Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết Tận Thế

Chương 27: Kẻ cầm quyền đầu tiên ngã xuống





Từ hôm lên kế hoạch tới nay đã là 1 tuần hơn rồi. Trong hơn 1 tuần này, Nam Trường Tư đã âm thầm liên lạc với Lam Tinh để bàn về việc sẽ giải cứu các omega.

Lam Tinh:“Cậu điên rồi”. Lúc này Nam Trường Tư đang gọi điện cho bà ta và đây là câu thốt miệng của bà ta khi nghe anh nói đến kế hoạch của Bạch Thuần. Đừng nói là Lam Tinh, cho dù anh có nói với bất cứ kẻ nào đi nữa họ cũng sẽ nghĩ y chang Lam Tinh rằng anh là một kẻ điên.

Lam Tinh:“Chỉ với 2 người các cậu mà có thể cứu được các omega sau. Đừng nói là 2 người kể cả những tiến hoá giả hay thuộc hạ của tôi cũng không làm được”. Bà ta lúc đầu còn rất hoang mang khi nghe anh nói mình là Nam Trường Tư và muốn đầu quân cho phe cánh của bà.

Nhưng khi nghe đề nghị kế hoạch của Nam Trường Tư thì bà ta hết sức muốn từ chối vì kế hoạch quá điên rồ. Nhưng anh cũng có thể thuyết phục bà ta bằng cách sẽ thêm chi viện từ quân đội phía cha hắn.

Bà ta lúc đầu bán tính bán nghi nhưng nghĩ đến việc cứu được các omega và có thêm chi viện từ tiến hoá giả mạnh nhất căn cứ thêm cả là quân chi viện từ tổng tư lệnh Nam Quân. Thêm cả cái người mà có thể một mình tự hành động khống chế cả viện nghiên cứu. Khi bà ta nghĩ đến người có thể khống chế cả viện nghiên cứu bà ta liền nghĩ đến viện trưởng Âu Tất Đạt nhưng bà ta liền gạch cái tên này.

Viện trưởng Âu Tất Đạt chính là 1 trong 4 kẻ đầu não của phe Triệu An hoà vì vậy không thể nào là lão ta được.

Bà ta cũng không muốn suy đoán nữa, hiện tại bà ta đã đồng ý việc sẽ cho người bố trí quân vào 1 tuần sau ở viện nghiên cứu. Và đảm bảo sẽ cố gắng bảo vệ tất cả omega được cứu ra.

Quay lại hiện tại, Nam Trường Tư đang ẩn náu ở một toà nhà cao tầng gần viện nghiên cứu, xung quanh viện nghiên cứu đều là các toà nhà cao tầng tượng trưng cho sự quyền lực và sức mạnh của những kẻ sống ở nơi đây.

Nam Trường Tư đang quan sát động tĩnh từ viện nghiên cứu. Nơi đây lính canh nghiêm ngặt, họ đều là những tiến hoá giả trên cấp 6.

Bên trong viện nghiên cứu, Bạch Thuần đã đi tới tầng 2. Cậu và Nam Trường Tư đã chờ từ 4 giờ sáng, thời điểm này là thời điểm thay ca gác để cậu có thể đột nhập vào.

Thật ra cậu có thể dùng thuật tàng hình để đi vào luôn nhưng cậu cũng làm cái gì cho giống như gián điệp đột nhập cơ chứ. Vì vậy cậu liền cánh giờ đó mà lẻn vào trong đây. Cậu lúc mới vào thì dùng thuật tàng hình, sau đó đột nhập vào phòng viện trưởng, khi thấy ông ta cậu liền để lộ nguyên hình.

Lão ta khi thấy có người trong phòng mình liền cảnh giác ấn nút báo khẩn cấp trên bàn làm việc. Nhưng Bạch Thuần đã đặt kết giới ngăn cách nơi đây với bên ngoài vì vậy việc bấm nút này vô nghĩa.

