Xuyên Không Báo Thù Cho Nam Phụ

Chương 4: Gặp mặt nam chính thứ nhất




Đoàn Quốc Huy cùng 217 đi đến trung tâm mua sắm . Theo như ý thức của nguyên chủ thì đây toàn là sản nghiệp của Ngô Gia . Sau một hồi đi vòng quanh các kiểu con đà điểu thì Đoàn Quốc Huy mới dừng chân ngồi nghỉ .

- Mi thấy ta mua như thế này có đủ không .

217 nhìn vào rồi thở dài than : Chủ nhân ngài mua như thế này có khác gì là mua nguyên cả khu này đâu

- Nhưng ta thấy vậy vẫn chưa đủ cho lắm .

- Chủ nhân ngài nên về thôi vì khoảng 1 giờ nữa là chúng ta bắt đầu phải đi dự tiệc rồi

- Thôi vậy , chúng ta trở về nhà thôi

Về đến nhà , cậu gặp được người anh cả và cô chị gái của nguyên chủ . Cậu quan sát thật kĩ hai người này, anh trai của nguyên chủ là Ngô Khánh , hiện đang 13 tuổi , chị gái của nguyên chủ là Ngô Hiền An , hiện đang 10 tuổi . Hai người thấy cậu về thì liên vui vẻ , tặng kèm theo một nụ cười tươi . Thấy vậy cậu liền lên tiếng :

Ngô Khang : Anh hai , chị ba , hai người đang làm gì đấy ?

Ngô Hiền An : Anh hai với chị đang đợi em về đấy ! Nhanh lên thay đồ đi rồi tối cả nhà đi ăn tiệc .

Ngô Khánh :Đúng đó , nhanh lên không mẹ lại cáu bọn anh đấy !



Ngô Khang : Đợi em lên thay đồ một chút

Cậu lên trên lầu thay bộ quần áo vừa mới mua , vừa xuống nhà ai cũng nhìn cậu rồi

Trình Ngọc Ánh ( mẹ Ngô ): Bào bối , hôm nay trông con rất đẹp trai nha

Ngô Khiêm ( cha Ngô ) : Đúng đó , rất đẹp nha

Nghe những lời khen của cha mẹ Ngô cậu cũng không nói gì chỉ gật đầu cho qua .

Mọi người lên xe , trong xem ai cũng nói chuyện vui vẻ với nhau cho đến khi đến nơi .

Đi vào trong bữa tiệc to như thế này , cậu nhìn hết bên nọ sang bên kia mới phát hiện ra nam chính

Nam chính thứ nhất là Tề Bắc Duy , hiện tại đang 8 tuổi. Nhìn từ xa , trông cậu ta không khác gì dị nhân vì cơ thể gầy gò, mặt trắng bệch như bị bệnh . ai ở xung quanh cũng không muốn bắt truyện . Bất chợt , 217 nói : Chủ nhân tầm 15" nữa thì nam chính sẽ bị đánh hội đồng , mong ngài nhanh chóng chuẩn bị .

Đoàn Quốc Huy : ok , trò chơi chuẩn bị bắt đầu

Nói xong còn không quên tặng kèm theo một nụ cười nham hiểm