Mạc Thanh Lăng nhìn về phía Tiêu Hàn Tranh, trong mắt hiện lên vài tia thưởng thức, “Ngươi thực sự rất thông minh.”
Ở tuổi này, có thể giữ bình tĩnh, lý trí như vậy cũng rất là khó.
Tiêu Hàn Tranh cười cười, “Đa tạ đại nhân khích lệ!”
Mạc Thanh Lăng rất bận, Tiêu Hàn Tranh cũng không muốn quấy rầy, đi đến chỗ đất trống phía trước cửa huyện nha.
Lúc này, tiểu tức phụ cùng Tiêu tiểu muội, Nhị Lang, đã đưa tặng rất nhiều nhang muỗi.
Dù sao cũng là đồ miễn phí, hơn nữa là đồ tặng của huyên nha, mọi người đều nhận lấy với tâm thái rất vui mừng.
Một số người sau khi nghe nói, cũng chạy tới nhận.
Sau khi nhận xong, đêm nay dùng hay không dùng thì là chuyện khác.
Tiêu Hàn Tranh lại đi dạy mọi người làm băng.
Bởi vì sau khi truyền ra phương pháp làm băng, huyện thành không ít người đều dùng nó để kiếm lời, cho nên đều rất khách khí với phu thê bọn họ.
Tới buổi chiều trở về nhà, sau khi mua sắm xong, khi đi ngang qua phủ của Bạch gia, Thời Khanh Lạc còn cầm mấy bó nhang muỗi, dặn gã sai vặt đưa tới cho Bạch Hủ.
Vào ban đêm ở huyện thành, không ít người đều thuận tay sử dụng nhang muỗi được tặng ra.
Tuy nhiên trong lòng lại không tin, cảm thấy đồ vật này không thần kỳ như vậy, chỉ cần đốt nhan muỗi liền không bị muỗi đốt.
Bạch gia, Bạch Hủ nhận được nhang muỗi, không có một chút nghi ngờ nào.
Hắn ta có không ít hiểu biết về Thời Khanh Lạc, nàng sẽ không làm việc mà nàng không nắm chắc.
Vì thế lập tức đưa nhang muỗi cho gia gia, nãi nãi cùng cha nương của mình.
Sau khi nhìn thấy nhang muỗi không được tinh xảo này, nương của hắn ta có chút nghi ngờ, “Thứ này làm sao có thể đuổi muỗi, thật hay giả vậy?”
Ngửi một hồi, “Mùi hương này không thơm bằng mùi hương đốt trong phòng ta nữa.”
Bạch Hủ cười nói: “Nương, vốn dĩ đây chính là nhang đuổi muỗi, làm sao có thể so với huân hương trong phòng người được.”
“Chỉ cần có hiệu quả là tốt rồi.”
Bạch phu nhân nghĩ một hồi, “ Đốt đi, đêm nay xem thử công dụng của nó như thế nào.”
Nhi tử có lòng hiếu thảo, bà ấy cũng rất rất nhanh.
Rất nhanh, ngay ngày hôm sau mọi người đã không còn hoài nghi công dụng của nhang muỗi này, cực kỳ có tác dụng.
“Tối hôm qua ngươi có đốt nhang muỗi không? Nó thật rất hữu dụng.”
“Ta không đốt, ta quên mất, nhưng nó thật sự hữu dụng sao?”
“Hữu dụng, tối hôm qua ta đốt một đêm sau đó liền không nghe thấy tiếng muỗi kêu, buổi sáng tỉnh dậy cũng không bị đốt.”
“Đúng vậy, hài tử nhà ta rất hay bị muỗi đốt, hồi trước mỗi ngày trên mặt và trên tay cũng đều có rất nhiều vết muỗi đốt, tối hôm qua đốt nhang muỗi, hôm nay tỉnh dậy liền không thấy vết muỗi đốt nữa.”
