Tuy thời tiết mấy năm nay không khắc nghiệt như những năm trước nhưng vào vẫn đông vẫn vô cùng rét lạnh, Hữu Hiền vương lại không dám đi về phía nam khiêu khích tiêu cục Trấn Viễn, chỉ có thể trốn ở thảo nguyên rộng lớn. Mỗi mùa đông đều có khá nhiều người dân du mục chết rét.
Hơn nữa Hữu Hiền vương còn dung túng thuộc hạ mình bóc lột, cuộc sống của dân du mục ngày càng trở nên khó khăn, thế là mấy năm nay liên tục có dân du mục chạy trốn, nhiều người trong số họ đã chạy đến thành Du Quan, đến cạy nhờ liên minh các bộ lạc nhỏ.
Tuy thành Du Quan bây giờ không được thịnh vượng như Đông Hải nhưng đã trồng khoai tây được mấy năm, từ lâu đã không còn lo cái ăn nữa, cũng không cần phải nhờ vào dê bò để sinh sống nữa, chăn nuôi cũng được khôi phục và phát triển. Ngoài thành đều có đồng cỏ, có thể nhìn thấy những đàn trâu và bò bất cứ lúc nào.
Dưới sự kêu gọi của Công chúa Lộ Khiết, những người dân du mục đã chọn nửa chăn nuôi nửa trồng trọt. Qua mấy năm xây dựng, ngoài thành Du Quan đã có một số lượng lớn nhà cửa, hầu hết những người chăn nuôi đều có sân riêng và không giống như lúc mới đến mấy chục con người phải chen trong một cái nhà.
Bên ngoài thành Du Quan có mỏ than, tới mùa đông sau trận tuyết rơi đầu tiên sẽ bắt đầu sưởi ấm tập thể, chi phí sưởi ấm cũng không cao, một con cừu lớn hoặc hai con cừu nhỏ là có thể sưởi ấm cả nhà suốt mùa đông, chỉ cần người dân du mục không quá lười là có thể trả nổi.
Những người chăn nuôi đi theo Hữu Hiền vương thấy cuộc sống của thành Du Quan tốt như thế nên đều sôi nổi xin vào ở.
Đương nhiên Công chúa Lộ Khiết chấp nhận tất cả những người đến, không chỉ tiếp nhận những người này mà còn khuyến khích họ quay về và gọi người thân, bạn bè đến.
Tất nhiên, Công chúa Lộ Khiết biết rằng một số người trong số này có thể là mật thám của Hữu Hiền vương sắp xếp, nhưng vậy thì sao? Hiện liên minh bộ lạc nhỏ đã tạo được chỗ đứng vững chắc ở thành Du Quan và phía sau còn có Lưu Thiết người vừa mang binh trở về từ chiến trận Trung Nguyên, cho dù Hữu Hiền vương có mười lá gan cũng không dám tới đây gây sự.
Công chúa Lộ Khiết có thể tìm được doanh trại của Hữu Hiền vương, cũng là do may mắn nhờ được dân du mục.
Lúc đầu khi phát hiện người chăn nuôi bỏ trốn, Hữu Hiền vương sẽ nhanh chóng đổi doanh trại, nhưng sau đó càng có nhiều dân du mục chạy trốn. Hầu như cứ vài ngày là có, Hữu Hiền vương cũng không thể mấy ngày lại đổi doanh trại một lần được?
Cuối cùng cũng bị mật thám của Công chúa Lộ Khiết sắp xếp tìm thấy.
Mấy năm nay Hữu Hiền Vương bị nhân viên hộ tống đánh đến mức không dám xuất hiện, có hai lần phi thuyền trinh sát của nhân viên hộ tống đã phát hiện ra doanh trại của Hữu Hiền Vương rồi ném bom từ trên không xuống, Hữu Hiền Vương sợ đến mức chạy trối chết, bầy bò và cừu cũng chạy tán loạn vì sợ hãi bởi bom mà nhân viên hộ tống ném xuống.
Vì để bảo vệ bộ lạc của mình, Hữu Hiền Vương chỉ có thể liều mạng áp bức các bộ lạc khác, các dân du mục khác vốn đã phàn nàn từ lâu, những dân du mục đã lẻn đến thành Du Quan lại lén về và kêu gọi bạn bè rồi miêu tả sự an toàn và thoải mái của thành Du Quan với những dân du mục khác, điều này đã được truyền bá từ lâu trong giới dân du mục nên có không ít dân du mục đều khao khát hướng về phía thành Du Quan nhưng lại không dám tùy tiện chạy trốn do uy thế còn lại mà Hữu Hiền Vương tích lũy từ lâu.
Sau khi biết chiến đội áo giáp đen đã tập kích bất ngờ doanh trại của Hữu Hiền Vương và bắt sống Hữu Hiền Vương thì không ít dân du mục đều âm thầm vui sướng và có cảm giác được giải thoát.
Chiến đội áo giáp đen đã chuẩn bị tâm lí bị tấn công mãnh liệt trước cuộc tập kích bất ngờ nhưng sau khi bắt sống Hữu Hiền Vương, họ phát hiện ra rằng bản thân thực sự đã bị bao vây, nhưng cuộc tấn công lại không hề mãnh liệt như bọn họ tưởng tượng.
Ngoài đội ngũ chính quy của Hữu Hiền Vương ra thì những dân du mục khác cũng không hề tấn công bọn họ.
Trời vừa hửng sáng, một đại đội phi thuyền đã đến, nhìn thấy những chiếc phi thuyền che phủ bầu trời, một số dân du mục nhát gan đã sợ đến mức lập tức quỳ xuống, mặc dù đội ngũ chính quy của Hữu Hiền Vương đã không còn thống soái đã không đầu hàng nhưng vẫn ngừng tấn công khi nhìn thấy nhiều phi thuyền như thế nhưng vẫn bao vây đội chiến đội áo giáp đen.
Một chiếc phi thuyền chậm rãi hạ cánh, khi còn cách mặt đất hơn mười mét, công chúa Lộ Khiết đã xuất hiện trong giỏ treo của phi thuyền rồi dùng loa phát thanh để kêu gọi dân du mục đầu hàng.
Công chúa Lộ Khiết vốn đã có danh tiếng trên thảo nguyên, hiện giờ cô ta lại đến đây bằng phi thuyền, giọng nói của cô ta lại như tiếng chuông vang vọng khắp thảo nguyên nên có tác động vô cùng mạnh mẽ đối với dân du mục.
Trong lúc nhất thời, vô số dân du mục đã quỳ xuống về phía công chúa Lộ Khiết, trong có còn bao gồm cả một số binh lính từ đội ngũ chính quy của Hữu Hiền Vương.
Có người dẫn đầu thì sẽ có người đi theo, chỉ một lát sau, toàn bộ thảo nguyên tràn ngập những dân du mục đang quỳ trên mặt đất, ngoại trừ chiến đội áo giáp đen thì không còn ai đứng nữa.