Xuyên Không Trở Thành Thái Giám Của Hoàng Đế

Chương 19




Tôi cũng rất muốn phản kháng để không bị tặng một cú đấm sấm sét , đối với tôi thì chỉ cần bắt lấy tay hắn là xong , nhưng ở cái thế giới này bạn kháng với ai chứ nếu với tên ác ma baby này thì có nước lên thiên đàng chơi..

Tôi đã quyết định đứng yên chịu trận , chỉ một lát sau đó tôi đã cảm nhận được cơn đau nhưng không phải là một cú đấm sấm sét mà là một cái búng trán đến từ vị trí của tên Hoàng đế ác ma..

Tôi bị búng một cái xong là lập tức mở mắt ra ngơ ngẩn cả người hai tay ôm lấy trán vừa bị búng ngước nhìn người trước mặt..

Còn hắn thì ung dung nhìn tôi , hai hàng chân mày còn nhướng lên..

Ai mà nhìn bộ dáng hắn bây giờ đều sẽ sợ mất mật vì trong ác vô cùng tận , nhưng không hiểu sao trong mắt tôi thì hắn lại đang có chút vui vẻ , mặc dù hai cái quần thâm mắt còn đen hơn ngày trước nhưng tinh thần hắn thì khá thoải mái..

Sau đó thì hắn quay gót chân đi ra khỏi phòng vừa đi nhanh vừa nói :

"còn không nhanh chân lên thì ngươi sẽ được ta ban cho 10 trượng ! "

Tôi lập tức ôm đầu chạy theo phía sau ..

~

Trong lúc thượng triều tôi đã suy nghĩ : " Tiền lương thì chưa thấy đâu mà bị trừ hẳn năm năm , chán thiệt á chớ ! không biết hôm nay sẽ được ăn gì nhỉ? Bla bla ~ "

Tôi nghe mấy ông già nói gì không hiểu nên cứ thả hồn vào mây mà ngẩn tò te suy nghĩ linh tinh cho đỡ chán ..

Hoàng Thượng bên kia vừa nghe ái khanh nói vừa liếc mắt nhìn tôi trong đầu hắn nghĩ: "Mình muốn ôm nó!"



Tôi khẽ cau mày vì suy nghĩ quá nhiều, sau đó tôi liếc mắt nhìn tên Hoàng đế đang ngồi trên ngai vàng bên cạnh , Tôi chỉ vừa liếc mắt qua thì ánh mắt của chúng tôi chạm nhau nhưng chỉ trong giây lát tên Hoàng đế đó đã quay đi..

" Gì vậy? Biểu cảm vừa rồi là gì? Hắn đang nghĩ gì vậy ? Hay là hắn đang thấy mệt? Là gì nhỉ? Hay mình lạ làm sai gì? "

Nghĩ tới khả năng cuối cùng tôi nhanh chóng thay đổi tư thế , đứng nghiêm chỉnh biểu hiện nghiêm túc hơn , cứ duy trì như thế cho đến lúc kết thúc buổi thượng triều.

~

Giờ dùng bữa.

Tôi nhìn món thịt bò kho mà chảy nước miếng , tôi cầm đôi đũa lên nhắm thẳng miếng bò gắp lên cho vào mồm..

Vừa ăn được miếng bò là tôi như lơ lửng giữa 9 tầng mây : " Ngon ghê ~ " - suy nghĩ.

Tôi nuốt ực miếng thịt bò rồi quay sang nói với hoàng thượng :

" Không có độc ! Ngon cực kỳ ạ ! "

Tôi đưa đũa gắp miếng thịt cho hắn , hắn vẫn đang xem tấu chương , thấy tôi đưa miếng bò đến thì từ tốn dời mắt khỏi tấu chương mà há mồm đớp lấy , sau đó lại nhìn đăm đăm vào cá bảng tấu chương đó..

Đến khi ăn xong , tôi cầm trên tay giấy lau đi đến bên hắn , nhẹ nhàng cẩn thận lau lau khoé môi hắn , mặc dù hắn ăn không bao giờ vươn vải nhưng cũng phải lau..

Tôi đang lau thì hắn lên tiếng :

" Ngồi xuống ! "



Tôi khựng lại một chút nhìn hắn , thắc mắc hỏi:

" Dạ ngồi xuống , ngồi xuống đâu ? "

Hắn vẫn giữ nguyên bộ dáng , tôi nhìn quanh thì không thấy cái ghế nào cả lòng suy nghĩ : " ngồi đâu ? Hắn bảo mình ngồi xuống đất hả ? "

Tôi suy nghĩ xong thì ánh mắt lia thấy ngay một bàn tay xinh đẹp thon dài mu bàn tay nổi vài đường gân của hoàng thượng đang đặt trên đùi hắn vỗ vỗ , tôi nhìn tay trên đùi hắn rồi lại nhìn hắn ..

Thấy tôi lơ ngơ nên hắn trực tiếp vươn tay tới quấn ngang thắt lưng tôi kéo tôi ngồi xuống đùi hắn , tôi có chút bất ngờ còn hắn thì đã ôm lấy tôi cằm tựa lên đỉnh đầu của tôi..

" Không nhịn được muốn ôm ! Tại sao tự dưng tên tiểu tử này lại thơm như vậy " - suy nghĩ của hắn .

Hắn tựa cằm trên đầu tôi nhắm mắt lại sa đó hít một hơi thật sâu mùi hương thơm thoang thoáng toả ra từ người tôi.

Tôi thì nghĩ hắn đây là chưa hết sợ hãi giấc mộng tối qua mà cũng bình tĩnh lại , nhưng nhịp tim của tôi thì đang đánh thùng thùng không thôi ..

Hắn thì ung thư lấy tôi làm điểm tựa mà xem tiếp tấu chương..

Rất lâu sau mà hắn vẫn như vậy nên tôi đã có chút buồn ngủ , tôi đưa tay nắm lấy vạt áo của hắn ngáp một cái rõ ràng , hoàng thượng đang đọc tấu chương cảm nhận được thì khoé môi có chút cong lên..

Hai mắt tôi đã lim dim rồi từ từ khép lại.. Khò khò khò...