Xuyên Đến Tinh Tế Thành Đan Pháp Thần

Chương 40: Chữa trị kinh mạch




Sau khi đóng cửa phòng lại, ba người Thiên Tử Dật liền nuốt Kinh Mạch đan. Ban đầu cũng không có gì xảy ra, nhưng năm phút sau hắn liền cảm nhận được kinh mạch của mình có một cỗ nóng rát thiêu đốt, sau đó kinh mạch vỡ nát của hắn đang dần dần được chữa trị một cách rõ ràng chứ không như lúc dùng nước thuốc.




Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây kinh ngạc không thôi, hai nhóc ngước nhìn Thiên Tử Dật, giọng nói kích động cực kỳ: "Cha, kinh mạch thật sự được chữa trị."




Thiên Tử Dật gật đầu, hắn nghiêm túc nói: "Chuẩn bị đi, sẽ không dễ dàng như vậy đâu."




Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây gật đầu, hai nhóc ngồi xuống bắt đầu hấp thu Kinh Mạch đan.




Lại trôi qua thêm năm phút, nhiệt khí bắt đầu tăng cao, kinh mạch như bị cỗ nhiệt khí này đốt cháy, hai nhóc liền cảm thấy cả người đau đớn, nhưng vẫn có thể trong sức chịu đựng.




Nửa tiếng trôi qua, lúc này hai nhóc không ngồi nữa mà đang nằm, cố gắng chịu đựng cơn đau đớn. Nhiệt khí như muốn thiêu đốt bọn nhóc thành tro khiến hai nhóc nhịn không được mà phát ra tiến rên nhẹ.




Thiên Tử Dật thì đỡ hơn một chút, dù sao hắn cũng là người lớn, từ nhỏ đã được huấn luyện nghiêm khắc, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ phát ra tiếng.




Cả người ba người như bị thiêu đốt, mồ hôi liên tục chảy ra, mồ hôi của nhiệt khí cũng có mồ hồ của sự chịu đựng.




Lúc này ở bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng chuông, Châu Thanh mở màn hình ra thì thấy đó là Trần Dương Linh, cậu đứng dậy mở cửa nhưng cũng không có mời hắn vào.




"Cuối cùng cậu cũng xuất hiện." Trần Dương Linh nhìn thấy Châu Thanh thì vui vẻ nói, cứ tưởng lại nhận được câu nói lạnh lùng của Thiên Tử Dật rồi chứ.




"Có chuyện gì không?" Châu Thanh hỏi.




"Không có gì, chỉ là thấy cậu có quen với Tịnh Nhã nên muốn thông báo một thông tin cực vui." Trần Dương Linh sung sướng nói, từ lúc Châu Thanh mở cửa ra hắn vẫn chưa từng ngừng cười.




"Nói nghe thử xem." Châu Thanh nhướn mày.




"Cậu cũng biết Cát Hải Phong thường xuyên áp một đầu Cát Hải Thịnh đúng không?" Trần Dương Linh thấy Châu Thanh cắn câu, hắn mập mờ nói.




Châu Thanh cũng không làm hắn thất vọng. Cậu khó hiểu gật đầu, chuyện này thì liên quan gì đến Tịnh Nhã?




"Tịnh Nhã là bạn gái Cát Hải Phong, đương nhiên cô ta cũng sẽ khinh thường Cát Hải Thịnh."




Châu Thanh gật đầu. Với tính cách của Tịnh Nhã, cô ta chắc chắn sẽ chẳng để Cát Hải Thịnh vào mắt.




Trần Dương Linh liếm môi nói tiếp: "Cát Hải Thịnh tuy ma pháp cao, nhưng lại nhút nhát, bị cô ta bắt nạt lại không dám nói. Hôm nay cô ta cũng dở chứng, kết quả đụng phải La thiếu."




Sau những lần qua lại với cậu, hắn phát hiện Cát Hải Thịnh chính là một tên ngốc bạch ngọt.




Trần Dương Linh không hiểu, rõ ràng Jacob và Cát tiểu thư đều là người có bản lĩnh, không biết vì sao lại sinh ra Cát Hải Thịnh như vậy.




"La thiếu?" Châu Thanh suy nghĩ, hình như nghe ở đâu đó rồi.




"La Kính, Thiếu uý La." Trần Dương Linh nhắc nhở.




"Sau đó thì sao?" Châu Thanh nhớ ra người có mái tóc bạc hôm qua.




"Tịnh Nhã ngu dốt thì thôi đi, không nghĩ tới Cát Hải Phong cũng như vậy. Hai người đắc tội La thiếu, kết quả bị anh ta đánh cho kêu cha gọi mẹ, còn nói sẽ trả thù anh ta." Trần Dương Linh khinh thường cười.




Hắn cứ nghĩ Cát Hải Phong là người thông minh, hoá ra hắn mắt mù.




Châu Thanh nghe vậy cảm thấy rất hứng thú, cậu nhìn sang căn hộ của Cát Hải Phong, căn hộ lúc này được đóng kín mít.




"Chưa hết đâu nha, sau đó cha mẹ Cát Hải Phong biết chuyện, đổ hết chuyện này lên đầu Tịnh Nhã, rồi bắt cô ta đi xin lỗi La Kính, xong chuyện thì đuổi cô ta đi." Nói xong hắn đưa quang não lên cho cậu xem, bên trong là hình ảnh Tịnh Nhã quỳ gối trước người thanh niên tóc bạc, La Kính cũng không nhìn cô ta.