“Nhang muỗi này được bán ở đâu vậy? Ta cũng muốn mua để đốt.”
“Hình như trong huyện thành không có bán, chỉ thôn Hạ Khê mới có.”
“Ta cũng muốn đi mua về dùng, tối hôm qua không nghe tiếng muỗi kêu làm ta ngủ một giấc rất ngon.”
Một truyền mười mười truyền trăm, hiệu quả của nhang muỗi đã được truyền đi khắp nơi.
Những thương nhân nhạy bén đã lên xe ngựa, xe bò đến thôn Hạ Khê.
Bạch gia.
Bạch Hủ dùng nữa với nãi nãi và nương của mình
Bạch lão thái cười nói: “Nhang muỗi cháu đưa đến hôm qua, hiệu quả thật đúng là không tồi, lại đưa đến một ít đi.”
Những buổi tốt trước kia có muỗi, đều là dùng ngải thảo xông một chút sau đó đến nửa đêm nha hoàn lại quạt đuổi muỗi giúp bà ấy, nhưng ít nhiều cũng ảnh hưởng đến giấc ngủ.
Nhưng tối hôm qua sau khi đốt nhang muỗi, cũng không cần nha hoàn, một đêm ngủ ngon lành.
Bạch phu nhân cũng cười nói: “Cũng đưa đến cho ta một ít, nhang muỗi này nhìn thô sơ như vậy, nhưng lại rất hữu dụng.”
Tối hôm qua Bạch Hủ cũng dùng, hiệu quả đúng là rất tốt.
Hắn ta cười nói: “Không thành vấn đề, hôm nay con sẽ đi mua một ít về.”
Hắn ta thấy được cơ hội buôn bán, chuẩn bị đi tìm Thời Khanh Lạc nói chuyện hợp tác.
Chờ cơm nước xong, sau khi hắn ta ngồi xe ngựa từ từ đến thôn Hạ Khê, thì phát hiện đường đến Tiêu gia có không ít xe ngựa, xe bò dừng lại tại đó.
Vừa hỏi mới biết được, những người này đều là tới để xếp hàng mua nhang muỗi.
Bạch Hủ lại hỏi một chút, mới biết việc ngày hôm qua Thời Khanh Lạc phát miễn phí nhang muỗi. Đầu tiên hắn ta ngẩn người, sau đó nhanh chóng hiểu ra, đây chính là phương pháp dùng để quảng bá đến nhiều người.
Hắn ta đi vào cửa, người xếp hàng ở phía trước còn bảo hắn ta phải xếp hàng.
Bạch Hủ nói, “Ta không phải tới để xếp hàng, ta tới để thăm bằng hữu.”
“Hàn Tranh, Hàn Tranh!” Sau đó hắn nhìn thấy Tiêu Hàn Tranh cách đó không xa, cố ý hô vài tiếng, cố gắng bước tới.
Mọi người nhìn thấy hắn ta như vậy, cũng cho rằng là đến thăm bằng hữu, cũng không ngăn cản.
Bạch Hủ bước nhanh đi đến trước mặt Tiêu Hàn Tranh, “Thời Khanh Lạc đâu rồi?”
Tiêu Hàn Tranh cười trả lời: “Nàng ở bên trong chuẩn bị hàng hóa, ngươi cũng là vì nhang muỗi mà tới?”
Bạch Hủ thấp giọng nói: “Chắc chắn rồi.”
“Mang ta đi tìm nương tử ngươi nói chuyện đi.”
Tiêu Hàn Tranh giao đồ trong tay cho người khác, mang theo Bạch Hủ vào nhà.
Thời Khanh Lạc đang vội vàng đánh số cho những người xếp hành, cứ đến số nào thì đưa hàng cho số đó.
Nàng thấy Bạch Hủ tiến vào, nói: “Ngươi muốn mua nhang muỗi? Không cần nói, không có.”
Bạch Hủ: “…”