Kể từ khi cuộc họp được kết thúc cho tới nay đã trôi qua ba ngày, trong ba ngày này mọi chuyện diễn ra suôn sẻ ngoài mong đợi của mọi người.
Ngay trong ngày nhận lệnh đi làm nhiệm vụ, buổi tối Chu Lượng đã hoàn thành xong giao dịch đất cát và mua lại thành công năm cửa hàng liên tiếp nối liền tại con đường hoàng kim phía Bắc. Mặc dù con đường này so với ba con đường còn lại hàng tháng đem lại lợi nhuận kém hơn đôi chút do số lượng qua lại không nhiều như những con đường khác nhưng mua được cũng khá là ổn rồi.
Bởi vì chủ nhân của những cửa tiệm mở trên bốn con đường hoàng kim này đều có thân phận và địa vị rất lớn, muốn bọn họ đem chỗ kiếm tiền tốt như vậy bán đi là chuyện rất khó.
Chu Lượng có thể mua được, không cần đoán cũng biết phía sau có bóng dáng của Hoàng Thượng Đại Lê.
Trần Minh Quân không phải người ngu, tự nhiên cũng đoán ra được điểm này. Nhưng mà càng như thế hắn lại càng thêm khó nghĩ.
Hắn không biết vì sao lão cha vợ tự nhiên lại giúp đỡ mình, chẳng lẽ sau khi nghe những lời nói từ tận sâu trong phế phủ của hắn, lão cha vợ hối hận?
Suy nghĩ này vừa nhảy ra đã bị Trần Minh Quân gạt đi, cái cũng rất có khả năng nhưng hắn lại không tin sự thật sẽ như thế, bởi vì có câu nói " Suy nghĩ của Đế Vương, khó lòng phán đoán ".
Cũng có thể lão cha vợ chỉ đơn thuần giúp hắn một chút, để cho hắn củng cố thế lực, thay lão cha vợ đối đầu Trần Nam Vương thôi.
Kỳ thực, sự thật cũng có một nửa như vậy, còn nửa còn lại....
Đồng thời, hắn cũng rất tò mò lão cha vợ bằng cách nào có thể ép những người kia đem cửa hàng bán ra. Theo như hắn được biết thì thế lực trong triều rất rối, chủ yếu chia làm hai phe. Lấy tính cách của lão cha vợ tự nhiên sẽ không có chuyện ' xẻ thịt ' phe mình để nuôi con rể.
Để giải đáp vấn đề này, hắn chạy đi tìm Chu Lượng.
Chu Lượng chỉ hỏi ngược lại: " Công tử quên những cửa hàng khu vực đó là của những gia tộc nào sao? "
Trần Minh Quân gãi gãi đầu, những thứ này hắn không biết thật.
Chu Lượng thấy bộ dạng này của hắn, đành phải giải thích: " Đa số các cửa hàng nằm trên con đường hoàng kim phía Bắc trong kinh thành thuộc quyền sở hữu của các gia tộc họ: Phùng, Lưu, Trịnh,... "
" Mà năm cửa hàng lão phu mua được thuộc về gia tộc họ Phùng và họ Lưu. "
Lời nói đến đây Trần Minh Quân còn chưa hiểu được nữa thì Chu Lượng cũng bó tay thật rồi.
Cũng may hắn có chút thông minh, nghe đến câu cuối cùng thì hiểu ra mọi chuyện. Khó trách kể từ khi hắn đem lưu ảnh ngọc trong quán trà giao cho Lê Ngọc Anh đến nay vẫn chưa thấy lão cha vợ có động tĩnh gì, hóa ra không phải chuyện gì cũng đem lên trên buổi thượng triều để giải quyết nha.
Giải quyết trong âm thầm, lợi ích đem lại đôi khi còn ngon hơn.
Trước mặt công chúng buông lời sỉ nhục người trong hoàng tộc, theo luật pháp của Đại Lê quy định thì sẽ bị xử phạt đến biên cương làm lao động cải tạo mấy chục năm đồng thời những người trong gia tộc có chức quan trong triều đình cũng sẽ bị giáng xuống một bậc.
