Xuyên Đến Tinh Tế Thành Đan Pháp Thần

Chương 129: Kẻ phá hoại




Truyện chỉ đăng tại 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @tieucamap210.

__________

Phượng Nhu Tinh đỡ lấy Tống Thanh Thời, để cậu ta dựa vào người mình.

Bởi vì Korly dùng thân mình để đỡ nên vết thương của Tống Thanh Thời không quá nặng, cậu ta vẫn bị tơ nhện xuyên thủng nhưng vết thương không lớn như Korly.

Tống Thanh Thời lúc này vẫn còn tỉnh táo, nhưng cơn đau rát ở bụng khiến ánh mắt cậu ta tan rã ra, cảm giác đau đớn này thật giống với kiếp trước.

Phượng Nhu Tinh nhanh chóng đút cho Tống Thanh Thời một viên Hoá Thương Đan, ngay lập tức vết thương liền trở nên đỡ hơn.

Phượng Nhu Tinh cũng đưa cho Trần Dương Linh vài viên để dùng cho Korly nhưng gã đã bất tỉnh.

Nhờ có Hoá Thương Đan, Tống Thanh Thời liền cảm thấy đỡ hơn, cơn đau rát ở bụng cũng giảm đi.

Tống Thanh Thời đưa tay đặt lên lỗ máu của mình, bàn tay phát ra ánh sáng màu vàng, chậm rãi mà chữa trị vết thương của mình, ánh mắt cũng dần hồi phục.

Đột nhiên một tiếng gào thảm thiết vang lên, ngay sau đó là một tiếng nổ mạnh.

Ầm.

Bóng dáng Thiên Tử Dật ôm lấy Châu Thanh xuất hiện trên không trung của lồng tơ nhện nhỏ, nơi mà nhóm Dylan và Trần Dương Linh đang bị hai con nhện trùng thú vờn lấy.

Bởi vì tiếng động kế bên nên mọi người trong lồng đều chú ý, cả nhóm và hai con nhện không khỏi ngẩng đầu lên nhìn.

Theo sau bóng dáng của Thiên Tử Dật và Châu Thanh là thân ảnh của Trùng Công Chúa, ả ta xuất hiện ở trên Thiên Tử Dật một bậc, dùng lưỡi kiếm của mình chém xuống.

Thiên Tử Dật đưa thanh kiếm ra đỡ, nhưng bởi vì đang ở trên không trung, hắn không có điểm tựa liền bị Trùng Công Chúa đánh bay xuống mặt đất, trùng hợp lại ngay vị trí trung tâm bầy nhện con.

Bầy nhện con nhìn thấy mục tiêu liền nhào tới, Dylan và Ryze thấy vậy liền muốn hỗ trợ nhưng lại thấy Thiên Tử Dật cắm kiếm xuống mặt đất, mặt đất lập tức nứt ra thành tám đường.

Lấy vị trí thanh kiếm làm trung tâm, tám đường nứt nhanh chóng cháy lên lửa đen, sau đó lan ra xung quanh Thiên Tử Dật và Châu Thanh, thiêu đốt các con nhện con tới gần.

Ngọn lửa đen nóng rực thiêu rụi mọi thứ, lồng tơ nhện chỉ trong nháy mắt chìm trong biển lửa đen. Chớp mắt một cái, nhện con bị thiêu rụi hoàn toàn sạch sẽ, mà lồng tơ cũng bị ngọn lửa của Thiên Tử Dật phá huỷ.

Những người kia nhìn một màn này mà sợ hãi không thôi. Bầy nhện con khiến bọn họ chật vật lại bị Thiên Tử Dật xử lý một cách dễ dàng như vậy, hơn nữa còn khiến một con nhện trùng trung cấp bị thương.

Rốt cuốc thì cấp bậc thật sự của Thiên Tử Dật là bao nhiêu?

Trần Dương Linh không nhịn được mà thốt lên: "Quá mạnh!"

Dylan và Ryze nghe thấy vậy, bàn tay của cả hai nắm chặt lại, hai người không hẹn mà cùng nhìn Thiên Tử Dật.

Đợi ngọn lửa đen biến mất, mọi người lúc này mới nhìn thấy cảnh vật bên ngoài lồng tơ.

Một con bọ cạp bị những sợi dây gai thực vật cuốn lấy, nửa người của nó đã bị thiêu đốt, máu thịt trộn lẫn vào nhau thành một mớ hỗn độn buồn nôn, còn có mùi khét bốc lên, sống chết không rõ. Mà cách đó không xa lại có một con bọ cạp khác, nó vẫn còn sống nhưng lại bị những sợi dây gai thực vật kỳ quái cuốn lấy khiến nó nằm bất động không thể cử động.

Trùng Công Chúa đáp xuống, ả ta vừa tức giận vừa e dè nhìn Châu Thanh: "Ngươi đã làm gì?"

Châu Thanh không trả lời Trùng Công Chúa, cậu búng tay một cái, những sợi dây gai thực vật đang quấn lấy con bọ cạp còn sống lập tức siết chặt lại, những gai nhọn đâm sau vào người con bọ cạp, nhưng nó lại không thể cử động, chỉ có thể phát ra âm thanh đau đớn.

Nhìn thấy đồng loại của mình bị thương, con nhện trùng trung cấp kia liền tức giận, nó phun ra một chùm tơ nhện đã đâm xuyên Korly và Tống Thanh Thời về phía Châu Thanh. Thế nhưng còn chưa tới gần cậu đã bị ngọn lửa đen của Thiên Tử Dật chặn lại.

