Thời Khanh Lạc nhìn về phía Ngô đại thiếu gia, sắc mặt không tốt.
Hơn nữa trực tiếp mở miệng nói: "Ta không có phương pháp chế tạo quả cầu đen nhỏ, còn phương pháp làm ra băng thì không bán."
Nàng có ác cảm với Ngô gia, cũng lười giả vờ lấy lệ cùng bọn họ.
Ngô đại thiếu gia không nghĩ tới Thời Khanh Lạc sẽ có phản ứng này: "Ngươi đừng vội cự tuyệt, chúng ta có thể ngồi xuống thương lượng một chút."
Thời Khanh Lạc lạnh lùng nói: "Ta không có gì để nói với ngươi."
Ngô đại thiếu gia nhíu mày một cái: "Thái độ này của ngươi có phải rất quá đáng rồi không?"
Ngô đại thiếu gia hành tẩu ở huyện thành chưa từng gặp phải loại đãi ngộ không cho vào nhà như thế này.
Thời Khanh Lạc chế nhạo: "Nếu để cho ngươi thành thân mai táng với một cô nương sắp c.h.ế.t trong thôn chúng ta, chỉ sợ thái độ của ngươi cũng không tốt được."
Vốn đã kết thù, cũng không cần giả vờ không có chuyện gì.
Mặc dù nguyên chủ là do bọn người cực phẩm của Thời gia hại chết, nhưng Ngô gia cũng không tránh khỏi có liên quan.
Đặc biệt là khi nhìn dáng vẻ của tiểu tướng công, chắc chắn đời trước tám chín phần Tiêu tiểu muội cũng từng chịu đựng thủ đoạn thâm độc của Ngô gia, như vậy sao nàng có thể hợp tác với Ngô gia, hoặc là cho bọn họ sắc mặt tốt chứ
Hôm nay nàng chính là cố ý xé rách mặt.
Ngô đại thiếu gia nghẹn một cái, thì ra là nha đầu c.h.ế.t tiệt này còn nhớ đến chuyện thành hôn mai táng theo.
Trong lòng của nàng không thoải mái, nhà bọn họ lại càng khó chịu hơn.
Nàng phá hư chuyện tiểu đệ của gã, làm cho tiểu đệ lẻ loi rời khỏi nhân thế, bọn họ còn chưa tìm nàng tính sổ đâu.
Gã đè xuống cơn tức giận trong lòng: "Chuyện đó chẳng qua là một hiểu lầm, cuối cùng không phải ngươi không thành người của Ngô gia ta sao?"
"Nếu đã còn sống thật tốt, hà tất gì phải chê tiền chứ."
Đợi gã lấy được đồ mình muốn, gã nhất định sẽ khiến cho nha đầu c.h.ế.t tiệt này khổ sở.
Ngô đại thiếu gia cẩn thận nhìn Thời Khanh Lạc.
Tuy rằng trông gầy guộc, nhưng không khó để nhận ra đường nét khuôn mặt nàng rất đẹp, nếu như cẩn thận nuôi dưỡng một hai năm, muốn không thành mĩ nhân cũng khó.
Hơn nữa tính cách còn rất nóng nảy, có nhiều khách quan rất thích kiểu như vậy.
Nếu như ném đến thanh lâu Ngô gia ở Giang Nam nuôi một thời gian, có lẽ có thể nâng lên thành hoa khôi kiếm tiền cho họ.
Trong lòng gã độc ác nghĩ, chờ đồ vật đến tay, liền tìm cơ hội bắt nha đầu đáng c.h.ế.t này đi.
Để cho nha đầu này kiếm tiền cho bọn họ không ngừng, bị vô số nam nhân thay phiên nhau dày vò ăn lộn.
Xem còn có thể kiêu ngạo được nữa không.
Thời Khanh Lạc rất mẫn cảm với cảm xúc của người khác, ngay lập tức liền cảm nhận được ác ý từ Ngô đại thiếu gia này.
Không biết tên ác thiếu này lại có suy nghĩ xấu xa gì.
Vào lúc này nàng ngẩng đầu lên thì thấy Tiêu Hàn Tranh đang dẫn theo mười mấy người đi từ nơi không xa đến.
Trong lòng nàng có ý tưởng, bày ra bộ dạng ta tuyệt đối sẽ không khuất phục.
Sau đó trừng mắt nhìn Ngô đại thiếu gia: “Chúng ta mới không thèm cấu kết làm chuyện xấu với các ngươi.”
“Ngươi muốn phá hủy con đường kiếm tiền của mọi người, ta tuyệt đối không đồng ý.”
Không để gã phản ứng kịp, nàng tiếp tục mắng: “Người Ngô gia các ngươi toàn là một lũ sói đội lốt cừu, lòng dạ hiểm độc, không muốn cho mọi người được hưởng lợi, chỉ nghĩ đến việc chiếm lợi ích cho riêng minh. Thật sự quá ích kỷ đáng giận.”
Ngô đại thiếu gia đột nhiên bị nàng nói hai câu như vậy, thật sự không hiểu nha đầu này đang nói gì thế?
Nhưng cũng bị lời nói của nàng làm cho tức giận không nhẹ: “Người đừng có mà rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.”
Gì mà cấu kết làm chuyện xấu, gì mà lòng dạ hiểm độc, tất cả đều không phải lời hay ho gì.
Trước giờ gã chưa bao giờ bị người ta sỉ nhục như vậy, m.á.u dồn lên đỉnh đầu, hoàn toàn tức giận.
Khóe môi Thời Khanh Lạc cong nhẹ, nhưng rất nhanh đã không thấy nữa, vẻ mặt đầy căm phẫn mà nói: “Ta tuyệt đối sẽ không đồng ý, các ngươi mau cút đi !”
Ngô đại thiếu gia dùng ánh mắt hung ác mà nhìn Thời Khanh Lạc “Chúng ta chờ xem!”
Gã định trước dùng thủ đoạn mềm để lấy đồ nhưng nếu nữ nhân này không biết điều điều, vậy đừng có trách gã dùng đến biện pháp mạnh.
Trong vòng hai ngày phải tìm cơ hội bắt nữ nhân c.h.ế.t tiệt này đi, trước tra tấn để ép hỏi phương pháp, sau lại đưa đi thanh lâu ở Giang Nam.
Cha gã đã gửi thư cho tri phủ đại nhân, đảm bảo nhất định lấy được phương pháp làm băng, vậy nên tuyệt đối không được thất bại.
Ác ý của gã quá mức rõ ràng, Ngốc Ngốc đứng ở phía sau Thời Khanh Lạc cũng có thể cảm nhận được.
Tên này muốn bắt nạt mẹ của nó, nên cắn.
Vì thế con ngỗng vỗ cánh, chạy đến chỗ Ngô đại thiếu gia vừa đánh vừa cắn.