Trong gia tộc họ Lưu và họ Phùng, người làm quan trong triều số lượng không ít. Nếu như hoàng thượng mạnh mẽ muốn áp dụng luật pháp đem toàn bộ bọn họ giáng chức rất có thể khiến cho hai đại gia tộc này trên phương diện quyền lực và địa vị giảm mạnh nhưng làm vậy lại đẩy bọn họ đứng về phía Trấn Nam Vương.
Trên thực tế, không phải người nào cũng chọn phe mà lựa chọn sự trung lập. Dù sao thì trong thời buổi Hoàng Thượng và Trấn Nam Vương đánh cờ, còn chưa biết người nào cười đến cuối cùng, lựa chọn trung lập chính là lựa chọn khôn ngoan nhất.
Cũng vì nguyên nhân này mà những gia tộc đứng ở phái trung lập rất có tự tin rằng bất luận Trấn Nam Vương hay Hoàng Thượng đều không muốn động chạm đến mình.
Nguyên nhân rất đơn giản!
Trấn Nam Vương đụng chạm đến bọn họ, bọn họ sẽ đứng về phe Hoàng Thượng.
Tương tự, nếu Hoàng Thượng đụng chạm đến bọn họ thì bọn họ sẽ lập tức đứng về phe Trấn Nam Vương.
Sự thật cũng là như thế, và đấy cũng là lý do vì sao mà triều đình Đại Lê càng lúc càng thêm loạn, rắc rối. Và cũng là nguyên nhân khiến cho con cháu của những gia tộc này có tâm lý bành trướng, công khai sỉ nhục hoàng tộc mà không sợ hãi chút nào.
Tiếc rằng bọn hắn đã quá coi thường đương kim Hoàng Thượng!
Những người làm quan trong triều thì không nói, toàn bộ đều là lão hồ ly. Nhưng đám con cháu lại chẳng khác nào nghé con mới đẻ không sợ cọp.
Để gia tộc chịu tổn thất lớn như vậy, e rằng Phùng Oanh cùng Lưu Phương Vy trong thời gian sắp tới không có cuộc sống dễ dàng.
................
Các bước đầu tiên thực hiện kế hoạch tương đối dễ dàng hoàn thành, ít ngày sau Hiên Viên Chiến Thiên cùng Long Thiên Vấn liên tiếp gửi báo cáo về nói việc tuyển quân diễn ra rất thuận lợi, chẳng mấy chốc có thể tuyển đủ mười năm ngàn người.
Trần Minh Quân bắt đầu lên kế hoạch triển khai bước tiếp theo. Hắn thuê một người chuyên thiết kế kiến trúc, đem ý tưởng của mình nói ra sau đó chờ đợi bản thiết kế được hoàn chỉnh.
Hai tháng sau, Hiên Viên Chiến Thiên cùng với Long Thiên Vấn lần lượt trở về, theo sau bọn họ là mười năm ngàn người. Những người này, có người mặc quần áo rách nát bộ dạng không khác gì ăn xin thường gặp ở đầu đường xó chợ, cũng có những người mặc quần áo tuy giản dị nhưng lành lặn không bị chắp vá.
Nhìn thoáng qua cũng đoán ra được đây là tổ hợp của ăn xin và người đến từ cô nhi viện.
Nhưng có một điểm chung, tất cả tuổi tác đều đúng như yêu cầu của Trần Minh Quân, tuổi tác dưới mười lăm.
Chỉ là trong đội ngũ này không chỉ có phái nam mà còn có một số lượng không ít, cỡ hơn ba ngàn người là nữ.
Trần Minh Quân nhìn sơ qua, tính ước lượng một chút thì có mười hai ngàn người là nam, ba ngàn là nữ còn cụ thể thì chắc phải đợi đọc xong báo cáo mới biết được.
Để cho hắn mừng rỡ là những người này, trong ánh mắt đều có thần, thậm chí còn có một số người hắn cảm nhận được ngọn lửa nhiệt huyết đang cháy bên trong cơ thể bọn họ.
Điều này khiến hắn vô cùng hài lòng.