Châu Thanh phì cười, không nghĩ Tịnh Nhã lại có ngày như vậy.




Đúng lúc này phía sau hai người vang lên tiếng nói ngây ngô của Cát Hải Thịnh: "Hai người đang xem gì thế?"




Châu Thanh và Trần Dương Linh giật mình, nhìn lại thì thấy Cát Hải Thịnh, kế bên cậu chính là... La Kính.




Trần Dương Linh nhanh chóng tắt hình ảnh đi, nhưng vẫn bị La Kính nhìn thấy, anh lạnh lùng liếc nhìn hai người.




Trần Dương Linh và Châu Thanh âm thầm đổ mồ hôi, tám chuyện của người ta thì thôi, còn xém bị phát hiện nữa chứ.




"Cũng không có gì." Trần Dương Linh cười cười nói.




Cát Hải Thịnh gật đầu, cũng không để ý, cậu quay qua giới thiệu La Kính với hai người: "Đây là La Kính, bạn em mới quen được."




Trần Dương Linh và Châu Thanh gật đầu.




"Đây là Châu Thanh và Trần Dương Linh." Cát Hải Thịnh giới thiệu cho La Kính. La Kính cũng chỉ lạnh nhạt gật đầu.




"Bọn em định xuống tiệm bánh đối diện, không biết hai anh có rảnh không, cùng đi đi." Cát Hải Thịnh nói.




Châu Thanh lắc đầu từ chối. Cậu còn phải canh chừng cho ba người Thiên Tử Dật nữa.




Trần Dương Linh cũng không đi, hắn vừa mới bàn chuyện của người ta xong, hơn nữa hắn đang có chuyện muốn nhờ Châu Thanh.




Trần Dương Linh ánh mắt sâu xa nhìn bóng lưng hai người Cát Hải Thịnh và La Kính: "Không ngờ hai người họ đã là bạn."




Trần Dương Linh quay sang nhìn Châu Thanh, hắn nở một nụ cười thân thiện, đôi mắt sáng lấp lánh: "A Thanh à, cậu có thể luyện giúp tôi Tấn Cấp đan cấp 2 không? Đương nhiên tôi sẽ đưa cậu nguyên liệu và phí luyện đan."




Trần Dương Linh muốn tấn cấp 3, chỉ là hắn không có nắm chắc, cũng không biết vì sao lại như vậy. Trước đó hắn đã thử tấn cấp nhưng thất bại, dẫn tới cấp bậc ma pháp giảm xuống, phải tốn một ít thời gian mới có thể tăng lên lại.




Châu Thanh nhìn ra được Trần Dương Linh đã là đỉnh cấp, cậu suy nghĩ một chút rồi gật đầu: "Không cần trả phí luyện đan."



Cậu xem Trần Dương Linh là bạn mình, từ trước tới nay cậu luôn hào phóng với bằng hữu, huống hồ chỉ là đan pháp cấp 2, tuỳ tiện luyện một chút liền xong.




Trần Dương Linh nghe vậy vui vẻ cực kỳ, hắn đưa cho cậu pháp thảo luyện Tấn Cấp đan sau đó tạm biệt cậu.




Trần Dương Linh cũng không có nhiều tinh tệ, do yêu thú tấn công bất ngờ nên hắn cũng chẳng có gom được bao nhiêu, Tấn Cấp đan lại là đan pháp giá cao, còn không bằng mua pháp thảo rồi nhờ Châu Thanh luyện, có khi bớt được mấy tinh tệ.




Châu Thanh vừa bước vào phòng khách liền nghe thấy tiếng rên lớn hơn. Cậu lo lắng bước về phía phòng ngủ lớn nhưng không có bước vào, cậu đứng một lúc cuối cùng xoay người đi về phía phòng ngủ nhỏ.




Chung cư được cách âm rất tốt, cho dù ba người Thiên Tử Dật có la lên đau đớn thế nào, căn hộ kế bên cũng không nghe được.




Hai ngày sau Châu Thanh đưa đan pháp cho Trần Dương Linh đồng thời quá trình chữa trị kinh mạch cũng kết thúc. Lúc này trong phòng ngủ lớn không nghe thấy tiếng rên nữa, Châu Thanh mở cửa đi vào xem, nhìn thấy ba người Thiên Tử Dật cả người ướt đẫm mồ hôi nằm dưới đất ngủ say.




Quá trình chữa trị rất thống khổ, đặc biệt là sau năm tiếng, đau đến mức Thiên Tử Dật cũng không chịu nổi chứ nói gì đến Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây, hắn chỉ muốn ngất đi cho rồi.




Thế nhưng cuối cùng cũng không có ngất đi, cả ba cố gắng chịu đựng hai ngày, ngay lúc quá trình chữa trị kết thúc cả ba mệt mỏi đến ngủ luôn.




Châu Thanh lại gần kiểm tra, phát hiện cả ba chỉ ngủ say mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cậu cũng cảm nhận được năng lượng ma pháp chảy trong người ba người.




Châu Thanh lấy khăn ấm lau người cho hai tiểu bảo bối sạch sẽ rồi bế hai nhóc lên giường đắp chăn. Cậu cũng lau người cho Thiên Tử Dật nhưng không có kỹ càng như hai tiểu bảo bối, sau đó cậu sang phòng ngủ nhỏ lấy chăn đắp lên cho hắn.