Xuyên Không Trở Thành Thái Giám Của Hoàng Đế

Chương 14




Tôi nghe xong thì lập tức bật dậy , khi nhìn khuôn mặt của tên ác ma baby đó tôi đã thấy được thoang thoáng một nét cười khó tả của tên này , nhưng có phải cười không thì tôi không chắc vì nó biến mất rất nhanh..

Vẻ mặt tên ác ma baby đó nghiêm túc lạnh lùng hắn lên tiếng :

" Được rồi ! Nếu không muốn trẫm phạt ngươi thì ngươi phải làm cho trẫm một việc ! "

Tôi nghe vậy thì hớn hở hơn hẳn hỏi :

" Gì vậy ? Gì cũng được đừng có cái kia.. Không cho nô tài thấy ngày mai là được ! Xin hoàng thượng cứ nói ! Nô tài nguyện một lòng trung thành dầu sôi lửa bỏng cũng không bao giờ từ nan"

Hoàng Thượng nghe xong nhìn tôi mà nói :

" Ngươi .. Kể từ ngày mai sẽ phải ngủ cùng với trẫm ! "

" Hả? Gì ? tại sao ?"

Tôi chớp chớp đôi mắt ngơ ngác hỏi.

Hoàng Thượng cũng nói :

" Ngươi không cần biết lí do ! "

Tôi bất chợt cười vui vẻ hai mắt cong lên nói :

" Có phải là có nô tài hoàng thượng mới ngủ được chứ gì he he đúng không ? "

Hoàng Thượng cau mày :

" Ngươi đây là đang rất muốn được thử cảm giác không nhìn thấy được ngày mai hửm ? "



Tôi bây giờ cũng có thể đắt ý một chút vì bản thân có giá trị mà tự tin hẳn , tôi nói :

" He he hoàng thượng bây giờ người đang rất cần nô tài đấy nhé ! Hơn nô tài cũng có chút giá trị rồi mà nhỉ ! "

Hoàng Thượng bình thường đến vô cùng , hắn thu chân lại bỏ xuống khỏi giường , hắn đứng lên và nói:

" Trẫm đã chịu đựng những cơn ác mộng hơn 30 năm thì cho dù không có ngươi thì đó cũng đã trở thành thoái quen của trẫm ! "

Tôi nghe xong những lời đó mà hận không thể quay ngược thời gian để bản thân không ăn nói linh ta linh tinh , cái mỏ đi trước cái não..

Đúng vậy Hoàng Thượng đã chịu đủ rồi bây giờ có hay không có tôi thì hắn ta cũng không quan tâm thật không quan trọng..

Vẻ mặt đắc ý của tôi trong giây lát biết mất không thấy vết tích , thế chổ là biểu cảm ăn năn hối lỗi ..

Tôi nhào nhanh xuống giường ôm chân hoàng thượng ác ma baby mà chữa cháy :

" Nô tài sai rồi , Hoàng Thượng thứ tội ! Nô tài sẽ làm mà không nhiều lời nữa ạ! Mong hoàng thượng tha lỗi ~ TT"

Trên khuôn mặt hoàng thượng không thay đổi bất cứ biểu cảm nào , trông hắn như rất lạnh lùng khó ở nhưng nếu nhìn kỹ thì có thể thấy ngay đuôi mắt của hắn đang cong lên , điều đó chứng tỏ hắn đang cảm thấy vui , hắn nói:

" Được rồi! Thay y phục cho trẫm , hôm nay không thượng triều! Trẫm muốn đi kiểm tra nơi binh sĩ luyện tập !"

" Dạ vâng ! "

~

" Dù cho tên ác ma baby đó không bảo mình ngủ cùng hắn thì mình cũng sẽ giúp hắn mỗi ngày mà ! "- suy nghĩ.

Tôi vừa trên đường đi đến nơi binh sĩ luyện tập vừa khẽ liếc mắt nhìn Hoàng Thượng đang được ngồi thảnh thơi trên kiệu kia mà suy nghĩ.



Hắn không bảo tôi làm mà tôi vẫn giúp là vì tôi thích , cảm giác thật sự rất thích ấy , còn nữa là vì tôi có thể biết được cảm giác gặp ác mộng không mấy vui vẻ một chút nào từ Tiểu Cần..

Tiểu Cần ở cô nhi viện , em ấy cũng như vậy giống y hệt tên ác ma baby kia , đêm nào em ấy cũng gặp ác mộng, em ấy rất ghét mấy cái giấc mơ đó , nó làm em ấy không có giấc ngủ ngon mà còn đáng ghét hơn nữa là những điều đó khiến em ấy không muốn đi ngủ nói chính xác là em ấy sợ đi ngủ..

" Rất giống với cái tên ác ma baby này! "

~

Đến nơi thì mọi người ai nấy đều hành lễ tưng bừng, sợ hãi mà cung kính đối với hoàng thượng..

Xung quanh nơi này là một mảnh đất cực lớn , có lẽ ở đây là đất cát thay vì nền xi măng là bởi nếu là nền xi măng thì sẽ rất khó tập những động tác khó như lăn lê bò trường , hơn nữa nếu bị thương trên nền xi măng sẽ nghiêm trọng hơn nền đất cát rất nhiều , thay vào đó nền bằng đất cát sẽ giúp họ hoạt động thoải mái và thuận tiện hơn..

Nhìn đâu đâu cũng thấy những binh sĩ đang được huấn luyện một cách nghiêm túc , phía xa xa còn có những dụng cụ và chướng ngại vật để họ nâng cao trình độ của mình..

Ở đằng xa nữa thì sẽ thấy 3 đến 4 cái chòi được dựng lên , phải nói là nơi đây thật sự thích hợp để huấn luyện..

" Nếu ở thời hiện đại của mình mà có một bãi đất trống lớn như thế này thì tuyệt! Tha hồ mà luyện tập ! Thay vì phòng tập thì mình thích nơi như thế này hơn nhiều nhiều! "

Tôi là nhà vô địch karate nhưng ngoài karate thì tôi còn biết rất nhiều như võ cổ truyền , taekwondo , kick boxing , võ tự do , muay Thái ..

Chỉ cần nhìn quanh một vòng thôi là tôi đã thấy trong lòng phấn khích lạ kỳ..

Hoàng Thượng đi loanh quanh vài vòng xem xét , tôi đi theo phía sau cũng rất tỉ mỉ quan sát từng binh sĩ một , tôi thầm nghĩ :

" Múa múa quơ quào tay chân cũng giỏi đó chớ ! Nhưng mà nếu mình tặng cho họ một cú đá xé gió không biết họ đỡ nổi không khà khà "

Tôi theo sau ác ma baby mà thích thú ngó đông ngó tây , hoàng thượng phía trước thì đang nói chuyện với một người nào đó , chắc là người dẫn dắt nơi huấn luyện này , bảo là nói chuyện nhưng hình như chỉ có mỗi tên kia là luyên tha luyên thuyên nói còn hoàng thượng chỉ ngậm chặt mồm lắng nghe và quan sát , tôi dời tầm mắt của mình từ các binh sĩ sang người tên ác ma baby kia , tôi thầm nghĩ :

" Đẹp trai thiệt á chớ ! Nổi bần bật luôn .. Nhìn hắn có vẻ rất chăm chú nghe chuyện binh sĩ thay vì thượng triều phải ngồi trên ngai vàng và nghe mấy lão già nói linh tinh nhỉ..Hmhm"