Xuyên Không Chiến Kỷ: Thiên Mệnh Chiến!

Chương 188




" Sự xuất hiện của các hạ có nguy cơ gây ảnh hưởng đến kế hoạch của ta cho nên ta vẫn nên tiễn các hạ một đoạn đường đi. "

Dứt lời, hắn cũng không nói nhảm thêm gì nữa trực tiếp động thủ.

Đây là bài học xương máu được đúc kết từ vô số nhân vật phản diện rồi, nói càng nhiều càng dễ để mất cơ hội kết liễu đối phương, thậm chí có những lúc còn bị phản sát.

Vừa ra tay Đạo Quân đã vận dụng ra chiêu thức mạnh nhất mình đang có, Tứ Linh Trấn Thiên Đồ!

" Ngao ~ "

" Rống!!! "

Thanh Long và Bạch Hổ lần lượt xuất hiện, một con mạnh về công kích, một con mạnh về tốc độ.

Đạo Quân nắm vuốt bảo đao, vận dụng Đạp Tuyết Tầm Mai Bộ nhanh chóng áp sát, trở tay một chiêu đao pháp Liệt Thiên Trảm. Bùi Đức trở mình né tránh trong gang tấc nhưng lại giật mình phát hiện ra Bạch Hổ đang đánh tới, hắn vội vàng làm ra một cái động tác nhảy lộn nhào, hiểm lại càng hiểm tránh được.

Hắn còn chưa ổn định được thân hình đã thấy Thanh Long há miệng phun ra ngàn vạn đao phong.

Lần này phạm vi công kích quá lớn, Bùi Đức chỉ có thể tế ra bảo kiếm liên tục đón đỡ. Đạo Quân tự nhiên sẽ không cho đối phương có cơ hội thở dốc, lấy ra cung tên liên tiếp phóng ta ba tiễn. Một tiễn trong đó bắn trúng đùi phải của Bùi Đức khiến cho hắn không thể đứng vững được.

Bùi Đức hận hận nhìn về phía Đạo Quân, trong lòng giận mắng: " Đáng hận! Nếu như cho ta thêm một đoạn thời gian nhất định có thể chém giết kẻ này. "

Chênh lệch một đại cảnh giới lại thêm chiến lực của Đạo Quân thực sự quá kinh khủng, lấy hắn của hiện tại tuyệt đối không phải là đối thủ.

Đạo Quân thì lại đang tận hưởng một loại cảm giác khác: " Đây chính là cảm giác kẻ mạnh săn mồi sao? Thật sảng khoái! Khó trách người người đều thích lấy mạnh ức hiếp yếu. "

Từ khi xuyên qua đến nay hắn chưa từng được trải nghiệm loại khoái cảm này, từ đầu đến cuối luôn phải luồn cúi, bị kẻ mạnh đè ép. Lần này có cơ hội, làm cho hắn có chút nghiện.

Có Thanh Long và Bạch Hổ vây công lại thêm Đạo Quân liên tục phóng tiễn, giao đấu chưa đến nửa giờ đồng hồ Bùi Đức đã thương tích đầy mình, nỏ mạnh hết đà.

Trận chiến này làm cho hắn thật sự tuyệt vọng, mặc kệ hắn vận dụng chiêu thức gì cũng vẫn như cũ bị áp chế gắt gao.

Hắn cắn răng nghiến lợi nói: " Là ngươi ép ta! "

Hai tay Bùi Đức liên tục kết ấn tạo thành một loại thủ pháp vô cùng quỷ dị, lấy đạo thể của Đạo Quân hiện giờ vậy mà trong chốc lát cũng không thể giải được. Cuối cùng, Bùi Đức phun một ngụm máu tươi lên hai tay của mình hoàn thành lần kết ấn cuối cùng.

Đạo Quân nửa giây do dự cũng không có trực tiếp mượn nhờ lực lượng trong thiên địa phóng xuất đại chiêu Băng Phong Thiên Địa.

Đợi đến khi sương mù biến mất, trước mặt Đạo Quân chỉ còn lại một bức tượng băng. Đi đến gần mới thấy một ấn cuối cùng kia chỉ thiếu chút nữa Bùi Đức đã kết thành.

Đạo Quân thở phào một hơi, may mắn mình đã nhanh tay nếu không hậu quả khó lường.

Cũng ở một khắc này Đạo Quân đột nhiên cảm thấy có một luồng lực lượng kỳ lạ đang nhanh chóng chảy vào trong cơ thể mình, loại cảm giác này huyền diệu khó tả. Nhưng hắn có thể cảm nhận được cảnh giới của mình đang tăng lên nhanh chóng đột phá đến Đạo Tàng Cảnh.

Đạo Quân hết sức tò mò, không biết mình đã trồng xuống đạo chủng của môn công pháp này. Theo như hắn nghĩ thì có lẽ là Bộ Bộ Sinh Liên bởi vì Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh hắn còn chưa luyện đến viên mãn chứ chưa nói đến hóa cảnh.