Long Thiên Vấn cười hỏi: " Thế nào? "
Đồng thời còn nháy mắt mấy cái, nói nhỏ: " Riêng phái nữ, ta chọn toàn ' hàng chất lượng '. Không nói đến cái khác, riêng về nhan sắc chắc chắn đều trên mức trung bình. "
Nhắc đến việc này, Trần Minh Quân mới để ý đến chuyện đa số các thiếu nữ được dẫn về đều ở trong nhóm Long Thiên Vấn chiêu mộ được.
Trần Minh Quân: ".... "
Hắn có một loại cảm giác, tên này cứ như kiểu tú ông đi tuyển nhân viên tiếp khách chứ không phải tuyển quân.
Tức giận cho Long Thiên Vấn một đạp, thật sự là không biết nên nói gì với tên này mà.
Nhưng mà tuyển thì cũng đã tuyển rồi, huống hồ những thiếu nữ này thật sự thanh tú, nhan sắc không tệ. Dựa theo cách ăn mặc đến xem, chắc hẳn đều xuất thân từ viện cô nhi. . truyện teen hay
Điểm khiến Trần Minh Quân quyết định không phản đối sự gia nhập của bọn họ là vì hắn có thể cảm nhận được bên trong những thiếu nữ này đang cháy lên một ngọn lửa nhiệt huyết, quyết tâm muốn mạnh lên.
Mặc dù không biết vì sao họ lại quyết tâm như vậy nhưng đây là dấu hiệu tốt, muốn trở thành cường giả không thể thiếu một sự quyết tâm như vậy được.
Để thêm chắc chắn về phán đoán của mình cũng như bổ nhiệm những chức vụ tạm thời, Trần Minh Quân quyết định phỏng vấn lại một lần nữa tất cả những người này.
Vì số lượng nữ ít hơn nam cho nên hắn bắt đầu từ những người thiếu nữ trước.
Các thiếu nữ xếp thành một hàng dọc, lần lượt từng người lên phỏng vấn. Không nằm ngoài dự đoán, tất cả đều có một câu trả lời chung về lý do gia nhập: " Muốn có thể tự mình lo được cho mình và đặc biệt muốn trở nên mạnh hơn. "
Khi Trần Minh Quân hỏi về lý do bọn họ muốn trở nên mạnh hơn, chỉ có một người thiếu nữ để lại ấn tượng cho hắn.
Người thiếu nữ này nói về tướng mạo cũng thanh tú, nhưng còn chưa được coi là một mỹ nhân. Khí chất của nàng khiến Trần Minh Quân vừa gặp đã liên tưởng đến ngay Lê Ngọc Anh, nữ hán tử.
Trả lời cho câu hỏi của Trần Minh Quân, nàng ta nói: " Để có đủ năng lực bảo vệ những người và những thứ mình yêu thương. "
Cũng vì một câu trả lời này mà cô nàng có tên gọi Dương Hoàng Anh này trở thành đội trưởng của đội ngũ bao gồm tất cả các thiếu nữ.
Đến phiên nam thiếu niên, Trần Minh Quân chỉ ấn tượng một số người có ánh mắt kiên định. Chọn ra hai người đảm nhiệm là hai vị đội trưởng khác.
Đợi đến khi toàn bộ cuộc phỏng vấn kết thúc cũng đã là hai ngày sau, trong quá trình này những người mới được chiêu mộ trong lúc chờ đợi đến lượt mình đều được ăn uống, nghỉ ngơi.
Hoàn thành xong phỏng vấn, đến khâu chia quân.
Tổng số người chiêu mộ được có vừa đủ mười năm ngàn người, ba ngàn thiếu nữ, mười hai ngàn nam thiếu niên.
Chia ra thành ba đội, lần lượt lấy tên là Bạch Phượng, Huyết Lôi và Mãnh Long.
Bạch Phượng quân gồm ba ngàn thiếu nữ.
Huyết Lôi ít nhất, chỉ có hơn một ngàn nam thiếu niên.
Mãnh Long có số lượng nhiều nhất, trọn vẹn hơn một vạn.
