Xuyên Không: Đánh Đuổi Tiểu Tam, Trở Thành Chính Thất Được Sủng

Chương 66




   "Tôi cũng không rõ, chỉ cảm thấy trong người có một chút khó chịu.."

   "Chắc là do tửu lượng kém, nên vừa mới uống một ly, đã cảm thấy đầu óc quay cuồng rồi.."

   Tô Mạn Ninh cũng không rõ mình bị làm sao, chỉ đành nói theo những gì mình đang suy nghĩ...

    "Nếu vậy thì để tôi đưa em về.."

  Khuôn mặt Phó Thiên liền trở nên lo lắng, nếu để cô về một mình trong tình trạng như vậy sẽ rất nguy hiểm...

    "Không cần đâu, tôi có thể tự về được, mọi người đều có mặt ở đây, anh lại là chủ nhân bữa tiệc hôm nay, không thể cứ như vậy đưa tôi về được.."

  Tô Mạn Ninh liền lên tiếng từ chối ngay, mặc dù cô đang rất khó chịu, nhưng cũng không thể vì vậy mà bắt Phó Thiên đưa mình về, trong khi đó mọi người vẫn đang chơi rất vui vẻ...

      "Nhưng em là con gái, lại say thế này, nếu để em về một mình sẽ rất nguy hiểm.."

    Phó Thiên vẫn kiên quyết muốn đưa Tô Mạn Ninh quay về, mặc kệ cô có từ chối...

       "Không cần đâu, tôi có thể cố chịu đến lúc về nhà được mà.."

    Ở bên này Lý Hân vừa nhìn đã nhận ra Tô Mạn Ninh đã bắt đầu ngấm thuốc, lại nhìn thấy hai người cứ kề sát nhau mà khó chịu...

   Cô ả liền nhếch mép cười khiển một cái rồi bước đến, tỏ ra quan tâm thăm dò Tô Mạn Ninh..

     "Bác sĩ Tô, cô say rồi sao.."

     "Ừm, chắc là say rồi, có hơi khó chịu một chút..."

   Trong khi đó Tô Mạn Ninh lại chẳng nghi ngờ gì, ngược lại còn cảm thấy Lý Hân rất dễ gần...

     "Không được, em say thế này rồi, tôi phải đưa em về.."

  Phó Thiên vẫn chưa chịu dừng lại, định bước đến đỡ cô ra về, nhưng Tô Mạn Ninh lại liên tục né tránh cái ôm của cậu...



      "Tôi đã bảo là mình có thể tự về nhà được, anh không cần phải cuống cuồng lên như vậy làm gì.."

  Tô Mạn Ninh muốn nhanh chóng rời khỏi đây, nhưng Phó Thiên cứ liên tục cản trở, khiến cô có mất bình tĩnh mà hơi lớn tiếng...

  Chuyện cô là con dâu nhà họ Trạch Phó Thiên vẫn chưa biết, nếu để cậu ấy đưa Tô Mạn Ninh về nhà, há chẳng phải mọi chuyện đều sẽ bại lộ hay sao....

  Còn mọi người ở bệnh viện sao khi biết mình là vợ của Trạch Thế Vũ liệu có xa lánh cô hay không, hoặc họ sẽ tiếp cận cô cũng chỉ vì có mục đích riêng...

   Tô Mạn Ninh muốn mình được mọi người coi trọng, biết đến là một bác sĩ có tai nghề giỏi, chứ không phải cái danh phu nhân chủ tịch hư ảo kia...

      "Thôi được rồi, nếu bác sĩ Phó không tiện đưa bác sĩ Tô về, vậy thì để tôi đưa cô về được chứ.."

   Lý Hân thấy thời cơ đã đến liền lên tiếng cắt ngang hai người...

     Tô Mạn Ninh lúc này thật sự rất khó chịu, chỉ muốn rời khỏi đây ngay, nên liền nhanh chóng đồng ý....

    Đợi đến lúc sắp về đến biệt thự, cô sẽ viện cớ xuống xe, vì cô biết rõ gần biệt thự của Trạch Thế Vũ có một khu chung cư khá rộng...

        "Được vậy nhờ bác sĩ Lý vậy.."

     Phó Thiên nghe xong cũng không có ý kiến gì, nhìn thấy thái độ kiên quyết của Tô Mạn Ninh cậu cũng không thể làm liều...

       "Vậy nhờ bác sĩ Lý đưa cô ấy về vậy.."

       "Khi nào về đến nơi, em nhớ gọi cho tôi đấy.."

    Lý Hân sau khi nghe mấy lời này của Phó Thiên trong lòng không ngừng dậy sóng, nhưng vẫn cố làm ra vẻ không có gì...

      "Tôi nhớ rồi.."

   Tô Mạn Ninh gật đầu nói để Phó Thiên yên tâm, xong thì rời đi...



   Mà bên này Lý Hân sau khi quay đi, khuôn mặt liền trở nên đáng sợ....

   Tô Mạn Ninh đi được một đoạn liền cảm thấy vô cùng khó chịu, cơn nóng bức như muốn xé toạc cơ thể cô vậy..

     Phía dưới nước không ngừng rỉ ra, cổ họng trở nên khô khan, cả người như chẳng còn một chút sức lực, phải dựa vào tường để bước đi...

       "Bác sĩ Tô cô sao vậy.."

        "Tôi...t.."

  Lý Hân thấy thuốc đã bắt đầu phát tán, liền nở nụ cười đầy dã tâm, giả vờ lo lắng...

       "Cô như vậy liệu có đi tiếp được không.."

       "Hay là để tôi đưa cô vào phòng của tôi nghỉ ngơi một lúc, khi nào khỏe rồi sẽ quay về.."

     Tô Mạn Ninh cứ nghĩ Lý Hân thuê phòng ở khách sạn để ngủ lại qua đêm, nên cũng không nghi ngờ gì mà gật đầu đồng ý ngay...

     Cả hai đi đến một phòng của khách sạn, sau đó cô ả liền lấy chìa khóa mở cửa, khiến Tô Mạn Ninh phải tin tưởng rằng đây là phòng của cô ả...

    Sau đó Lý Hân đỡ cô đến giường nằm xuống...

        "Bác sĩ Tô cô cứ nằm đây nghỉ ngơi đi, tôi phải quay lại bữa tiệc đây.."

         "Ừm, cảm ơn cô.."

     Lý Hân nói xong thì rời đi, còn về phần Tô Mạn Ninh trong người càng lúc càng nóng, cảm giác ham muốn khiến cô như muốn nổ tung...

    Tô Mạn Ninh nghỉ rằng mình nên đi tắm, như vậy sẽ làm giảm bớt đi cơn nóng trong người..

   Nhưng khi vừa đến cửa phòng tắm, bất ngờ cánh cửa đột nhiên mở, chưa để Tô Mạn Ninh kịp hiểu chuyện gì thì bên trong một người đàn ông bước ra...

  Vừa nhìn thấy cô ông ta liền nở nụ cười biến thái, sau đó lao đến ôm chặt lấy Tô Mạn Ninh...