Xuyên Không Ba Ngàn Thế Giới Đều Yêu Anh

Chương 33: Thân phận của chưởng môn




Y hỏi hệ thống:”Ta có thắc mắc, chủ thần sao lại đối tốt với ta vậy?”

Hệ thống không muốn nói sự thật đành nói dối:”Có lẽ thấy ngài tốt hơn mấy tên nam nhân khác đi”

Sở Tiêu nhíu mày hỏi:”Là thế nào?”

Hệ Thống đáp:”Quỷ Vương là nam nhân mà hắn lại coi chủ thần như con rối để chiếm Thiên Đình, đó là chuyện nhiều năm trước cũng là nam nhân đầu tiên ngài ấy gặp, vừa yêu đã gặp trúng một tên khốn rồi”

Sở Tiêu hỏi ngay:”Sau này thì sao?”

Hệ Thống đáp:”Sau này thì là do nhan sắc nên bị nhìn trúng, quen hai người cả hai đều yêu nhan sắc nên chủ thần thấy nam nhân kinh tởm đã đổi sang yêu đương với nữ nhân, chỉ có điều nữ nhân đa phần cũng vì nhan sắc và quyền lực nên ngài hiện tại nhìn ai cũng thấy kinh tởm”

Y “a” một tiếng rồi nói:”Đúng rồi nha, ta đúng là không quan tâm đến nhan sắc và quyền lực của ngài ấy lắm, nhan sắc ấy, ta vẫn là thấy y đẹp hơn nha, còn quyền lực ấy hả? Ta không thích người có quyền cho lắm, ta vẫn là thích kiểu “một túp lều tranh hai quả tim vàng” hơn nhiều”

Hệ Thống liền nói:”Chính là vì chuyện này đó nha, thực ra người trèo lên giường ngài ấy nam nhân rất nhiều nhưng đều bị ngài ấy tàn nhẫn giết chết, chỉ có nữ nhân trèo thì an toàn hơn,chỉ thì gây chuyện khiến ngài ấy ghét bỏ mới gây hại cho tính mạng”

Sở Tiêu “ồ” một tiếng rồi nói:”Có điều ta thấy ngài ấy rất tốt, người bên cạnh ngài ấy sau này nhất định cũng phải rất tốt thì mới xứng với ngài ấy”

Hệ thống nói với y:”Thật ra chủ thần trước khi tiền triều diệt vong đã có hôn thê rồi, người đó rất tốt, là nữ tử tính tình dịu dàng ôn hoà ấm áp, trong lòng chỉ có chủ thần, nghe nói người đó quay về rồi, chủ thần sau này sẽ không dính líu đến nữ nhân khác nữa”

Sở Tiêu hỏi ngay:”Là bạch nguyệt quang sao? Hay nốt chu sa?”

Hệ thống đáp:”Không phải bạch nguyệt quang cũng chẳng phải nốt chu sa, bạch nguyệt quang của ngài xem ngài như bào tỷ, nốt chu sa thích ngài ấy nhưng ngài ấy lại không yêu chỉ nhất thời thích, nếu không phải do ngài ấy và Quỷ Vương có chuyện khó nói thì đối phương không có khả năng thành nốt chu sa được, còn nữ tử này cao hơn cả bạch nguyệt quang kia, đây mới là bạch nguyệt quang thực sự, bạch nguyệt quang kia cũng là sự nhận định nhất thời lúc độ kiếp thôi, cả nốt chu sa kia nữa”

