Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 177




Tiếp theo ngoại trừ làm nhang muỗi, mỗi ngày Thời Khanh Lạc đều nhân giống hà thủ ô.

Trong không gian của nàng đều là cây non và hạt giống lấy được ở Viện Nông Lâm, ngoại trừ cây công nghiệp và cây ăn quả cũng có không ít cây dược liệu.

Trong đó có hà thủ ô.

Vì sự phát triển của huyện thành, cũng vì về sau không cần lo về vấn đề dầu gội làm từ hà thủ ô, lần này nàng cũng ra sức thật nhiều.

Nhà mới bên kia cũng đã tu sửa gần xong.

Hôm nay Thời Khanh Lạc và Tiêu Thời Khanh cùng nhau đi qua đó xem.

Nhìn đến nền đất trong phòng và trong viện, nếu như có một vũng nước thì dẫm chân một cái là bẩn giày.

Đột nhiên Thời Khanh Lạc nhớ đến một vấn đề

Gạch men sứ và gạch sàn nhà ở chỗ Bạch Hủ cũng đã làm ra gần xong, nhóm thành phẩm đầu tiên sẽ mang đến nhà của nàng

Nhưng đột nhiên nàng nhớ đến, muốn ốp gạch và sàn nhà cần phải có xi măng để tạo độ kết dính.

Hiện tại vẫn chưa có xi măng đâu.

Nàng lôi kéo Tiêu Hàn Tranh hỏi: "Lão Tiêu, ta muốn nghiên cứu ra một loại đồ vật lợi dân lợi nước, chàng nói xem chúng ta tự mình làm hay là tìm Mạc Thanh Lăng?”

Đối với chuyện tiểu tức phụ thường xuyên nghiên cứu ra thứ tốt, Tiêu Hàn Tranh đã sớm quen.

"Là thứ gì? Nàng nói cụ thể một chút."

Thời Khanh Lạc miêu tả: "Là một loại đồ vật tên là xi măng."

"Sau khi dùng nó, trát trên mặt đất sẽ rất bằng phẳng, hơn nữa còn bền hơn đường đất, dù trời có mưa cũng sẽ không lo dính bùn đất lên giày."

"Mấu chốt là muốn ốp gạch sàn nhà và gạch men sứ cần dùng đến thứ này."

"Đúng rồi việc xây đập chứa nước gì đó dùng cái này để trộn với đá sẽ bền hơn rất nhiều, còn tiết kiệm hơn so với việc dùng hỗn hợp gạo nếp.

"Xây nhà, xây cầu cũng có thể dùng đến."

"Điểm chính vẫn là dùng để lót đường rất tốt."

Ở cổ đại có rất nhiều công trình cần độ bền đều dùng gạo nếp trộn với vôi tôi để tạo thành một loại bột nhão, sau đó trét vào những chỗ trống của gạch đá.

Xi măng hoàn toàn có thể thay thế cái này.

Ở hiện đại có một câu: "Muốn làm giàu trước hết cần phải làm đường.", Thời Khanh Lạc cảm thấy ở cổ đại câu này cũng phổ biến như thế.

Nếu như con đường từ thôn Hạ Khê đến huyện Nam Khê được làm bằng xi măng, thời gian di chuyển qua lại của xe sẽ giảm được một nửa.

Mấu chốt là sẽ vận chuyển dễ dàng và nhanh gọn hơn rất nhiều.

Tiêu Hàn Tranh vừa nghe đến những câu sau của nàng, cũng phát hiện xi măng rất hữu ích.



Theo như lời tiểu tức phụ, nó đúng là một đồ vật lợi dân lợi nước.

Hắn suy nghĩ một chút nói: "Vẫn là nên hợp tác với Mạc Thanh Lăng đi."

"Lấy thân phận hiện tại của chúng ta, sẽ bị rất nhiều người để ý."

Thời Khanh Lạc gật đầu, "Được., vậy sẽ đi nói chuyện với Mạc Thanh Lăng."

"Đến lúc đó chúng ta sẽ mở một xưởng sản xuất xi măng ở trong thôn, để cho người muốn mua xi măng đến thua mua, tăng thêm độ nổi tiếng."

Mạc Thanh Lăng nhất định sẽ dâng phương thức làm xi măng lên.


Người ở kinh thành làm như thế nào, dù làm để dùng hay để bán cũng, cũng không ảnh hưởng đến chuyện buôn bán của nàng.

Hiện tại khách hàng trọng điểm của nàng đều ở xung quanh huyện thành và phủ thành, sau này sẽ chậm rãi phát triển rộng ra bên ngoài.

Tiêu Hàn Tranh gật đầu, "Được, chuyện này có thể bàn bạc với Mạc Thanh Lăng. "

Bọn họ có thể đưa ra phương thức làm xi măng, nhưng phải để xưởng sản xuất xi măng trong thôn của bọn họ được bán xi măng làm ra.

Thời Khanh Lạc đề nghị, "Hay là chúng ta làm ra xi măng trước, trát trong sân và đường nhỏ, sau đó mời Mạc Thanh Lăng đến xem?"

Nếu như chỉ nói không đối phương sẽ không hiểu được tác dụng của xi măng, vẫn nên được nhìn tận mắt cho chắc chắn.

Tiêu Hàn Tranh khẽ cười nói "Chúng ta lại nghĩ giống nhau rồi."

Thích tiểu tức phụ, không chỉ bởi vì tính tình nàng thú vị mà còn bởi cảm giác linh hồn hòa hợp sâu sắc.

Suy nghĩ của nàng, hắn có thể hiểu.

Suy nghĩ của hắn, nàng cũng có thể hiểu, bọn họ có rất nhiều tiếng nói chung.

Nói làm liền làm, sau khi trở lại nhà, Thời Khanh Lạc lấy ra bảo điển xuyên không, chép phương thức làm xi măng ra.

Chờ Tiêu Hàn Tranh trở về phòng thì đưa cho hắn xem, sau đó cùng nhau đi mua nguyên liệu.

Chủ yếu cần đến đá vôi, đất sét và quặng sắt, than đá. Nếu như không có quặng sắt thì dùng xỉ sau khi rèn sắt cũng có thể.

Tiêu Hàn Tranh nhìn nhìn những nguyên liệu cần thiết: "Mai ta sẽ dẫn nàng đi mua."

Những thứ này đều có thể mua được ở huyện thành.

Thời Khanh Lạc cười nói: "Ừ, thời gian tới vất vả cho huynh rồi."

Tiểu tướng công văn võ song toàn, khả năng giao tiếp với người khác cũng rất mạnh.

Mặt mày Tiêu Hàn Tranh cũng mang ý cười: "Gần đây nương tử cũng vất vả nhiều rồi."

Hắn thấy nàng mỗi ngày đều ươm giống hà thủ ô, còn phải trông nom lô hàng ở xưởng nhang muỗi, phải đến xưởng gạch rồi lại kiểm tra tiến độ xây nhà, vất vả đến mức làm hắn cảm thấy đau lòng.

Nhưng vẫn có thể nhìn ra tiểu tức phụ thích cuộc sống sinh hoạt bận rộn như vậy, hắn cũng chỉ đành mở một mắt nhắm một mắt.

Chỉ có thể gánh vác nhiều việc trong khả năng hơn giúp nàng.