Thiên Ma Giáo
Ngày hôm nay là một ngày vô cùng quan trọng, toàn bộ đệ tử từ ngoại môn đến nội môn, chấp sự đến trưởng lão Đường chủ, toàn bộ ngay ngắn tập kết trên quảng trường.
Tất cả mọi người đều ngay ngắn trật tự nhưng cũng không nén nổi kích động tràn đầy trên mặt
Đợi tất cả đã vào vị trí, La Sinh sửa sang lại áo bào bước lên phía trước hướng về Khô Cốt bảo toạ hô to:
" Cung thỉnh Giáo chủ giáng lâm!"
" Cung thỉnh Giáo chủ giáng lâm!" Toàn bộ chúng đệ tử đều quỳ rạp xuống đất, đồng thanh cung thỉnh.
Mà lúc này, đang ở vùng ngoại thành Vạn Linh Hoàng triều Lục Huy như có cảm giác, quay đầu nhìn về phía Thiên Ma Giáo, ngay sau đó, một đạo thần niệm bắt đầu theo lực kéo hướng về Thiên Ma Giáo Khô Cốt bảo toạ.
.........
Lời các đệ tử vừa dứt, một cỗ khí tức khủng bố hàng lâm quét sạch toàn trường khiến tất cả mọi người tâm thần rung động.
Trên vị trí cao nhất của Thiên điện lúc này đã ngồi đấy một bóng người.
Thân ảnh đó mông lung, không cách nào nhìn rõ, khi ngươi nhìn chăm chú sẽ cảm giác như đang nhìn vào vực sâu không đáy, chỉ cần một chút sơ sẩy sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục!
Tất cả đệ tử đều hưng phấn không thôi, đây là sức mạnh của Giáo chút a, Giáo chủ càng mạnh vậy không phải Thiên Ma Giáo càng mạnh, chúng ta cũng vinh yên sao?
Khẽ xem xét qua một lượt, Lục Huy ồm ồm lên tiếng hỏi La Sinh:
" Tin tức không để lộ chứ?"
" Khởi bẩm Giáo chủ, mấy tên thám tử cài vào đều đã bị xử, tất cả đều sẵn sàng, chỉ chờ đợi mệnh lệnh của người!" La Sinh tiến lên phía trước một bước bẩm báo.
" Tốt" Lục Huy khẽ khen một tiếng.
Thám tử gì đó chỉ là bọn chuột nhắt, dù có bị lộ cũng không sao cả, cuối cùng dù đánh được bất ngờ nhưng chính đạo cũng rất nhanh sẽ phản ứng lại.
Cho dù vậy thì cũng không ai có thể ngăn cản hắn.
— QUẢNG CÁO —
" Lần này ta sẽ không trực tiếp ra tay để đề phòng mấy lão quái đó, còn các ngươi cứ tự do buông tay mà làm, đồ vật giành được đều tự do thu lấy không cần phải nộp lên.
Nhưng ta cảnh cáo trước các ngươi một điều, thứ nhất không được đụng tới phàm nhân và trẻ nhỏ, thứ hai không được cưỡng ép ngược sát phụ nữ, người đầu hàng bắt về sung công, kẻ nào vi phạm ta cho hắn sống không bằng chết!"
Nói rồi Lục Huy không chỉ bộc phát ra khí thế mà còn xen lẫn sát khí, cho dù là ba vị Hoá Thần đại năng kia còn cảm thấy như thuyền con trong gió bão chứ nói gì các đệ tử?
Thế nhưng dù khó thở tất cả mọi người kể cả ngoại môn đệ tử đều cố gắng trụ vững, lộ ra bộ mặt thiết huyết.
" Tuân mệnh Giáo chủ!"
" Rất tốt, các ngươi phải nhớ, dù mình là Ma nhân cũng không được quên phần 'Nhân' đó, chìm đắm vào sát lục tuy có thể khiến các ngươi tạm thời bạo khởi nhưng đến cuối cùng cũng không thoát khỏi tâm ma, mất đi lý trí mà hoá ma!"
" Đa tạ Giáo chủ dạy bảo!" Tất cả mọi người chân tâm thật ý cảm tạ
Không ít người thầm đổ mồ hôi lạnh, bản thân đều có ý nghĩ đã là Ma đạo thì phải là ma đầu độc ác, bây giờ nghe Giáo chủ nói mới cảnh tỉnh.
Bọn họ nhớ lại cũng không ít Ma đầu tính tình tàn bạo đều có một kết cục là đều nổi điên sát lục khắp nơi, đa phần thế nhân đều cho rằng ma tu đều như vậy nhưng đâu biết rằng tất cả là do tâm ma phản phệ?