Sở Tiêu chưa hiểu, hệ thống liền giải thích:”Bạch Nguyệt Quang và nốt chu sa kia chỉ là lúc độ kiếp xuất hiện, chủ thần coi họ là sự nhất thời của bản thân, thế thân kia thực ra cũng không hẳn là thế thân, chẳng qua thiếu chút vị nên mới tạo ra danh vị thế thân kia để trêu đùa đỡ chán, còn Quỷ Vương tuy từng là đạo lữ của chủ thần thật nhưng chẳng qua cũng như thế thân thôi, hắn lúc đó đối xử với người dịu dàng ấm áp in hệt vị đó, hơn nữa người lại vận bạch y, y phục giản dị cũng là thói quen của vị đó. Mà lúc đó vị đó đang đi độ kiếp, cầu thông thiên bị chặt gãy sau vị đó độ kiếp thất bại, linh hồn lưu lạc mãi chưa về mới gần đây mới thấy đường về Thiên Đình. Vị đó mới là bạch nguyệt quang chân chính trong lòng chủ thần”

Sở Tiêu liền nói:”Chủ thần cũng không tồi đâu nha”

Năm đó y mười bốn, năm năm sau kể từ ngày Liễu Nghi Hoàng, nữ nhân cầm hệ thống ngôn tình chết. Hôm đó là trăng tròn, trời se lạnh.

Chưởng môn bước đến cạnh y, khoác lên người y một cái áo choàng. Sở Tiêu giật mình xoay người, chưởng môn ôm lấy eo y, hôn nhẹ lên má y nói:”Tiêu nhi, năm nay con mười tám rồi, cùng ta kết thành đạo lữ đi”

Sở Tiêu liền nói:”Nhưng sư tôn, đồ nhi không thích người, kết thành đạo lữ khi cả hai đều thích nhau con không thích người sao có thể thành đạo lữ chứ?”

Chưởng môn liền hỏi:”Vậy làm thế nào để con thích ta đây? Tiêu nhi, ta dưỡng con từ nhỏ thành phu của ta mà, con lẽ nào muốn kết đạo lữ với tên khác sao?”

Sở Tiêu xoay người nói:”Sao đồ nhi có thể kết đạo lữ tên khác, Tiêu nhi đương nhiên thích sư tôn nhất”

Chưởng môn họ Sở tên Hoành Quân thật ra thân phận khá lớn, hắn là tam hoàng tử của tiên đế, hoàng đế hiện tại là đệ đệ cùng phụ mẫu với hắn, mẫu thân hắn là đích nữ phủ Trấn Quốc Công cũng là nữ đồ đệ duy nhất của sư tổ hắn, muội muội của mẫu hậu hắn là đệ nhất thần y vang danh thiên hạ, là công chúa nhất phẩm do tổ phụ hắn hạ chỉ sắc phong, nàng hiện tại là thái hậu của nước bên cạnh, hai nước giao hảo khá tốt.

Mà thân phận của nguyên chủ thấp kém, mẫu thân là công chúa nhân ngư là người được chọn trở thành chủ nhân tiếp theo nhưng lại bị giết, phụ thân chỉ là một ngư dân bình thường. Nhưng bên cạnh y lại có kẻ có quyền lực nhất Thiên Đình phía sau nên cũng có thể xem là địa vị không hẳn thấp kém.

Quốc pháp cho phép đoạn tụ và nam nhân với nam nhân thành hôn, hơn nữa mẫu hậu còn sống nên muốn thành hôn phải về đó. Xe ngựa đi mất ba ngày mới về được kinh thành, trên xe có đồ ăn, hơn nữa xe ngựa là từ hoàng cung đến hiển nhiên xe có cả hộ vệ ngồi cạnh phu xe.

Xe ngựa đến cổng thành vào buổi chiều ngày thứ ba, hoàng đế đích thân đến đón họ. Sở Hoành Quân xuống trước, Phượng Sở Tiêu xuống sau, được hắn bế xuống xe ngựa. Hoàng đế đích thân hành lễ với họ:”Bái kiến tam hoàng huynh”

Hắn đáp lễ chứ không nói gì, y cúi đầu hành lễ, nói:”Thần bái kiến bệ hạ”

Hoàng đế nói ngay:”Miễn lễ”

Nói xong liền hỏi hắn:”Tam hoàng huynh, vị này là?”

Sở Hoành Quân trả lời:”Tam hoàng tẩu của đệ, ta về kinh xin mẫu hậu cho phép thành thân cùng y”