm nghĩ trong lòng “Đúng là ả đàn bà ngu ngốc”.

Trước đó đã có những kẻ đột nhập trong nhà anh, dùng cơ thể muốn trở thành tình nhân của Nam Trường Tư, tất nhiên là có cả omega nhưng đều bị anh kêu người đem ném ra khỏi nhà anh.

Nhà anh cũng từ đó được phân người kiểm soát nghiêm ngặt. Nhưng riêng Bạch Thuần là thoải mái ra vào, được Nam Trường Tư phân phó nên họ cũng tuân theo.

Trở lại hiện tại, Mộc Linh muốn làm quen với Nam Trường Tư trước để rồi từ từ thu phục anh nhưng có vẻ khó chơi hơn cô nghĩ.

Mộc Linh:“Ùm chúng ta có thể làm quen với nhau không?”

Cô ả ngượng ngùng cuối đầu xuống chân mà nhìn. Hệ thống của ả ta bỗng dưng lên tiếng khiến Mộc Linh hơi giật mình:

“Mau chạy.”

Chưa kịp để cô ta phản ứng thì cơ thể ả ta bỗng dưng không di chuyển được, tiếng bước chân vang lên từ phía sau cô ta, từ từ tiếp cận cô.

Khi tiếng bước chân dừng lại trước mặt cô, thì cô thấy một chàng thiếu niên trẻ tuổi omega, cậu cười đến sáng lạn nhìn cô.

Bạch Thuần:“Chị này định làm quen gì với người yêu tôi vậy.”

Nói hồi đi qua bên Nam Trường Tư mà ôm eo anh. Ngoài mặt Nam Trường Tư vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng nhưng hai tay thì ôm chặt lấy eo của cậu, phát cơm chó cho cả mớ người gần tường thành thứ nhất.

Những người gần đó tất nhiên đều không biết Bạch Thuần là ai vì cậu rất ít khi lộ mặt, và cũng ít ai nhớ được khuôn mặt của cậu trong trận chiến với phe Triệu An Hoà lần trước.

Chỉ có vài người như trong nhiệm vụ bí mật hay là Lam Tinh mới nhận ra cậu thôi. Nếu không ai nói còn tưởng cậu chỉ là một omega yếu ớt.

Ả Mộc Linh kinh ngạc mà đứng đó, hai mắt mở to cả thân người như bị ấn định tại chỗ, điên cuồng hỏi hệ thống người này là ai. Nhưng hệ thống im bặc, không nghe thấy tiếng động của nó khiến Mộc Linh lo lắng cực kỳ.

Bạch Thuần bỗng dưng truyền vào đầu Mộc Linh giọng nói của cậu:

“Người ngoại lai à, thêm cái thứ gọi là hệ thống dí dỏm này nữa chứ.”

Giọng nói như trêu đều khiến ả ta sợ hãi cực kỳ. Không ngờ có người phát hiện được ả không phải người của thế giới này, còn phát hiện được sự tồn tại của hệ thống.