Dù có là người biết chuyện thì cũng không phơi bày chân tướng, thiên hạ càng loạn cơ hội càng nhiều không phải sao!
" La Sinh, mục tiêu Thánh chiến gồm những đại thế lực nào?"
" Dạ, trong Đông Hoang ngoài Vạn Linh Hoàng triều và Bách Liên Cung thì Thượng Nguyên Tông và Huyền Lam Đạo Quán đều có tham gia trực tiếp ra lệnh, ngoài ra...". Nói đến đây La Sinh ngập ngừng một chút muốn nói lại thôi, liếc nhìn hắn
Lục Huy thấy vậy khẽ phất tay, một cách âm kết giới bao trùm lên hai người, lấy pháp lực của hắn bất kì một ai ở giới này cũng không thể nghe lén.
La Sinh lúc này mới thở ra một hơi, trịnh trọng nói:
" Giáo chủ, liên quan quá lớn, dính dáng đến Thánh Địa Trung Châu!"
Lục Huy khẽ giật mình, suy tư một lát rốt cuộc hắn cũng tìm được đáp án
Thánh Địa cũng không phải là nơi đơn giản, có thể nói là đích hướng của toàn bộ đại lục, là nơi đào tạo học viên xuất sắc nhất.
Hơn nữa nghe đồn bọn họ còn có liên hệ với Thượng giới, nắm giữ thông đạo phi thăng nên cũng nắm giữ nhiều cao thủ, tuy vậy nhưng không tham gia vào tranh đoạt địa bàn hay tranh đấu giang hồ nên nhận người kính trọng. — QUẢNG CÁO —
Từ ngoài nhìn vào Thánh Địa có vẻ là thế lực Trung lập nhưng nếu suy xét kĩ hành vi có thể thấy nếu ảnh hưởng càng sâu, nhất thống hướng đi là hoàn toàn có thể.
Bởi vậy tuy e ngại sự hùng hậu của Thánh Địa nhưng nhiều thế lực lớn vẫn giữ khoảng cách với họ, sợ có một ngày mình bị âm lúc nào không biết.
"Nếu dính dáng Thánh Địa thì có chút khó làm!" Lục Huy có chút đau đầu.
Chỉ là thế lực bình thường, cho dù là đại tông môn thì hắn cũng có cách nhưng Thánh Địa lại có liên hệ trực tiếp với Thượng giới, có thể sẽ có một số át chủ bài , mà nếu Thượng giới nhân giáng lâm nơi đó rồi kích động vài câu, không cần họ ra tay thì cái đám muốn phi thăng đến điên cuồng đó cũng sẽ lao vào mà xé hắn.
Kiến nhiều cắn chết voi!
Thậm chí ngộ nhỡ phi thăng chi lộ đầu bên kia nằm ngay trong tay kẻ thù chẳng phải hắn không công đem đầu tự nộp?
" Thực lực mấy vị Hộ pháp này mạnh hơn chút thì tốt biết mấy!" Lục Huy có chút sầu não.
Thiên Ma Giáo có ba vị Hoá Thần cảnh Thái thượng hộ pháp đặt ở bất cứ đâu cũng coi là đỉnh tiêm thế lực nhưng so với một số cổ lão thế lực thì vẫn có chút thua kém chứ đừng nói chi tới Thánh Địa nguyên một đám lão bất tử!
Dám có ý tưởng nhất thống Đông Hoang chủ yếu là dựa vào sức mạnh của hắn áp trận, sau khi thu được có thể đặt căn cơ, thu hút liên minh để đề phòng nhưng nếu muốn theo hắn chống lại đám đó thì chắc không mấy ai hưởng ứng.
" Xem ra phải chế tạo một chút trắc trở để bọn họ không rảnh tay!" Lục Huy cảm thấy đây chính là việc cấp bách phải làm
Giải trừ kết giới, Lục Huy bắt đầu phân phó:
" Trịnh Phàm ngươi cùng Bạch Dương đi Tản Yêu Sơn mạch một chuyến, cứ nói thế này... thế này..." Đầu tiên là nói miệng rồi truyền âm, tuy yên tâm về môn đồ giáo chúng nhưng cẩn thận đi thuyền được vạn năm.
Mà Trịnh Phàm cũng Bạch Dương thư sinh nghe Lục Huy căn dặn lại có chút kinh hãi khó tin, lắp bắp hỏi:
" Giáo chủ... Cái này người nói thật chứ?"
