Tiêu mẫu không nhịn được nữa, nước mắt ào ào chảy xuống:
“Súc sinh, ông ta chính là một súc sinh, hổ dữ còn không ăn thịt con.”
Giờ phút này, tia hy vọng, nhớ nhung và tình cảm cuối cùng trong lòng Tiêu mẫu, cũng đã biến mất sạch sẽ, chỉ còn lại có hận.
Nhi tử nữ nhi chính là nghịch lân của Tiêu mẫu, cũng là trụ cột tinh thần để bà sống tiếp, cho dù tên cặn bã bà đã từng yêu cũng không thể đánh sụp nó được.
Lúc trước Thời Khanh Lạc có nghe người trong thôn bát quát, thì cảm thấy chuyện của Tiêu gia rất cẩu huyết, không nghĩ tới còn có nhiều chuyện xưa như vậy.
Phụ thân cặn bã và ngoại thất kia cũng thật quá đáng, thật ghê tởm.
Khó trách sau khi Tiêu Hàn Tranh tỉnh lại lại có lệ khí nặng như vậy, thì là lúc trước ngã xuống núi bị thương, sốt cao không giảm đều là bị người ta hại.
Thiếu chút nữa đã bị hại đến mức cửa nát nhà tan.
Nếu là nàng cũng sẽ hận không thể băm c.h.ế.t hai cặn bã kia.
Nàng mở miệng nói: “Thù này nên báo.”
“Lại còn phải phòng bị, nữ nhân kia sẽ tiếp tục xuống tay.”
Mấy người Tiêu Hàn Tranh đều còn sống, nữ nhân kia khẳng định sẽ không dừng tay lại.
Tám chín phần mười còn sẽ động thủ, thật là một nữ nhân đáng ghê tởm.
Tiêu Hàn Tranh nghe được lời này của nàng, cả người đột nhiên trở nên bình tĩnh ôn hòa rất nhiều.
“Ừ, thù này phải báo.”
Hắn cũng nghĩ giống Thời Khanh Lạc, lấy sự tàn nhẫn của nữ nhân kia, không có khả năng thu tay lại như vậy.
Thời Khanh Lạc rõ ràng cảm giác Tiêu Hàn Tranh thu liễm lệ khí và tức giận của mình, trở nên càng dịu dàng văn nhã hơn, giống như trở nên rất vô hại.
Nhưng hắn thật sự vô hại sao?
Nàng ngày càng cảm giác được hắn không đơn giản.
Lại nhớ đến chuyện mà hắn vừa nói, nàng tò mò hỏi hắn: “Phụ thân cặn bã thông dâm với chất nữ mà huynh nói, là chuyện như thế nào??”
Đây không phải là l.o.ạ.n l.u.â.n sao, không ngờ khẩu vị của phụ thân cặn bã kia lại nặng như vậy?
Tiêu Hàn Tranh vừa thấy liền biết nàng hiểu lầm, “Bọn họ không có quan hệ m.á.u mủ, chẳng qua với thân phận như vậy đúng là tổn hại nhân luân.”
“Khi phụ thân cặn bã của ta lên chiến trường, có kết bái huynh đệ với một vị phó tướng, người nọ vì bảo vệ ông ta mà đã chết.”
“Trước khi chết, đưa nữ nhi cho ông ta chăm sóc.”
“Cho nên lúc nữ nhân kia chưa ở cùng với ông ta, thì ông ta là thúc thúc trưởng bối, nàng ta là chất nữ.”
Thời Khanh Lạc tấm tắc hai tiếng, “Chăm sóc nữ nhi của huynh đệ, chăm sóc tới tận trên giường, phụ thân cặn bã kia của huynh thật biết chơi.”
“Chất nữ kia của ông ta cũng mặt dày không biết xấu hổ, câu dẫn thúc thúc, làm cho ông ta trực tiếp bỏ thê bỏ nhi nữ.”
“Nếu nàng ta thấy các người liền không thoải mái, ra tay muốn chơi c.h.ế.t một nhà các người, tám chín phần mười là thật lòng yêu thương phụ thân cặn bã kia rồi.”
“Lúc đó chắc là chất nữ kia thường xuyên câu dẫn, sau khi mây mưa gì đó, phụ thân cặn bã của huynh liền vứt bỏ luân lý ra sau đầu.”
“Khẳng định bọn họ còn cố ý che giấu thân phận với người bên ngoài.”
Tuy rằng hai người không có quan hệ huyết thống, nhưng phụ thân cặn bã và phụ thân của nữ nhân kia, lại đã kết bái huynh đệ, thân phận thúc thúc chất nữ này là thật.
Đây chính là ở cổ đại coi trọng luân lý, hai người kia đúng là phóng khoái mà.
Tiêu Hàn Tranh: “……” Tiểu tức phụ thật lợi hại, vậy mà nói được những chuyện mà đời trước hắn điều tra được.