Xuyên Không, Ta Trở Thành Trân Bảo Phá Án

Chương 335




Lộ Hàn Xuyên cảm ơn, quay người rời đi.

Nhân viên thấy anh vội vã, cũng không rõ anh có việc gì gấp.

Tuy nhiên, công việc ở đây của bọn họ không quá căng thẳng, bởi vì dù bọn họ có cố gắng đến đâu, cũng không thể đảm bảo hoàn thành công tác giám định tất cả các nạn nhân trong một ngày. Người như vậy không phải là người, mà là lừa ngựa. . Truyện Sắc

Lâm Linh và pháp y Kì biết được tin này vào lúc hơn một giờ chiều, lúc đó bọn họ vẫn đang bận rộn khám nghiệm tử thi cho các công nhân mỏ thiệt mạng. Trong dấu vân tay mà Lâm Linh kiểm tra, có một số dấu vân tay không rõ ràng, không chắc có thể đối chiếu thành công hay không.

Tuy nhiên, Lâm Linh không lo lắng không tìm ra được danh tính của những người này, bởi vì có vũ khí là giám định ADN, chỉ cần lấy m.á.u của những người c.h.ế.t là được.

Tuy trung tâm giám định ADN của tỉnh Gia Xuyên không tiên tiến như Đông Xuyên, nhưng việc xử lý ADN m.á.u thì không có vấn đề gì.

Cảnh sát tỉnh Gia Xuyên cũng có không ít người ở đây duy trì trật tự, biết đã xảy ra một vụ án đặc biệt ở đây, cảnh sát lập tức cử người đến khám nghiệm hiện trường, kết quả là người quay lại báo cáo t.h.i t.h.ể gần như chỉ còn lại bộ xương, lại bị ném vào hố mỏ bỏ hoang, không biết đã bị ném ở đó bao lâu rồi, dấu vân tay và dấu chân của hung thủ không thể tìm được. Nếu vậy, việc phá án sẽ rất khó khăn.

Ngay cả việc xác định danh tính của nạn nhân cũng rất khó khăn.

Bởi vì pháp y Diêu là người của cục cục xác tỉnh, ông ấy nhanh chóng nhận được thông tin từ hiện trường, còn nói với Lâm Linh: “Loài bọ thuộc họ Dermestidae* đã xuất hiện, như vậy cơ thể người này còn có thể có thịt gì nữa? Chỉ còn lại bộ xương, không có vân tay, rất khó xác định được người chết, vụ án này không dễ phá đâu.”

*Dermestidae là một họ bọ cánh cứng.



Dermestidae? Lâm Linh và pháp y Kì nhìn nhau. Cả hai đều biết, bọ cánh cứng thuộc họ Dermestidae có một biệt danh là bọ chôn cất.

Loài bọ này là loài ăn xác thối, khả năng sinh sản của chúng rất mạnh, có thể ăn sạch xác người trong thời gian ngắn, thời gian này có thể ngắn đến hai mươi ngày.

Pháp y tỉnh Gia Xuyên nói đúng, có loài bọ này xuất hiện, xác c.h.ế.t có lẽ chỉ còn lại bộ xương, phá án quả thật rất khó khăn.

Nhưng pháp y Kì đã từng tiếp xúc với Lâm Linh và giáo sư Phương không ít lần, tất nhiên biết loại vụ án này phù hợp với bọn họ hơn. Nhưng ông ta cũng không chắc vụ án này có điều kiện phá án hay không, ông ta sợ tùy tiện giới thiệu, sẽ gây rắc rối cho Lâm Linh, nên nói: “Các người có thể tìm pháp y nhân chủng học, bọn họ có thể giúp các người xác định thông tin cơ bản của người chết, sau đó lấy xương dài tủy xương, làm xét nghiệm ADN.”

Ông ta nói rất tự nhiên, pháp y Diêu nghe xong cũng bất lực, nói: “Anh nói dễ quá, pháp y nhân chủng học đâu phải dễ mời vậy?”

