Xuyên Không Ba Ngàn Thế Giới Đều Yêu Anh

Chương 14: Ám sát




Tin tức chưởng môn Hàn Phong Phái bị giết lan khắp Tu Chân Giới, các trưởng lão tức giận đến điên, càng quyết tâm chuyện giết y hơn.

Y biết chuyện đó, ban đêm lúc ngồi trong lòng hắn đọc sách, y nói:”Hôm nay ta giết hắn, nhất định ngày sau người bị giết là ta, hay chúng ta diệt Hàn Phong Phái đi”

Nghe y nói, hắn tức thì gật đầu bảo:”Được nghe sư tôn”

Ngay khuya hôm ấy, Hàn Phong Phái đang yên lặng thì năm vạn Ma binh xông vào.

Tin tức Hàn Phong Phái bị Ma Quân cho người diệt môn lan đi, các trưởng lão của các môn phái khác rất tức giận.

Y rất vui vẻ nhìn màn hình hệ thống cảnh tưởng mấy trưởng lão tức đến đập phá đồ đạt. Sở Tiêu liền hỏi:”Ngươi nói xem, nếu như ta tặng họ thêm một cú nữa bọn họ có đến giết ta ngay không?”

Hệ Thống liền bảo:”Thật ra cũng không cần lắm đâu, tại bọn họ cũng đang có ý định giết ngài ngay đêm nay rồi”

Sở Tiêu hỏi ngay:”Đêm nay? Đêm nay Bạch Hoạ không ở đây à?”

Hệ Thống trả lời:”Không hẳn, hôm nay hắn chỉ là về trễ do bận việc”

Sở Tiêu hỏi ngay:”Hắn ở đâu?”

Hệ thống lướt bản đồ định vị rồi trả lời:”Thư phòng, cách chỗ này vài bước chân”

Y đứng dậy chạy đến thư phòng của hắn, Bạch Hoạ đang bàn chuyện với các Ma Tướng, y đứng ở cửa ngó đầu ra nhìn vào. Hắn thấy y, liền gọi:”Mau vào đây”

Y liền chạy vào, tiến đến ngay bên cạnh hắn, Bạch Hoạ để y ngồi trên đùi mình, tay cầm điểm tâm đưa lên bón cho y ăn, miệng thì vẫn bàn chính sự với các Ma tướng dưới trướng.

Gần tối, y quay lại phòng để tắm, hắn đi theo phía sau. Hệ thống liền hỏi:”Kí chủ, ngài để hắn theo mình như vậy kế hoạch thì sao?”

Y trả lời:”Chả sao cả, ta vẫn sẽ chết nhưng mà là chết chậm một chút, đám kia nhất định sẽ bị ta chọc điên, đến lúc ta chết rồi chúng đang thoã mãn thì hắn ập tới không phải là khá kích thích sao?”

Hệ thống liền nói:”Cũng kích thích thật”

Y xoay người nói:”Cởi y phục cho ta”

Bạch Hoạ khó hiểu nhìn y, bình thường hắn có đòi bao nhiêu y cũng không cho, nay lại chủ động muốn y cởi y phục cho mình, nhưng vẫn vui vẻ đến giúp y.

Ngồi trong lòng hắn trong bồn tắm lớn, y nói:”A Hoạ, ta nghĩ xong rồi”

Bạch Hoạ liền hỏi:”Nghĩ xong chuyện gì?”

Y trả lời:”Chúng ta là phu phu, đã bái đường rồi, trên người ta không có gì ngươi chưa thấy, y phục ta trên giường cũng là ngươi cởi, lúc ta ngất cũng là ngươi tắm cho ta nên sau này ngươi và ta cứ tắm chung đi, ngươi cởi y phục cho ta rồi lại vận y phục cho ta”

Bạch Hoạ nghe xong không khỏi bật cười, hắn luôn nghĩ sư tôn mình cao cao tại thượng thanh lãnh tiên tôn mặt lạnh vô cảm không nghĩ đến chuyện hậu bái đường sư tôn hắn ngày ngày chỉ muốn dính lấy hắn còn trình ra bộ dạng ngây thơ này. Bạch Hoạ hôn nhẹ lên tóc y nói:”Được”

Y hỏi hắn:”Phải rồi, lúc nãy ngươi bàn gì với họ vậy?”

Bạch Hoạ ngây người hỏi:”Sư tôn không nghe gì sao?”

Y lắc đầu bảo:”Ngươi đưa điểm tâm cho ta ăn, ngươi còn đưa thêm cuốn sách cho ta nữa, không phải là bảo ta ngồi đó đọc sách ăn điểm tâm đợi ngươi sao? Ta không nghe được gì cả”

Nghe y nói hắn thở dài rồi nói:”Các Ma Tướng ngỏ ý muốn đánh luôn cả giới Tu Chân, bọn ta đang bàn xem đánh môn phái nào trước, lần trước không phải người bảo người muốn huyết tẩy Nguyệt Minh Phái của người sao? Bọn ta đang bàn tính nên đánh môn phái ấy như nào”

Y hơi im lặng, hắn tưởng y mềm lòng y đập mạnh tay xuống nước chưởng mạnh một chưởng lên trên trần nhà. Mái nhà đổ xuống, hắc y nhân tức thì rớt xuống, y nhảy ra xoay người vận y phục lại rồi nhào đến túm lấy hắc y nhân kia.

Bạch Hoạ còn chưa hiểu chuyện gì vội bước ra, vận lại y phục gọi:”Người đâu”

Hắn tiến tới ngay sau đó, giải tên thích khách ra ngoài giao cho lính gác rồi nói:”Tra khảo đi, không được để hắn chết nhưng phải khiến hắn khai kẻ nào đứng sau, khai xong thì giết rồi mang tin đến đây”

Lính gác lập tức giải đối phương đi, Bạch Hoạ xoay người, Sở Tiêu ở ngay phía sau, hắn vừa quay lại đã bị y ôm lấy. Bạch Hoạ liền hỏi:”Sao vậy?”

Y đáp:”Ta sợ, đừng đi....”

Đây là lần đầu hắn nghe được câu này, hắn không hiểu sao y lại sợ, nhưng hắn vẫn ôm lấy y bế lên rồi nói:”Yên tâm, ta sẽ không rời đi”

Đêm đó hắn ngủ bên cạnh y, đêm khuya thuộc hạ đến gõ cửa, hắn hỏi vọng ra:”Chuyện gì?”

Đối phương trả lời:”Bẩm đại nhân, thích khách đã khai, hắn là người Nguyệt Minh Phái đưa đến, mục đích là ám sát Ma Hậu, còn có thần ngoài dự đoán thu được tin này, tuy chưa chiếu cáo toàn bộ nhưng Nguyệt Minh Phái đã đổi chưởng môn rồi, các đồ đệ của Ma Hậu đang bị truy lùng, hiện không biết đang nơi nào”

Hắn ra lệnh:”Tìm họ, đưa về đây”

Đối phương lập tức tuân lệnh mà rời đi ngay.

Sở Tiêu cựa mình, Bạch Hoạ liền ôm lấy, xoa xoa đầu y. Hắn khẽ thở dài, y liền hỏi:”Thở dài chuyện gì vậy?”

Bạch Hoạ kinh ngạc hỏi:”Ngươi tỉnh rồi?”

Y liền trả lời:”Ngươi nói to như vậy ta không tỉnh mới lạ đó”

Nói xong liền ôm lấy hắn khẽ dụi bảo:”Mau ngủ đi, ta buồn ngủ rồi”