Xuyên Không Ba Ngàn Thế Giới Đều Yêu Anh

Chương 36: Tiền triều (2)




Sở Tiêu ngây người hỏi:”Sao lại?”

Nàng mỉm cười, nhấp trà bảo:”Việc hắn sinh ra chính là đe doạ đến đế vị của người yêu thương ta nhất nên việc tiễn hắn là việc ta cần làm”

Sở Tiêu tái mặt, y bắt đầu sợ nàng, cả đệ đệ ruột cũng có thể ra tay. Nàng nói:”Hắn mới ba tuổi đã vô cảm rồi, phụ đế kì vọng hắn dạy hắn mọi thứ, ngươi biết hắn viết gì đầu tiên không?”

Sở Tiêu lắc đầu, nàng nói:”Hắn nói hắn muốn treo cổ ta dưới chuông để chuông đánh nát xác ta”

Sở Tiêu kinh hãi, nàng mỉm cười bảo:”Hắn muốn tra tấn ta kiểu đó, ta chỉ là tra tấn hắn như hắn muốn tra tấn ta thôi, cũng đồng thời dọn dẹp chướng ngại cho huynh trưởng của ta”

Sau đó nàng hỏi y:”Ngươi biết sao họ đồng ý hôn ước của ta và tỷ ấy không?”

Sở Tiêu đáp:”Vì nàng có địa vị sao?”

Chủ thần nói ngay:”Sai rồi, người lập hôn ước là huynh trưởng ta, bọn họ không có ý kiến, khi nghe huynh trưởng nói họ đã nói thế này:”Quái vật và phế vật? Khá hợp đôi đấy” quái vật là ta, sức mạnh bên trong ta quá mạnh, còn tỷ ấy mang nửa huyết mạch của thần nửa huyết mạch phàm nhân nên không thể dùng linh lực không có linh căn là phế nhân. Sau này là ta dùng sức mạnh tạo linh căn cho tỷ ấy nên tỷ ấy mới tu luyện được”

Sở Tiêu im lặng một lúc lâu rồi nói:”Ta ban đầu khó hiểu, ngài nói thiên đình không có cảm xúc nhưng đối phương lại có cảm xúc nên ta không biết vì sao, sau đó thì hiểu rồi”

Chủ thần nói với y:”Ngày ta gặp y, ta bốn tuổi y sáu tuổi, y bị đám trẻ khác lớn hơn bắt nạt, huynh trưởng luôn bên cạnh ta, nhìn thấy không nhịn được, ta cũng vậy ta lao ra chắn trước mặt tỷ ấy hét lên:”Cút đi”. Đám đó thấy ta liền bỏ đi, ta là công chúa, bọn họ chỉ như thuộc hạ của ta nên không dám động vào ta nên bỏ đi. Ba người bọn ta chơi cùng nhau, là ta thích tỷ ấy trước, tính tình dịu dàng, nụ cười ấm áp như ánh nắng. Năm ta mười lăm ta đòi kết hôn cùng tỷ ấy, vẻ mặt tỷ ấy ngây ra sau đó đỏ lên rất khả ái, huynh trưởng ta biết chuyện đã nói:”Vậy à? Thật sao? Ta cũng có chuyện muốn nói”. Y sau đó kéo nam nhân mình thích ra khoe với ta, nam tử ấy ta thấy hắn không xứng với huynh trưởng, hắn mặt lạnh vô cảm, ta không hiểu sao huynh ấy thích được, mãi sau ta gây hại, huynh ấy một lần suýt mất mạng một lần mất mạng, lúc huynh ấy suýt mất mạng là hắn thay huynh ấy chết, sau là ta suýt mất mạng chính huynh ấy chết thay ta”

Sở Tiêu nói với nàng:”Người không có lỗi, chỉ là sao người lại đồng ý làm lữ Quỷ Vương?”

Nàng nhìn y chằm chằm hỏi:”Ta đồng ý khi nào? Hệ Thống với ngươi đi ăn dưa của ta nhiều như vậy cả chuyện này cũng biết á?”