" Đương nhiên là thật, ngươi cứ y lệnh chuyển lời, yêu tộc ở Thiên Việt đại lục suy yếu lâu năm, cơ hội này bọn họ chắc chắn không bỏ qua!"
" Nhưng mà Giáo chủ, nếu người hoàn thành hứa hẹn đó liệu sẽ không để lại tai hoạ ngầm chứ?" Trịnh Phàm không yên tâm hỏi lại, dù sao chuyện này có thể sẽ gây ảnh hưởng toàn đại lục, cục diện nếu sai sót sẽ khó mà thu dọn. Nhưng nghĩ theo một hướng khác, chuyện này thành công, toàn giáo cũng sẽ nổi danh đại lục, mà chính bản thân mình lại là người trực tiếp nghe lệnh thi hành nghĩ thôi cũng đã thấy kích thích.
" Ngươi cứ y lệnh, không cần hỏi nhiều!" Lục Huy cũng không nhiều lời, nhìn xuống đại điện quảng trường rồi tiếp tục hạ chỉ:
" Tất cả trận pháp sư đều bước ra cho ta!" — QUẢNG CÁO —
Nghe thấy hắn hô vậy một đám người lân lượt xếp hàng đi ra, cầm đầu chính là Lệ Dung và Trần Thương hai vị trận pháp đại sư đã từng học ' sách mẫu giáo' và tiết học của Thanh Trúc' giáo viên' trở về.
Trần Thương bước lên trước một bước hô:
" Môn đồ Trận pháp sư gồm hai Trận pháp Đại sư, mười Trận pháp sư cao giai, mười lăm trung giai, hai mươi hai sơ cấp toàn bộ có mặt!"
Cũng không tệ, nhiều trận pháp sư như vậy cũng không thua kém thế lực lâu đời, chỉ kém một vị Tông sư, à mà chính con gái hắn là Tông sư nhỉ!
" Các ngươi bảo người ta không quan tâm, đây là Trận đồ, các ngươi hãy bố trí chu toàn cho ta, chỗ không hiểu có thể thỉnh giáo Thiếu Giáo chủ rồi bố trí chu toàn cho ta!"
" Các ngươi tuyển chọn được Luyện Khí sư nào có tiềm lực?" Lục Huy bất giác nhắc đến chuyện này, chiến tranh muốn thắng đẹp tuy tu vi là chính nhưng binh khí Pháp bảo lại là không thể thiếu, binh khí phù hợp mới có thể phát huy sức chiến đấu càng mạnh.
Nghe vậy Tiêu Hình khẽ ra hiệu, một người vội vã bước ra, quỳ xuống hành lễ.
" Thuộc hạ Chu Khí Tâm tham kiến giáo chủ!"
Chu Khí Tâm lúc này vừa mừng vừa lo, hắn đã nghe Tiêu Hình hộ pháp nói thiên phú luyện khí tốt sẽ được giáo chủ coi trọng, còn được truyền cho Luyện Khí nhất đạo vô cùng cao thâm bởi vậy hắn hết sức cố gắng, tuy chỉ hơn tháng ngắn ngủi nhưng cũng sơ bộ thể hiện tài năng cuối cùng được coi trọng.
Bây giờ được nói chuyện cùng giáo chủ hắn lại có chút lo sợ làm người không hài lòng một bàn tay quật chết hắn vậy thì thảm a!
" Phẩm cấp?"
" Thuộc hạ bất tài, mới là Trung Giai Luyện Khí sư" Chu Khí Tâm có chút thấp thỏm trả lời, hắn mới hơn trăm thực ra ở tuổi của hắn đạt được cảnh giới này cũng không tồi.
Lục Huy nghe hắn trả lời cũng không để ý, được Tiêu Hình đề cử chắc cũng bất phàm, hơn nữa hắn cũng tin tưởng không có tên nào dám chơi quan hệ để lấy chỗ tốt từ hắn, tất cả đều bằng thực lực!
" Được rồi, đứng lên đi, Tiêu Hình ngươi đem Luyện Khí Chân Giải giao cho hắn" Lục Huy hướng Tiêu Hình ra hiệu
" Đa tạ Giáo chủ đại ân, đa tạ Tiêu Hình hộ pháp!" Chu Khí Tâm mừng như điên hướng Lục Huy dập đầu khấu tạ rồi lại hướng Tiêu Hình hành lễ, dù sao hắn cũng được nghe Tiêu Hình truyền chỉ rồi dẫn tiến, dù biết chỉ là truyền chỉ nhưng hắn cũng không quyên cảm tạ.
Lão tác: chương này tại hạ thấy hơi khoai!