Sự phân chia này cũng không phải là tùy tiện mà hoàn toàn dựa theo báo cáo của Hiên Viên Chiến Thiên và Long Thiên Vấn.
Ví dụ như những người được phân gia nhập vào Huyết Lôi đều là những người có thiên phú về tốc độ, nhanh nhẹn.
Còn Mãnh Hổ thì tạp nham hơn một chút, có người giỏi bắn cung, có người thân thể cường tráng, sức lực hơn người, cũng có người khéo léo.
Còn về Bạch Phượng, đội ngũ chỉ có phái nữ thì khá toàn diện, chỉ có nhược điểm là không nhiều sức lực như phái mạnh thôi.
Khi nhìn cả ba chi đội ngũ này phân chia xong, nghiêm trang đứng ở trước mặt mình. Nhiệt huyết trong lòng Trần Minh Quân bắt đầu dâng lên, cũng học đòi phát biểu một bài diễn văn dài. Cuối cùng tổng kết lại: " Các ngươi có muốn mạnh lên không? "
Tất cả đám thiếu nam, thiếu nữ đều đồng thanh hô: " Có! "
Trần Minh Quân lại hỏi: " Các ngươi có muốn trở thành những chiến binh tinh nhuệ trên chiến trường mà bất kể địch nhân nào khi nhìn thấy các người đều tôn kính không? "
Tất cả đồng thành hô: " Có! "
Trần Minh Quân đưa ra câu hỏi sau cùng, ngữ khí tràn đầy sự hào hùng: " Các ngươi có muốn theo ta chinh chiến chư thiên vạn giới không? "
' Chinh chiến chư thiên vạn giới ' sáu chữ này vừa được nói ra, tất cả mọi người ở đây đều khẽ rùng mình, ánh mắt mang theo sự kinh ngạc nhìn về phía người thiếu niên đang đứng trên bục cao. Nhưng khi chứng kiến vẻ mặt của thiếu niên vẫn như cũ bình tĩnh, tựa như chinh chiến chư thiên vạn giới không phải là hắn khoác lác mà là đang nói về một chuyện chắc chắn sẽ xảy ra trong tương lai vậy.
Từng người có mặt ở trong sân lúc này biểu cảm hết sức đặc sắc.
Có người cúi đầu nhìn xuống hai bàn tay của mình, trong đầu tưởng tượng đến một ngày nào đó mình có thể hóa thân thành một chiến binh tài giỏi chém giết địch nhân trên chiến trường.
Cũng có người trí tưởng tượng phong phú hơn, đã bắt đầu ảo tưởng đến ngày mình đội một chiếc mũ rộng vành, miệng ngậm cây cỏ ngạo thị thiên hạ.
" Có! "
Trong sân vang lên tiếng hô đầu tiên, thật bất ngờ khi nó đến từ một người thiếu nữ, mà lại không phải là ai khác chính là Dương Hoàng Anh.
Ngay sau đó, từng tiếng hưởng ứng lên tiếp vang lên đến từ Bạch Phượng quân. Từng người thiếu nữ ánh mắt hừng hực mang theo sự quyết tâm hô lên điều mà từ khi sinh ra đến giờ chưa khi nào dám nghĩ đến.
Đi theo một người, chinh chiến khắp chư thiên vạn giới!
Cũng có người sau khi hô xong, trong lòng vẫn do dự, thầm nghĩ điều này thật sự có thể sao?
Nàng không nghi ngờ Trần Minh Quân bởi vì những chiến công của người này đoạn thời gian gần đây nàng đã được nghe rất nhiều.
Được mệnh danh là Kỳ Lân Tử.
Đánh bại Tiểu Chiến Thần của Bắc Di.
Tu luyện nửa năm từ người bình thường đến Siêu Phàm.
Từng cái từng cái đều cho thấy tương lai của người này là không thể nào đoán trước được cực hạn là bao xa.
Nàng chỉ nghi ngờ chính mình, một kẻ xuất thân từ cô nhi viện, thiên phú kém cỏi lại là phận nữ nhi....
