Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 307




Đội quân Châu phủ thấy sắp không thể ngăn cản được Gia Luật Thanh và Thiên Lang.

Thiên Lang và Gia Luật Thanh cưỡi ngựa dẫn đầu, liều mạng tạo ra một lỗ hổng lớn trong đội hình ngăn chặn của đội quân Châu phủ.

Ngay lúc Gia Luật Thanh và Thiên Lãng chuẩn bị đột phá vòng vây để chạy tới cổng nam, thì đột nhiên, ba trắm ky binh từ bên cạnh lao ra.

Người dẫn đầu chính là Giang Siêu, hän cũng nhìn ra đội ngũ năm nghìn người ở nơi này muốn đột phá phòng tuyến, tái hợp với đội quân thổ phỉ ở cổng nam.

E răng cổng nam lúc này vẫn chưa biết cổng đông đã xảy ra chuyện gì, vì vậy, dù cho bọn họ có muốn tiếp viện hay không thì cũng không có khả năng.

Giang Siêu muốn giải quyết quân địch ở cổng nam, nhưng cũng phải đợi đến khi chiến sự ở cổng đông được giải quyết, vậy nên cách tốt nhất là giải quyết chuyện này một cách nhanh chóng.

Hắn cùng ba trăm ky binh đã sớm để mắt đến Gia Luật Thanh và Thiên Lang ở đây, vậy nên khi quân Châu phủ bị đánh bại, hắn đã dẫn đội ky binh của mình tiến đến.

Trong nháy mắt, Giang Siêu giơ kiếm chém về phía Gia Luật Thanh, lúc này hắn mơ hồ cảm thấy người đeo mặt nạ nửa mặt trước mắt có chút quen thuộc, nhưng nhất thời không nhớ được đối phương là ai.

“Giang Siêu, ta sẽ liều mạng với ngươi..."

Vừa nhìn thấy. Giang Siêu, Gia Luật Thanh lập tức nhớ tới mối hận bị Giang Siêu chém nửa khuôn mặt.

Hắn ta giơ kiếm tấn công về phía Giang Siêu, hai thanh kiếm của bọn họ lập tức chạm vào nhau.

Sau một tiếng vang lớn, thanh kiếm của Gia Luật Thanh lập tức bị kiếm của Giang Siêu chém gãy. Chiến kiếm lao tới, định chặt đầu của hẳn ta.

Gia Luật Thanh hoảng sợ năm trên lưng ngựa, thoát khỏi một kiếm kia trong gang tấc.

Tuy nhiên, lưỡi kiếm kia vẫn nhấc phần da đầu sau gáy của hắn ta lên, không chỉ tóc bị chặt đứt, mà đến cả xương cũng lộ ra bên ngoài.

Trước khi kịp cảm nhận cơn đau, Gia Luật Thanh đã thúc ngựa bỏ trốn.

Hắn ta biết mình không phải là đối thủ của Giang Siêu. Sau khi sự giận dữ qua đi, hắn ta chỉ cảm nhận được sự sợ hãi.

Nếu hắn ta cứ tiếp tục dây dưa với Giang Siêu, đoán chừng hăn ta chỉ có một con đường chết, vậy nên bây giờ hẳn chỉ có suy nghĩ muốn trốn thoát.

Lúc Giang Siêu đuổi theo Gia Luật Thanh, một nhát kiếm gia từ bên cạnh đã chém về phía Giang Siêu với tốc độ vừa nhanh lại vừa mạnh.

"Tiểu tử, dám phá chuyện tốt của bổn vương, Lang vương †a không thể tha cho ngươi được... chịu chết đi!"

Khi Lang vương nghe thấy Gia Luật Thanh gọi tên Giang Siêu, thì lập tức bùng lên lửa giận.

Giang Siêu đã nhiều lần phá hỏng chuyện tốt của gã, bây giờ còn trực tiếp đánh bại đại quân mười vạn người của gã.

Gã hận Giang Siêu đến tận xương tủy, vậy nên khi nghe thấy. người trước mặt là Giang Siêu, gã lập tức muốn gi ết chết Giang Siêu.

Cho dù nhìn thấy Giang Siêu đánh bại Gia Luật Thanh chỉ trong một chiêu, gã cũng không quan tâm.

Gã chỉ muốn giết Giang Siêu để nguôi ngoai mối hận trong lòng.

Nhìn thấy kiếm chém đến, Giang Siêu giơ kiếm lên đỡ lại. Khi hai thanh kiếm va chạm, năng lượng mạnh mẽ xuyên qua khỏi lưỡi kiếm, trong nháy mắt chém gấy kiếm của Thiên Lang.

Trong mắt Thiên Lang lộ ra vẻ kinh ngạc, nửa ngày vẫn chưa kịp phản ứng, gã vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Trong lúc gã còn đang bối rối, thanh kiếm của Giang Siêu đã chém vào cổ gã. Đợi đến khi gã phản ứng lại, thì đã không thể cứu vẫn.

Khi thanh kiếm lóe lên, đầu của Thiên Lang lập tức bay. lên, trực tiếp bị một kiếm của Giang Siêu chặt đầu.

Khi thanh kiếm lóe lên, đầu của Thiên Lang lập tức bay. lên, trực tiếp bị một kiếm của Giang Siêu chặt đầu.

Đội quân thổ phỉ quay đầu bỏ chạy, không dám ở lại chiến đấu nữa.

Ở phía còn lại, Gia Luật Thanh đã chạy thoát, trên người hắn ta chảy đầy máu tươi, nhưng cũng không có thời gian để xử lý vết thương.

Hản ta chạy điên cuồng về phía cổng nam, e rằng hẳn của lúc này đã không còn ý định chỉnh đốn đội hình để đối phó với Giang Siêu.

Suýt chết dưới tay Giang Siêu một lần nữa, đã khiến hẳn †a sợ chết khiếp.

Bây giờ hắn ta chỉ muốn bảo toàn sức sống của mình, thực hiện một kế hoạch lớn khác.