Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 114




Không thể không nói, đến hiện tại kế hoạch chặn đầu của Thời Khanh Lạc có hiệu quả rất tốt, bằng không âm mưu của Ngô gia đã thành công rồi.

Lúc có người tìm đến cửa không khác lắm với suy tính của nàng, trong chốc lát người đến xúi giục liền đi về.

Bà ta biết tính tình đám người Tiêu lão thái, không tỏ thái độ không đại biểu sẽ không gây chuyện.

Tiêu tú tài có tận 600 lượng, nhà họ Tiêu tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Vậy thì bà ta liền chờ nhà họ Tiêu nháo lên, sau đó để nhi tử đến Ngô gia lĩnh tiền.

Nhưng chờ đến trời tối, bà ta cũng chưa thấy Tiêu lão thái đến làm ồn ào nhà Tiêu tú tài.

Không khỏi có chút thất vọng, nghĩ ngày mai lại đến xem thử.

Chỉ là bà ta không biết, bà ta vừa rời khỏi nhà họ Tiêu, liền có hai tiểu hài tử trong thôn kích động chạy đi tìm Nhị Lang, bán đứng bà ta.

Nhị Lang nói tin tức nhận được, Tiêu Hàn Tranh lập tức nhớ ra.

“Hình như nhi tử của người này làm tiểu nhị ở huyện thành, nhìn bộ dạng này chắc là làm trong khách điếm của Ngô gia.”

Tiểu tức phụ lợi hại, mọi sự đều như dự tính của nàng.

Thời Khanh Lạc nói: “Tám chín phần mười chính là tiểu nhị kia trở về nhà, bảo nương mình chạy tới xúi giục lão thái thái.”

Sau khi xác định được chuyện này, nàng lại nói tiếp:/“Về sau chúng ta làm gì đều trừ bỏ nhà tên đó ra, liệt vào danh sách đen.”

Lúc nàng hào phóng thì rất hào phóng, lúc hẹp hòi thì không ai có thể lấy được lợi ích từ nàng.

Chỉ cần ai muốn tính kế hoặc đã tính kế nàng, nàng sẽ không nhân từ nương tay.

Điểm này rất giống Tiêu Hàn Tranh, hắn giơ tay vén tóc mai ra sau tai nàng, “Được, không dẫn bọn họ theo.”

Sau đó hai người cũng không nhắc đến việc này nữa, bản phác thảo xây dựng nhà mới cũng đã được vẽ xong.

Thấy được suy nghĩ của mình đã được tiểu tướng công vẽ ra đại khái, nàng phát hiện hắn vẽ rất lợi hại.

Mấu chốt là, hắn thực sự rất tốt, tất cả đều dựa vào ý nàng, như tạo WC đơn, kệ rửa mặt, phòng tắm rửa.

Nàng nghĩ muốn bồn cầu xả nước, tắm vòi sen, thì phải lắp ống dẫn nước.

Sắt rất đắt, quan phủ đối với việc mua sắt cũng có hạn chế, không có khả năng dùng nó để chế tạo ra ống nước.

Vì thế tiểu tướng công còn giúp nàng nghĩ ra cách đặt mua ống sàng, giá cả tiện nghi còn không hạn chế.

Đến lúc đó lắp đặt ở bên ngoài, dùng rơm rạ che phủ lên, dùng lâu còn có thể dễ đổi mới.

Cơm nước xong, Thời Khanh Lạc kéo Tiêu Hàn Tranh dạo quanh bờ rừng trúc, thuận tiện lại thảo luận về bản vẽ.



Trời dần sụp tối, hai người mới nắm tay trở về.

Ngày hôm sau, tộc trưởng sai nhi tử đến huyện thành hỏi thử giá cả và sơn khế bán mảnh rừng trúc kia như thế nào.

Buổi sáng nhi tử tộc trưởng trở về, ông ấy gọi người nhắn Tiêu Hàn Tranh ghé qua.

Mười lăm phút sau, Tiêu Hàn Tranh về nhà.

“Nương tử, mảnh rừng trúc kia có thể mua, cần 35 lượng bạc, đưa tiền liền có thể mua được.”

“Quan phủ sẽ phái người tới đo đạc, ta đi huyện thành xử lý khế ước là được.”

Hắn phát hiện từ sau khi Mạc Thanh Lăng làm huyện lệnh, hiệu suất làm việc của huyện nha đã cao hơn rất nhiều.

Nếu đổi thành lúc trước, đợi mấy ngày mới có thể nhận được kết quả.

Càng không nói đến chuyện có người cố ý làm chậm chạp, nếu không đút ít bạc thì có khả năng đến mấy tháng cũng chẳng có tin tức.

Lúc trước Tiêu Hàn Tranh còn nghĩ, nếu huyện lệnh cũ vẫn còn thì hắn nhất định sẽ tìm biện pháp lôi kéo xuống.

Còn may là Mạc Thanh Lăng tới.

Thời Khanh Lạc chỉ chỉ vào hộp gỗ, “Huynh cầm bạc đi làm với nhi tử tộc trưởng đi.”

Nàng không có giấu tiền riêng, toàn bộ nàng đều đặt trong một cái hộp gỗ, ai cần dùng tiền liền tự mình lấy

Ở cổ đại, muốn đi huyện nhà, đều quy định nam nhân đi, nữ nhân chỉ có thể ở nhà.

Nếu không có tình huống đặc biệt, nàng cũng không tính vi phạm quy định này, cho nên cũng không chuẩn bị đi theo.

Tiêu Hàn Tranh gật đầu: “Được, ta đi làm.”

Quả nhiên, Tiêu Hàn Tranh đi trong ngày liền cầm được sơn khế trong tay.

Ở huyện thành hắn mời thợ thủ công chuyên môn xây nhà tới phụ trách xây dựng và kiểm soát tổng thể, lại mời thêm người trong thôn trợ giúp.

Mỗi ngày chẳng những có mười văn tiền, còn bao cơm sáng cùng cơm trưa.

Hiện tại ngày mùa đã qua, nam nhân khoẻ mạnh trong thôn đều tới Tiêu gia hỗ trợ xây nhà.

Thời Khanh Lạc còn để Tiêu mẫu mời vài phụ nhân đến giúp nấu cơm.

Ngày hôm sau, thợ thủ công từ huyện thành tới, nhà mới bắt đầu được xây dựng.

Nhà cũ bên kia nghe được liền đau lòng, nhanh chóng bán nhà và ruộng đất ra, muốn nhanh chạy đến kinh thành.

Như vậy về sau mắt không thấy tâm không phiền.