Mới sáng sớm mọi người trong phủ Cung thân vương đều ra vào tấp nập chuẩn bị cho yến tiệc sinh thần cho vương gia bọn họ, vô cùng rộn ràng ồn ào nhưng cũng không làm cho con sâu ngủ tiểu Yên chịu rời khỏi tổ ấm của mình.” Tiểu Yên... ta năng nỉ ngươi đó dậy đi a...”
Tiểu Linh tận lực kéo tiểu Yên dậy.. hôm nay là sinh thần của nghĩa phụ phải dậy sớm để chuẩn bị chứ.. nàng không thể để tiểu Yên ngủ nướng thêm được...
“ Tiểu Tuyết... ngươi cũng giúp ta một tay đi chứ...”
Nàng quay đầu cầu cứu tiểu Tuyết nhưng.... tiểu Tuyết cũng chả khác nào tiểu Yên nàng chống tay lên mặt gục đầu xuống bàn ngủ... tiểu Tuyết ngươi sao cũng ngủ luôn rồi... vậy ai giúp ta lôi tiểu Yên dậy đây a... thật là vậy đừng trách nàng ác... tiểu Linh lấy một cọng lông chim ngoáy ngoáy trên mũi tiểu Yên..
“ Tiểu Linh... đừng phá ta... ngươi muốn chơi gì thì tìm tiểu Tuyết mà chơi đi... để yên cho ta ngủ...”
Cách này không được rồi... vậy thì...
“ Tiểu Yên... làm ơn dậy đi... đừng ngủ nữa... dậy đi... dậy đi...”
Chỉ còn cách làm nũng này thôi... nàng lắc mạnh cánh tay tiểu Yên...
“ Được rồi... ta dậy là được chứ gì... muốn ngủ một chút mà cũng không yên nữa...”
Tiểu Yên lật chăn bước xuống giường với bộ mặt đen thui, hai mày nhăn thấy rõ một chính giữa cho thấy chủ nhân khuôn mặt này đang vô cùng khó chịu..
“ Tiểu Yên đừng khó chịu nữa... chút nữa ta sẽ cho ngươi một áo choàng làm từ lông hồ ly trắng được không...''
'' Hừ...''
Tiểu Yên không nói gì đi rửa mặt chải tóc...
Tiểu Tuyết không biết từ khi nào đứng bên cạnh tiểu Yên an ủi... đúng là kêu tiểu Yên dậy đúng là một việc làm khó khăn nhất mà tiểu Linh nàng từng làm mà...
-
-
-
Giờ tý các nàng đã chuẩn bị xong mọi thứ, khách đến tham dự toàn là những người có địa vị không tầm thường...
“ Nhị vương gia tới..”
“ Tam vương gia tới...”
“ Tứ vương gia tới...''
Tiếng người quản gia thông báo các vị vương gia tới, Cung Minh Tường vội chạy ra tiếp...
'' Các ngươi đều bận việc cả... không tới cũng được ...''
'' Hoàng thúc vậy là người không hoan nghênh bọn ta tới sao...''
'' Nào có các ngươi tới ta rất vui... vào thôi...'' Cung Minh Tường nở nụ cười vui vẻ nhìn những đứa cháu của mình... quả là hổ phụ sinh hổ tử... lúc trước hoàng huynh của hắn anh tuấn phi phàm như rồng ở biển người khí thế đế vương bức người... xem xem hài tử của hắn chẳng những không thua gì phụ hoàng mình mà có phần còn hơn nữa...
Cung Minh Tường dẫn bọn hắn vào trong sảnh chính ngồi nói chuyện... chẳng bao lâu thì tiếng quản gia lại vang lên...
'' Đại tiểu thư... Nhị tiểu thư...Tam tiểu thư tớ...''
Nhất thời mọi người trong chính sảnh đều ngừng nói chuyện nhìn ba thân ảnh đang tiến vào...
Tiểu Yên đi chính giữa y phục màu huyết khí thế cao ngạo, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành lạnh lùng, hàn khí tỏa ra trên người nàng càng thu hút ánh mắt mọi người , trên tay nàng đang bưng một hộp gỗ chạm khắc hoa văn tinh tế nhìn qua cũng biết rất giá trị, bên phải tiểu Tuyết y phục màu xanh khoác áo choàng mỏng, khuôn mặt lạnh nhạt, hờ hững không quan tâm, bên trái tiểu Yên là tiểu Linh y phục màu vàng, khuôn miệng nở nụ cười nhẹ trong mắt chứa đầy ý cười, dáng người nhỏ nhắn dịu dàng cũng thu hút không ít ánh mắt của mọi người... Ba người ở cùng một chỗ đúng là không gì sánh bằng, còn đẹp hơn cả tranh vẽ...mấy vị vương gia nào đó đang nhìn đến thất thần...
Tiếng các nàng vang lên kéo mọi người trong phòng về thực tại... các nàng khom người hành lễ..
“ Tham kiến nghĩa phụ... chúc người phúc như đông hải... thọ tỉ nam sơn...”
Thấy các nghĩa nữ của hắn tiến vào hắn cười càng rạng rỡ..
“ Miễn lễ... các con mau đứng lên đi...”
-
-
-
-
-
-
-