Âu Tất Đạt hơi sợ hãi tại sao không thấy báo động nào, lúc này Bạch Thuần mới lại gần lão ta. Cậu mặt bộ da bó sát người như mấy sát thủ trong phim mà nguyên chủ xem. Bộ đồ này hình như là cậu không có mua nhưng lúc cậu đang tìm trong không gian có đồ gì mặt thoải mái không. Tự nhiên nhìn thấy bộ này, sự tò mò cùng thích thú nổi lên trong lòng cậu vì vậy cậu liền chọn bộ này.

Lúc Bạch Thuần mặc bộ này xuất hiện trước mặt Nam Trường Tư, anh ta đã xịt máu mũi làm cậu cảm thấy anh ta thật biến thái. Anh ta quay mặt đi lấy trong không gian ra khăn giấy mà lau máu mũi. Nhưng mới lau xong quay lại nhìn cậu liền xịt máu mũi tiếp, cậu liền dùng một quyền đấm vào bụng anh ta khiến Nam Trường Tư đau đớn.

Đau thì đau nhưng nhìn vợ đẹp của mình thì cứ nhìn. Bạch Thuần trong bộ đồ bó sát này cực kỳ gợi cảm, mông thì vểnh lên, ngực thì nho nhỏ đối với anh thì cực kỳ có tính sát thương, vòng eo thon gọn.

Bạch Thuần trong 1 tuần vừa rồi đã chữa trị cho mắt mình bằng đan dược, để tiện làm việc hơn chứ đeo vải vướng víu. Cậu có đôi mắt màu hồng nhuận rất đẹp bên trong như chứa đựng tất cả tình yêu của vạn vật mà tạo nên đôi mắt.

Âu Tất Đạt khi nhìn thấy cậu cũng bị cậu thu hút bởi đôi mắt này, ông ta nhìn cậu liền biết cậu là omega vì vậy ông ta liền thả pheromone của alpha ra nhưng cậu chỉ nhăn mày lại.

Bạch Thuần:“Thối muốn chết, cái mùi kinh tởm gì đây”. Cậu chê bai mà bịt mũi quạt quạt. Đỉnh cao của sự khinh bỉ mà.

Âu Tất Đạt bị cậu chê mùi pheromone liền nổi giận muốn mở miệng nói gì đó nhưng chưa kịp nói ra lời nào liền bị cậu khoá miệng lại. Miệng của ông bỗng dưng biết mất như chưa từng tồn tại. Việc này khiến ông sợ hãi tột độ.

Bạch Thuần lúc này đứng trước bàn làm việc của Âu Tất Đạt nhìn lão từ trên cao. Lúc này lão nhìn thấy không phải là một omega gợi tình mà là một con quỷ đội lốt người. Cậu nắm lấy tóc dịch chuyển lão lên trên cao phía trên viện nghiên cứu.

Âu Tất Đạt ta hai mắt mở to sợ hãi khi thấy quan mình đang ở một độ cao chưa từng có phải lên đến 3000 mét. Ông ta bị cơn sợ hãi trấn áp cơn đau khi cậu cầm tóc lão ta, ông ta sợ tè ra quần. Cậu bị mùi khai khai từ nước tiểu của ông ta làm khó chịu liền thả ông ta ra.

Âu Tất Đạt rơi từ độ cao 3000 mét rơi với tốc độ cực kỳ nhanh, ông ta chỉ là một người bình thường nên khi chạm đất cơ thể lão ta thịt nát bét, văng tứ tung.

Nơi lão ta rơi xuống là tại sân trước của viện nghiên cứu, nơi có lính gác đi tuần thường xuyên.

Đúng lúc nơi gã đang rơi có vài người đang đứng gần đó trực và đang trò chuyện với nhau. Vì vậy khi thân thể gã bị phanh thây văng khắp nơi, máu tung toé. Có tên lính gác bị máu thịt gã văng vào mồm khi đang nói còn những người khác thì dính phải máu thịt hay nội tạng của gã dính lên người.

Những người ở đó sợ hãi cực kỳ, liền báo lên cấp trên của viện nghiên cứu việc này. Cả viện nghiên cứu nháo nhào lên rộn ràng một trận.