Đạp Tuyết Tầm Mai Bộ tuy cũng đã đại viên mãn nhưng còn cách hóa cảnh một chút.

Tứ Linh Trấn Thiên Đồ cũng như vậy.

Đạp Tuyết Tầm Mai Bộ thì do ít dùng, Tứ Linh Trấn Thiên Đồ thì do độ khó quá cao. Nhưng hắn cũng không dự định trồng hai loại đạo chủng đều là bộ pháp, sắp tới có lẽ sẽ phải luyện thêm ba loại khác nữa để có thể đi đến con đường Đạo Tàng chân chính.

Dự tính đều đã đặt ra sẵn, hạt đạo chủng tiếp theo sẽ là một môn đao pháp có tên Cửu Thiên Liên Trảm, kế tiếp là kiếm pháp....

Nhưng khi hắn dùng thần thức nội thị xem trong cơ thể mình lại cảm thấy vô cùng sửng sốt, thậm chí là hoang mang bởi vì trong ngũ tạng không hề thấy viên đạo chủng nào cả, chỉ thấy trong khí hải đang có một người mini hình dạng giống hắn đang ngồi xếp bằng.

Điểm đặc biệt ở chỗ cơ thể người này gần như trong suốt, làn da tựa như in lên hình vô số ngôi sao trong thiên hà. Đồng thời còn có năm sợi dây ánh sáng nối liền từ người này đến năm vị trí của các nội tạng.

Trần Minh Quân hoảng sợ bật thốt lên: " Chuyện gì đang xảy ra thế này? "

Tử Vi xuất hiện trong hình dáng nữ đế, cẩn thận quan sát người mini đang ngồi xếp bằng kia, phân tích: " Có lẽ do ngươi có đạo thể cho nên Đạo Tàng không giống với người khác. "

" Theo như ta nghĩ, Đạo Thể đồng nghĩa bản thân ngươi chính là Đạo cho nên đạo chủng cũng lấy từ chính Đạo của ngươi. "

Trần Minh Quân nghe vậy, vừa mừng vừa sợ hỏi: " Vậy ta phải làm thế nào mới tiến vào Đạo Thai cảnh được? "

Theo như lý niệm về tu hành của thế giới này, Đạo Tàng là trồng xuống đạo chủng vừa để cường hóa ngũ tạng vừa để nuôi dưỡng Đạo. Đợi đến khi cường hóa xong, Đạo cũng đủ lớn thì mới dần dần hình thành đạo của mình hay còn được gọi là Đạo Thai.

Thế nhưng hiện giờ hắn đã tạo thành Đạo Thai rồi mới đi cường hóa ngũ tạng, đây rốt cuộc mình đang ở cảnh giới gì hắn cũng không rõ.

Đối với vấn đề này Tử Vi lắc đầu đáp: " Chuyện này ta không biết, ngươi có thể đi hỏi sư phụ của ngươi a. "

" Hắn du lịch trong vũ trụ nhiều năm, chắc hẳn cũng từng gặp qua những người có Đạo Thể khác. "

Trần Minh Quân: "... "

Nhưng sư phụ không để lại cho ta phương thức liên lạc a?

Hỏi kiểu gì giờ?

Không lẽ lại đi đốt tiền vàng thỉnh sư phụ hiển linh?

Thôi vậy, cứ đi bước nào tiến bước đó.

Trần Minh Quân bỗng nhiên cảm thấy nhớ sư phụ đến lạ thường.

Quay trở lại bên ngoài, hắn nhìn xem Bùi Đức bây giờ đã hóa thành một bức tượng băng. Chẳng nghĩ ngợi nhiều, hắn trực tiếp bổ một đao đem thân thể Bùi Đức chém thành hai nửa sau đó triệu hồi Chu Tước thổi lửa, hủy thi diệt cốt, đem tro rải ở khắp mọi nơi.

Làm xong hết tất cả, hắn vẫn không an tâm, tự mình hồi tưởng lại: " Hủy thi, diệt cốt, dương tro hình như đã đủ rồi a? Còn như tụng kinh, thật có lỗi ta không thuộc bài kinh siêu độ nào cả hic. "

Đem hiện trường thu thập một hồi, hắn liền quay trở về nhà trọ.

Lúc này Chu Lượng đã chờ đợi sẵn ở trong phòng, hai người đơn giản trao đổi vài ba câu thì lập tức lên đường đến Vân Mộng Các. Cả hai đều đeo lên mặt nạ ngăn chặn thần niệm, khoác áo choàng đen.

Khi đi đến Vân Mộng Các, tình tiết 'mắt chó khinh chủ tịch' thường thường không có gì lạ xảy ra, Đạo Quân đơn giản đấm một cái khiến đối phương răng môi lẫn lộn.

