Vương An nhìn thấy phía đằng xa xa một nhóm nho sinh hình như là nhóm người của Chu Văn Thịnh, cũng có Dương Triều An đi bên cạnh. Đang có ý định cùng Nguyên Thương đến chỗ bọn họ thì từ xa mũi tên lao đến tấn công đám người trước mắt. Hai người đành phải núp vào trong gốc cây quan sát tình hình.
Đúng là cao thủ võ lâm, một đám y nhân mặc đồ đen bao vây lấy đám nho sinh, Chu Văn Thịnh sợ hãi quát lớn:-Các ngươi mau bảo hộ ta, ta là học trưởng các ngươi có nghĩa vụ phải bảo hộ ta.
Đám người bên cạnh cũng sợ hãi không kém nhưng chưa có ý định lộ mặt thât, Dương Hải Triều làm vẻ bình tĩnh đứng ra phía trước thương lượng cùng hắc y nhân:
- Chúng ta là nho sinh của Minh Lang Viện đang làm nhiệm vụ của lão sư giao, các ngươi đến đây là có việc gì tìm đến bọn ta. Nếu muốn tiền thì chúng ta đây sẽ cho các ngươi 5 vạn lượng thế nào? Chỉ cần thả chúng ta ra trước là được, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.
Các nho sinh bên cạnh cùng Chu Văn Thịnh đều tỏ vẻ đồng ý, hắn còn liếc nhìn ánh mắt của hắc y nhân xem xét tình hình, còn khinh thường nói thêm:
- Nếu các ngươi chê ít quá thì 10 vạn, 15 vạn thế nào?
Hắc y nhân nghe hắn nói vậy đột nhiên đồng loạt tức giận lao tới tấn công đám nho sinh. Hai bên tấn công qua lại, ngay cả Chu Văn Thịnh võ nghệ nổi danh khinh thành cũng bị lưỡi kiếm kề lên cổ phải quỳ xuống nền đất xin tha mạng. Hắc y nhân thấy vậy lộ vẻ đắc ý đánh ngất từng người rồi mang đi. Tên cầm đầu phái hai tên ở lại ngăn cản những kẻ khác đi qua đoạn đường lên đỉnh núi còn những người còn lại đem những người bị ngất xíu ném vào một cái hố sâu đầy bùn đất.
- -------------
Vương An cùng Nguyên Thương từ xa quan sát rõ mọi chuyện diễn ra nãy giờ, biết đây là cơ hội tốt để tấn công bọn họ, chỉ có hai người dễ đối phó hơn nhưng cũng không thể coi thường. Họ cùng nhau lên kế hoạch tấn công từ phía sau canh lúc mất cảnh giác nhất mới bắt đầu động thủ.
Tuy nhiên võ công của hắc y nhân không thể coi thường được hai người mới mới đến gần hắn trong phạm vi hai mươi bước cũng có thể nhận thấy được nội công xa lạ. Lập tức xoay người tung ám khí tấn công Vương An và Nguyên Thương đứng ở hai phía. Mũi tên sắc bén lao đến sượt qua vai trái của Vương An đang núp phía sau thân gỗ, khiến hắn giật mình và cảm giác đau rát xuất hiện. Nguyên Thương cảnh giác tránh được mũi tên. Cả hai người phát giác được mọi chuyện đã bại lộ trốn cũng không phải là cách nên dùng nội lực từ hai phía bay đến tấn công hai hắc y nhân. Nhưng võ nghệ bọn quá mạnh chỉ có thể đỡ chiêu của chúng không thể đáp trả lại, nếu cứ tiếp tục đám người kia sẽ trở lại, e rằng thể lực hiện tại sẽ không chống chọi được, kết cục sẽ bị đem đi như đám người kia. Vương An ngã trên mặt đất bên cạnh là Nguyên Thương liền nghĩ ra một kế sách nhất thời. Hắn dùng hai lòng bàn tay nắm chặt cát trên mặt đất, Nguyên Thương cũng hiểu ý làm theo, Vương An ra hiệu, cả hai cùng vung tay đem cát ném vào mắt hai hắc y nhân trước mặt. Vì đòn phản công quá nhanh bọn hắn chỉ kịp chặn đòn của Vương An nhưng lại chúng đòn của Nguyên Thương nên hai mắt đau đớn nhắm chặt lại, nhân cơ hội ấy Vương An bật dậy xoay người cắm ngân châm vào huyệt đạo khiến hai người bị đứng yên không thể cử động một thời gian, đến khi hai chân tê mỏi mới có thể giải được huyệt đạo.
Sau khi đánh bại hai hắc y nhân, hai người tiếp tục cuốn gói lên đường tiếp tục nhiệm vụ leo lên đỉnh núi.