Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 277




Nhưng với kỹ thuật thuốc nổ bây giờ, thì lực sát thương của thổ lôi này vẫn rất lớn.

Giống như loại thổ lôi không nhiều kỹ thuật thế này, Giang Siêu sớm đã nghĩ đến việc sẽ bị người khác sao chép, vì vậy, hẳn vẫn không ngừng đổi mới kỹ thuật.

Trúc lôi lúc trước về cơ bản đã đào thải rồi, hầu hết các loại lựu đạn hiện nay được sản xuất đều có tay cầm gỗ.

Còn trúc lôi thì lại được dùng nhiều trong súng cối đơn giản.

Lại thêm kỹ thuật đại bác, kỹ thuật thuốc súng hiện tại, không biết đã bắn bay kẻ địch qua bao nhiêu con phố rồi.

Nhưng, dưới tình hình kẻ địch có thổ lôi trong tay, thì e rằng thôn Kháo Sơn cũng sẽ gặp nguy.

Dù sao, tuy tường thành thôn Kháo Sơn chắc chẳn nhưng cũng có khả năng sẽ bị mười nghìn người này phá vỡ.

Giang Siêu lại liếc nhìn tình hình bên địch, hắn gọi Bắc Quỳnh Phương qua.

Lúc này, Đông Ly Ưng và Đông Ly Sơn ẩn nấp hai bên trái phải, cùng với đội quân của Nam Minh Không và Nam Minh Đồ tộc Dạ Lang ở phía sau, toàn bộ đều đã vây lại.

Một nghìn hai trăm chiến sĩ tộc Dạ Lang đều đang ẩn nấp các nơi ở sườn dốc. Kế hoạch tác chiến lúc này vẫn chưa có, bọn họ chỉ có thể đứng đợi lệnh tại chỗ.

Giang Siêu nhìn bốn quan quân tộc Dạ Lang trước mặt, những người này đều là những quan quân được hắn bổ nhiệm khi thành lập quân đội Dạ Lang.

Lấy chức vị của Đông Ly Ưng là cao nhất, hắn ta được Giang Siêu bổ nhiệm là tổng tham mưu trưởng, những người còn lại là Đông Ly Sơn, Nam Minh Đồ và Nam Minh Khôn là đội trưởng.

Binh sĩ đi theo Giang Siêu rời khỏi tộc Dạ Lang, ngoài Đông Ly Ưng có chức vị cao nhất, thì những người còn lại đều là đội trưởng.

Quân đội mà Giang Siêu thành lập, hoàn toàn đều dựa vào sự huấn luyện của bọn họ. Bọn họ cũng không phụ lòng của Giang Siêu, đã huấn luyện quân đội không tệ chút nào.

“Ta tiến đến gần thôn Khao Sơn trước, bên ngoài sẽ do Ưng tổng tham mưu trưởng chỉ huy, nên đánh thế nào, các ngươi đều nghe theo hắn.” Giang Siêu nhìn mọi người nói.

Nói đến đây, hắn nghiêm túc nhìn sang Đông Ly Ưng, trong toàn bộ mười mấy người của tộc Dạ Lang, phải để đến Đông Ly Ưng là người có trí thông minh cao nhất.

Để hắn ta dẫn dắt một nghìn hai trăm người này, Giang Siêu rất an tâm.

Bây giờ chính là lúc xem Đông Ly Ưng phối hợp tác chiến với hẳn thế nào, hẳn nói với Đông Ly Ưng ý đồ tác chiến của mình.

“Nhiệm vụ của các ngươi chính là quấy nhiễu quân địch, nhưng tuyệt đối không được bại lộ, phải làm đến mức giả giả thực thực, dù sao các ngươi chỉ có một nghìn hai trăm người, nếu để cả mười nghìn người bên ngoài vây lại, chỉ sợ là còn mỗi con đường chết thôi, nói không chừng, còn liên lụy đến cả thôn.”

Lời của Giang Siêu cũng không quá rõ ràng, bởi vì tuy hắn có chiến lược sắp xếp hoàn chỉnh, nhưng thế cục chiến trường thay đổi chỉ trong nháy mắt.

Nếu Đông Ly Ưng thực sự chỉ tiến hành tác chiến dựa theo sắp xếp chiến lược của hắn, làm không tốt sẽ xuất hiện bất trắc, khiến hơn một nghìn hai trăm chiến sĩ bị tiêu diệt toàn quân.

Dù sao, hiện tại bọn họ phải đối mắt với đội quân mười nghìn người, các chiến sĩ tộc Dạ Lang chỉ mới huấn luyện chưa đến một tháng, về mặt sức chiến đấu nếu muốn đạt đến như quân Con cháu thôn Kháo Sơn căn bản không có khả năng.

Cho dù là quân Con cháu, nếu không thể đánh úp, cũng chưa chắc có thể thảng được cả mười nghìn quân thổ phỉ bên ngoài.

Trừ phi đến lúc bất đắc dĩ bắt buộc thì Giang Siêu mới để quân Con cháu ra đối phó với quân thổ phỉ.

Nếu có thể giải quyết nhẹ nhàng đám thổ phỉ này, đương nhiên Giang Siêu thà rằng dùng cách đơn giản nhất.

Chuyện bây giờ hắn phải làm chính là quay về tụ họp với quân Con cháu bên trong thôn Kháo Sơn, rồi tiến hành chiến lược tấn công. Nếu cộng thêm một nghìn hai trăm chiến sĩ tộc Dạ Lang bên ngoài.

Trong ngoài phối hợp chắc chắn có thể phá vỡ được đám thổ phỉ mười nghìn người này.

Giang Siêu không chỉ muốn đánh bại đám thổ phỉ này, mà còn muốn tiêu diệt hết toàn bộ bọn họ ở đây.

Đông Ly Ưng nghe lời của Giang Siêu, ánh mắt có chút suy tư, giả giả thực thực!

Hắn ta lầm bầm trong miệng, Giang Siêu đã đứng dậy đi về phía mạn sườn.