Sở Tiêu cười gượng, nàng nói:”Ta lúc đó chỉ coi hắn như bằng hữu, hắn nói thích ta, ta không đồng ý còn không làm bằng hữu hắn nữa”

Sở Tiêu “ồ” một tiếng rồi hỏi:”Có điều…ngài nói yêu y nhưng lại ngủ cùng nữ nhân khác, chuyện đó thì sao?”

Chủ thần thở dài, nàng nói:”Y đi mãi không quay lại, ta còn tưởng bản thân cái gì cũng không còn cơ, nếu không phải ta kiếm thấy hồn phách của huynh trưởng và tẩu tử thả vào tụ hồn đăng nuôi dưỡng tạm thời thì ta còn chẳng biết sau đó ta thế nào, có điều ta cũng không nghĩ ra, cầu thông thiên ta xây lại hơn ngàn năm, không vị thần độ kiếp trước khi tiền triều sụp đổ quay lại nơi này vậy mà mới gần đây tỷ ấy quay lại”

Nàng bắt đầu kể chuyện hôm đó:”Hôm đó ta đang nghịch nước, thuộc hạ gõ cửa báo với ta có người tới báo cáo xin chức vị, ta ra thì ngỡ ngàng, tại vì nếu là xin chức vị thì không phải tân thần chỉ có thể là người tiền triều, ta còn tưởng phải thấy bản mặt khó ưa của tên nào đấy không ngờ lại là người trong lòng ta”

Sở Tiêu hỏi nàng:”Vậy Thiên Đế tạm thời thì sao? Hệ thống nói mỗi tháng ngài đều ngủ với nàng ta một lần”

Chủ thần đáp:”À, nàng ta à? Bị đuổi rồi”

Sở Tiêu ngây người khó hiểu nhìn nàng, chủ thần liền giải thích:”Tin tức ta sẽ bái đường cùng tỷ ấy truyền đi, nàng ta đến làm loạn, bảo ta đã ngủ với nàng ta rồi, lần đầu của ta là của nàng ta, ban đầu vốn dĩ sẽ bình thường, nhốt nàng lại là được, ta còn chưa mở miệng tỷ ấy đã mở miệng trước, hỏi nàng ta bao nhiêu tuổi, nàng ta bảo nàng ta ba ngàn hai trăm tuổi, tỷ ấy nói ngay:”Vậy à? Nhưng ta là hôn thê của y đính hôn khi y mười lăm tuổi, hơn nữa lúc y đính hôn với ta xong tối nào cũng ngủ cùng ta, đến năm y mười tám tuổi y đã bị ta lấy lần đầu rồi” sau đó còn bảo ta rằng tỷ ấy muốn phế nàng ta đuổi khỏi Thiên Đình, ta nghe lời tỷ ấy lập tức ra lệnh phế và ném nàng ta đi”

Sở Tiêu liền hỏi:”Thật hay giả vậy?”

Nàng gật gật đầu bảo:”Không sai, thật, nửa chữ không sai”

Nửa canh giờ sau, bạch y nữ tử mang theo đồ ăn ra ngoài vườn đặt lên bàn, chủ thần liền nói:”Tỷ, nay y ở lại ăn cùng chúng ta”

Bạch y nữ tử mỉm cười bảo:”Không phải muội nói y sẽ tham gia đại hôn của chúng ta sao? Mai mới đại hôn, hôm nay y đến hiển nhiên là ở lại đến hôm sau, ta cũng nấu đồ ăn cho y mà”

Sở Tiêu biết chủ thần nhà mình rất ngoan ngoãn nghe lời người này nên hỏi ngay:”Vị tỷ tỷ này, ta thật thắc mắc, y không nói cho ta biết tên y, tỷ nói cho ta biết đi”

Bạch y nữ tử bật cười, sau đó nói:”Đừng gọi tỷ tỷ, ta không lớn vậy đâu, ta là Tạ Dung Nguyệt gọi ta Dung Nguyệt là được, muội ấy là Phượng Tịch Dương”