Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 207




Giang Siêu nhìn ba nàng, vẫy tay, trong mắt lộ ra vẻ do dự.

Trong lúc nhất thời, hắn không biết nên nói gì.

Rốt cuộc, hắn thực sự không biết phải giải thích chuyện riêng tư này với ba nàng như thế nào.

Tuy nhiên, vì Giang Siêu nghĩ đến chuyện chiếc áo ngực vì thấy biểu cảm khó chịu của Mộ Dung Chỉ Tình nên đương nhiên hắn cũng muốn quảng bá bảo bối này.

Đây là một việc làm ăn tốt, khi thời cơ đến, Giang Siêu đang có ý định cho ra mắt tất lụa đen. Dù ở thời đại nào thì tiền của nữ nhân luôn mua những thứ tốt nhất, chẳng hạn như nước hoa.

“Giang Siêu, ngươi làm cái gì..." Diệp Thanh Ảnh mở miệng trước, nàng ấy cầm lấy áo ngực Giang Siêu đưa tới, nhìn xung quanh một lúc lâu, vẫn không biết đó là vật gì.

Tống Ninh Tuyết và Mộ Dung Chỉ Tình cũng kinh ngạc nhìn Giang Siêu, trong mắt tràn đầy nghỉ vấn.

Giang Siêu do dự một lát, cuối cùng hắn mới đem chiếc áo ngực trong tay đặt lên trên ngực, nói: "Cái này tiện cho các người, ta không cần nói nhiều về cách sử dụng, các người cứ đi thử nó đi!"

Giang Siêu vừa nói những lời này, ba nàng nhìn thấy hành động của hắn, hơi sửng sốt một chút, trong chớp mắt hiểu ra ý của hắn.

Các nàng lập tức đỏ mặt xấu hổ, cơ bản đều không dám nhìn Giang Siêu. Ba nàng đều đồng liếc hắn, đôi mắt quyến rũ của họ khiến tâm trạng hăn kích động, khí huyết dâng trào.

Tuy ba nàng ngượng ngùng nhưng vẫn bước vào phòng trong với vẻ mặt tò mò.

Họ thực sự muốn thử sự thứ đồ mới lạ này của Giang Siêu.

Về việc sử dụng như thế nào thì sau khi Giang Siêu nói qua một lúc, các nàng đều biết. Ba nữ nhân này đều rất thông minh, học một hiểu mười.

Mộ Dung Minh Hiên bị các nàng trực tiếp đuổi ra ngoài, ánh mắt hắn ta tối sâm lại, không biết là có chuyện gì đang xảy ra.

Dù sao hắn ta cũng chỉ mới mười lăm tuổi, không hiểu chuyện nam nữ, mặc dù thường xuyên uống rượu thưởng hoa, nhưng cũng chỉ là uống một chút rượu mà thôi.

Trong phòng, ba nàng mặc chiếc áo lót do Giang Siêu làm ra, không khỏi cảm thấy thoải mái.

Đôi mắt của Diệp Thanh Ảnh ngay lập tức sáng lên.

Nàng ấy là thương nhân, lập tức hiểu Giang Siêu muốn làm gì khi gọi nàng ấy đến.

Nếu thứ này được bán rộng ra, nàng ấy cũng không biết sẽ có bao nhiêu đại quan, quý nhân sẽ tới mua.

Cùng lúc đó, nàng ấy nhìn Mộ Dung Chỉ Tình, người có vóc dáng đáng kiêu ngạo, trong mắt không khỏi hiện lên một tia hâm mộ.

Kích cỡ của nàng ấy vừa phải, giống như Tống. Ninh Tuyết.

Nhưng kích cỡ của Mộ Dung Chỉ Tình thực sự quá lớn, cái áo Giang Siêu đưa cho nàng ta có vẻ vô cùng vừa vặn.

Mộ Dung Chỉ Tình ngượng ngùng đỏ mặt, dùng tay vuốt v e áo lót, trên mặt hiện lên một tia ngọt ngào khó hiểu.

Nàng ta biết vừa rồi Giang Siêu nhất định đã phát hiện ra sự khó chịu của mình, nàng ta không ngờ hắn lại nhanh chóng nghĩ ra thứ tốt như vậy cho mình.

Từ nay về sau, nàng ta không cần phải cảm thấy khó chịu vì chật chội nữa. Không biết nàng ta đang nghĩ đến điều gì, vẻ mặt càng thêm xấu hổ.

Tống Ninh Tuyết có chút ghen tị, nhưng nhìn thấy Giang Siêu vẫn không quên nàng, chua xót ấy đã tan đi nhiều.

Ba nàng thay quần áo, mặt đỏ bừng đi ra, Giang Siêu dùng ánh mắt dò hỏi nhìn bọn họ.

Hăn đã quên mất thời xa xưa, ánh mắt như vậy rất mất lịch sự, có thể bị người ta gọi là kẻ cặn bã.

Ba nàng không hề khó chịu chút nào, gật đầu với Giang Siêu với vẻ mặt xấu hổ.

Giang Siêu thấy vậy, biểu cảm thả lỏng, lo lắng ba nàng không thích ứng được với thứ mới mẻ này.

Nhưng nghĩ mà xem, chiếc áo ngực này tuy là một món đồ mới nhưng đã được chứng minh qua hàng trăm năm và chắc chắn sẽ được phái đẹp yêu thích.

"Thanh Ảnh, tỷ nghĩ sao nếu chúng ta kinh doanh thứ này?"

Lúc này, Giang Siêu nhìn Diệp Thanh Ảnh nói.

Nghe hẳn nói vậy, Diệp Thanh Ảnh đỏ mặt gật đầu, có chút hưng phấn nói: "Đừng lo lắng, chờ ta quảng bá, chỉ sợ sẽ phổ biến khäp Đại Triệu. Ngươi chỉ cần đợi tiền vào như nước thôi."