Cường giả là con gái trên Côn Lôn giới thật ra thì cũng có nhưng số lượng ít đến đáng thương, còn cường giả phái nam lại chiếm đa số. Điều này ảnh hưởng rất lớn đến tư tưởng của phái nữ trên hành tinh này.
Nhưng bọn họ lại không biết rằng, tuy cường giả phái nữ ít nhưng cùng một cảnh giới chưa chắc đã yếu hơn phái nam. Tỉ như vị cung chủ đương nhiệm của Phiêu Miểu Cung, nghe nói từng lấy một địch năm mà không rơi vào hạ phong.
Võ đạo một đường nào có phân biệt nam hay nữ, chỉ có người kiên định, ý chí vững vàng mới đi được càng xa.
Đây mới là chân lý!
Thấy ngay cả phái nữ cũng có được sự quyết tâm như vậy, phái nam cũng lần lượt lên tiếng hưởng ứng. Từng tiếng đáp lại vang lên không ngớt trong sân lớn làm cho Trần Minh Quân hết sức hài lòng.
Ánh mắt nhìn về phía Dương Hoàng Anh mang theo mấy phần thưởng thức, người này đáng giá để cho hắn bồi dưỡng.
Trần Minh Quân một lần nữa hỏi lại: " Các ngươi có muốn theo ta chinh chiến chư thiên vạn giới không? "
Lần này ba quân không một ai do dự nữa, tất cả đồng loạt hô lên: " Có! "
Tiếng hô dứt khoát mang theo sự quyết tâm của mười năm ngàn người, vang vọng lên tận trời cao. Bầu trời nguyên bản đang quang đãng bỗng nhiên nổi tiếng sấm tựa như đánh dấu khoảnh khắc lịch sử này.
Để đảm bảo không có hậu hoạn phát sinh, Trần Minh Quân yêu cầu mười năm ngàn người này lập xuống lời thề thiên đạo dài đến hai mặt giấy A4, bên trong có đầy đủ các tình huống có thể sẽ phát sinh. Điều này khiến cho tam quân đang sĩ khí ngút trời bỗng nhiên bị kiềm hãm xuống.
Đối với chuyện này, bọn hắn tập thể biểu thị sự im lặng.
Chỉ có thể nói phò mã quá cẩn thận rồi.
Duy chỉ có Dương Hoàng Anh cùng với đội trưởng của Huyết Lôi - Lăng Phong, đội trưởng của Mãnh Long - Việt Hùng là từ đầu đến cuối tâm không xao động.
Sau khi mọi thứ được hoàn thành, Trần Minh Quân bổ nhiệm Hiên Viên Chiến Thiên làm tổng chỉ huy, Long Thiên Vấn làm phó tổng chỉ huy.
Danh hiệu Tiểu Chiến Thần của Hiên Viên Chiến Thiên không phải chỉ để làm cảnh, Long Thiên Vấn có thể đem những kiến thức hiện dại bổ sung vào những gì Hiên Viên Chiến Thiên còn thiếu. Đây có lẽ là tổ hợp tốt nhất mà Trần Minh Quân có thể nghĩ ra trong lúc này, dù sao thì không phải lúc nào hắn cũng có thể đích thân cầm quân ra trận.
Còn về chương trình huấn luyện dành cho tam quân, Trần Minh Quân đã có kế hoạch từ trước nhưng vì có sự gia nhập của các thiếu nữ, hắn quyết định phải bổ sung thêm.
Cho đến tận đây, bước đầu tiên trong kế hoạch xây dựng quân đội đã chính thức hoàn thành và bắt đầu chuyển sang bước tiếp theo, luyện quân.
Còn như về phát triển kinh tế thì ba cửa hàng luyện kim đã đi vào hoạt động, quặng được khai thác cũng không đem bán cho người khác nữa mà đưa thẳng đến những cửa hàng này để tinh luyện, bán tinh phẩm.
Chỉ vài ngày nữa thôi, cửa hàng ăn uống được xây dựng theo bản thiết của Trần Minh Quân sẽ được xây dựng xong. Đến lúc đó là có thể khai trương được rồi.