Hành động này không thể nghi ngờ gây ra sự phẫn nộ của đội bảo an thương hội thậm chí ngay cả trưởng quỹ cũng chạy ra chửi mắng. Đạo Quân lười nói nhảm với bọn họ, ra hiệu cho Chu Lượng. Chu Lượng hiểu ý, dùng uy áp Độ Kiếp Cảnh ép bọn hắn tập thể quỳ xuống.

Đạo Quân trực tiếp đi lên tầng cao nhất bởi vì trong khoảng thời gian này hắn đã tìm hiểu xong, nơi này là nơi các chủ của Vân Mộng Các làm việc.

Hai người vừa lên đến nơi thì tình cờ nghe thấy bên trong truyền ra tiếng cãi nhau.

" Đại thúc, nhị thúc! Số tuổi của lão già đó còn lớn hơn gia gia của ta, các ngươi nhẫn tâm để ta gả cho hắn sao? "

" Vân Tiên, đi theo thành chủ ăn sung mặc sướng có gì không tốt? Ngươi gả cho thành chủ không những cả đời sẽ sống trong cảnh sung sướng mà cả Vân gia ta cũng được hưởng phúc lây. "

Thiếu nữ tên gọi Vân Tiên giọng điệu tràn đầy vẻ không cam lòng, nói: " Nhị thúc, ngươi mở miệng nói suy nghĩ cho ta, ngậm miệng nói vì Vân gia nhưng ta thấy ngươi chính là vì bản thân ngươi mà thôi. Cha ta bị các ngươi hại chết các ngươi còn không thể buông tha cho ta sao? "

" Tiểu Tiên nhi, ngươi nói gì vậy? Chúng ta hại chết cha ngươi khi nào? Cha ngươi rõ ràng bị sát thủ ám toán, việc này thì có liên quan gì đến bọn ta? "

Vân Tiên căm phẫn nói: " Đại thúc, ngươi đừng bao biện. Đừng tưởng ta không biết hai người các ngươi vẫn luôn ngấp nghé sản nghiệp Vân Mộng Các do cha ta cả đời gây dựng. "

" Sát thủ tám, chín phần mười chính là các ngươi! "

" Vân Tiên cô nương chớ ăn nói hồ đồ, ta có thể làm chứng cho hai vị đây không có liên quan đến cái chết của Các chủ tiền nhiệm. "

Đại thúc và nhị thúc vội hùa theo: " Phải! Thiếu thành chủ có thể làm chứng cho chúng ta! "

Đạo Quân đứng ở bên ngoài, nghe mấy lời thoại cũ rích này không kiên nhẫn được nữa trực tiếp đạp cửa xông vào.

" Kẻ nào? "

" Ai to gan như vậy? "

Đại thúc, nhị thúc, thiếu thành chủ cả ba người đều quát mắng Đạo Quân chỉ riêng Vân Tiên thì không nói lời nào bởi vì nàng không biết rõ người đến là để giúp mình hay hại mình.

Đạo Quân nghênh ngang bước vào, nói khẽ: " Ồn ào! "

Chu Lượng sử dụng uy áp của Độ Kiếp Kỳ trực tiếp ép cho ba người kia thành thịt nát.

" Bây giờ thì có thể nói chuyện được rồi. "

Đạo Quân hồn nhiên cứ như đang đi dạo trong phòng của mình, lựa chọn một cái ghế chưa bị máu văng đến để ngồi xuống.

Vân Tiên chứng kiến cảnh này, tâm phòng bị dù chưa buông xuống nhưng thái độ hòa hoãn rất nhiều, thậm chí còn chủ động đến rót trà mời Đạo Quân.

Đạo Quân thấy nàng làm vậy, cười hỏi: " Ngươi không sợ? "

Vân Tiên lắc đầu, đáp: " Mặc dù không biết các vị đến đây có mục đích gì nhưng chắc hẳn sẽ không làm hại ta. "

Bởi vì nếu bọn họ muốn hại nàng thì đã không giết ba người kia, cũng không ung dung như vậy.

Đạo Quân chọc ghẹo nói: " A! Ngươi đoán sai rồi, ta đến là vì muốn có được thân thể của ngươi nha. "

******

Chân Mộng: Lịch ra chương cố định hàng ngày: 1h sáng: 1c / 20h tối: 1c.

Nếu truyện có thể vào truyện thu phí và có lượng mở khóa ổn định, ngắn gọn thì tác không cần đi làm kiếm cơm nữa thì sẽ ra 5-6 chương 1 ngày. Còn không thì sau khi vào truyện thu phí, số lượng chương tùy thuộc vào thời gian tác có thể viết truyện, tối thiểu là 2 chương 1 ngày. Cảm ơn mọi người vì luôn ủng hộ truyện.

【Hạo Kiếp Kết Thúc, Diệt Kiếp Tái Hiện!】

【Minh Tộc Xâm Lấn, Tiên Ma Đại Loạn!】

【Đại Năng Trọng Sinh, Quỷ Tài Xuất Thế!】

【Tiên Lộ Hiện, Yêu Nghiệt Tranh Phong!】