“Tất nhiên chỗ chúng tôi cũng có công nghệ ADN này, nhưng tủy xương thì tỉnh chúng tôi chưa thể xét nghiệm, nếu là m.á.u huyết gì đó thì có thể.” Pháp y Kì thầm nghĩ, công nghệ của tỉnh các anh lạc hậu như vậy à? Ong ta làm việc ở Giang Ninh lâu rồi, thời gian dài dễ tạo thành ảo giác, sẽ tưởng những biện pháp phá án mà ông ta thường sử dụng là khá phổ biến.

Nhưng ông ta rời khỏi thành phố Giang Ninh, mới bỗng nhiên nhận ra, công nghệ của Giang Ninh bọn họ đã phát triển đến mức dẫn đầu.

Pháp y Diêu không nói gì nữa, quay lại gọi điện cho người của tỉnh, rất nhanh đã liên lạc được với một pháp y chuyên về nhân chủng học của tỉnh, nhưng ông ấy không biết, vị pháp y này cũng là một học trò của giáo sư Phương.

Sau khi vị pháp y này hiểu rõ tình hình đã nói: “Tôi đang đi công tác ở nơi khác, không về được, tìm đồ đệ út của thầy tôi đi. Có lẽ cô ấy rảnh.”

Pháp y Diêu liền hỏi đồ đệ út kia là ai, khi nghe thấy cái tên Lâm Linh, ông ấy có cảm giác như mình nghe nhầm.

Sau khi xác nhận lại, ông ấy mới biết Lâm Linh, người đến với bác sĩ pháp y Kỳ, lại có tài năng như vậy!



Thật là đi mòn gót sắt tìm không thấy, khi gặp được lại chẳng tốn công.

Vì vậy, Lâm Linh nhanh chóng được mời đến hiện trường. Khi Lộ Hàn Xuyên đến, Lâm Linh đã thay áo choàng và găng tay mới, đang cùng với một vài nhân viên điều tra bàn luận điều gì đó quanh đống xương trắng.

Nhìn thấy Lâm Linh khỏe mạnh, xung quanh còn có không ít cảnh sát. Lộ Hàn Xuyên không quấy rầy cô, đứng ở một bên xem một lúc, sau đó quay lại, lại hỏi tình hình với nhân viê, cũng tham gia vào đội cứu hộ.

Bác sĩ pháp y Kỳ đã gặp Lộ Hàn Xuyên ở cục cảnh sát thành phố. Lúc Lộ Hàn Xuyên đến, ông ta liếc mắt nhìn thấy đối phương, còn tưởng mình nhìn nhầm.

Nhưng nghĩ lại, ngoại hình của Lộ Hàn Xuyên, khá dễ nhận biết, không thể nhầm lẫn được.

Nhưng tại sao anh lại đến đây? Chắc đội chống buôn lậu không nhận được lệnh hỗ trợ đi?



Trước khi Lâm Linh đến hiện trường, bác sĩ pháp y Diêu đã nói với các lãnh đạo có mặt về tình hình của cô. Vì vậy, khi cô đến, mọi người đều rất hợp tác, dọn dẹp một khu vực sạch sẽ và bằng phẳng tại hiện trường, trải tấm bạt chống thấm, sau đó đặt hài cốt khai quật lên đó.

Lâm Linh thay áo choàng, đeo găng tay mới, quan sát hài cốt vừa khai quật. Trên bộ xương này, màng cơ vẫn còn dính liền, không bị tách rời, trên đó vẫn còn sót lại một số phần thịt thối rữa. Loại bọ cánh cứng mà bác sĩ pháp y Diêu nói trước đó vẫn đang hoạt động ở rìa bộ xương. Giữa khe hở của xương và thịt thối, cô thậm chí còn phát hiện ra phân giống như mùn cưa, đó là thứ mà bọ cánh cứng để lại.

Loại phân này có thể được lưu trữ làm bằng chứng pháp y để chứng minh thời gian c.h.ế.t của nạn nhân.