Ngọn lửa đen nhanh chóng quấn lấy chùm tơ nhện, dựa theo chùm tơ mà chạy thẳng đến con nhện trung cấp. Trùng Công Chúa thấy vậy lập tức dùng lưỡi kiếm của mình chặt đứt chùm tơ nhện đang phóng ra từ miệng thuộc hạ của mình.

Châu Thanh nhìn thấy con nhện thoát chết thì có chút tiếc nuối. Cậu đập tay xuống đất, lòng bàn tay sáng lên ánh sáng xanh.

Trùng Công Chúa nhìn thấy hành động của Châu Thanh, ả ta không biết năng lực của Châu Thanh là gì, cũng không biết cậu giở trò gì, nhưng kinh nghiệm chiến đấu và quan sát của ả rất tốt.

Mỗi lần Châu Thanh đập tay xuống liền xuất hiện một loại thực vật, vì vậy ả ta nhanh chóng đá con nhện trung cấp qua một bên, bản thân mình thì nhảy lùi về sau.

Y như suy đoán của Trùng Công Chúa, khu vực nơi ả ta và thuộc hạ đứng lập tức trồi lên một nhánh cây gỗ nhọn hoắc, phía trên nhánh cây gỗ còn có những nụ hoa màu đỏ chưa nở.

Trùng Công Chúa quá sơ xuất, ả ta cho rằng Châu Thanh chỉ là một đan pháp sư không có sức chiến đấu nên mới để con bọ cạp vờn cậu một chút. Lại không ngờ Châu Thanh cứ chạy vòng vòng, cậu giả vờ chạy trốn, nhưng thật ra lại đang lấp bẫy.

Ngay lúc con bọ cạp cho rằng đã dồn được Châu Thanh vào đường cùng, Châu Thanh lại bất ngờ hét lên: "Xong rồi!"

Lúc này Thiên Tử Dật vốn đang chiến đấu với con bọ cạp còn lại đột nhiên biến mất, lần nữa xuất hiện hắn đã ở kế bên con bo cạp đang truy đuổi Châu Thanh.

Bàn chân Thiên Tử Dật xuất hiện ngọn lửa đen, hắn xoay người một cước đá văng con bọ cạp.

Bởi vì sự xuất hiện của Thiên Tử Dật quá bất ngờ, con bọ cạp không kịp đề phòng liền bị đá bay đi, mà vị trí lại trùng hợp ở trung tâm khu vực Châu Thanh chạy trốn nãy giờ.

Trùng Công Chúa đột nhiên có linh cảm không lành. Thế nhưng vì sự cảnh giác ả ta không động đậy mà xem tình hình.

Trùng Công Chúa nhìn thấy Châu Thanh đập tay xuống đất, ngay sau đó đột nhiên một đám dây gai thực vật ẩn mình dưới những hòn đá xuất hiện quấn lấy con bọ cạp, gai nhọn đâm vào người nó, con bọ cạp lập tức tê liệt không thể cử động.

Thiên Tử Dật nhân cơ hội dùng kiếm đâm xuyên qua người con bọ cạp, dùng lửa đốt cháy nó.

Bọ cạp đau đớn thét lên, con bọ cạp còn lại thấy đồng loại của mình bị tấn công, nó liền nhào tới giải cứu. Nào ngờ đâu nó vừa lại tới gần, những sợi dây gai thực vật không biết từ đâu xuất hiện quấn lấy nó, dùng gai nhọn đâm vào thân thể nó khiến nó bị tê liệt.

Dây gai thực vật không mạnh, nhưng độc tố nó mang lại quá nhiều, có thể khiến một con trùng thú cao cấp tê liệt trong năm phút.

Đó là lý do vì sao Châu Thanh lại chạy vòng quanh, cẩn thận mà giăng bẫy. Cậu tốn không ít sức và thời gian mới có thể tạo ra nhiều dây gai thực vật như vậy.

Thiên Tử Dật tính giết luôn con bọ cạp còn lại nhưng Trùng Công Chúa đột nhiên xuất hiện chặn lại, ả ta không biết dây gai thực vật như thế nào nên không dám tới gần con bọ cạp để giải thoát cho nó, chỉ có thể chặn Thiên Tử Dật từ xa.

Trùng Công Chúa nhắm tới Châu Thanh, kẻ chủ mưu của đám dây gai thực vật quái dị này là cậu, nhưng nửa đường lại bị Thiên Tử Dật cản lại. Trùng Công Chúa biết nếu ả nhắm tới Châu Thanh, Thiên Tử Dật chắc chắn sẽ không để yên.

Nhìn thấy Thiên Tử Dật trước mặt, Trùng Công Chúa liền đánh bay Thiên Tử Dật cùng Châu Thanh đi, vì vậy liền có màn Thiên Tử Dật và Châu Thanh xuất hiện ở chỗ này.

Tống Thanh Thời nhìn Thiên Tử Dật và Châu Thanh phối hợp ăn ý, Thiên Tử Dật một mực bảo vệ Châu Thanh, trong lòng cậu ta lại nãy sinh lòng ganh tị.

Ở kiếp trước cậu ta cũng được Thiên Tử Dật bảo vệ như vậy, nhưng lúc đó cậu ta chỉ cảm thấy Thiên Tử Dật thật phiền, chỉ mong hắn biến đi khuất mắt cậu.

Nhưng hiện tại, nhìn thấy người Thiên Tử Dật bảo vệ không phải là mình, hắn rõ ràng nhìn thấy cậu ta bị thương nhưng lại không một chút quan tâm, Tống Thanh Thời liền cảm thấy không cam lòng.

Thiên Tử Dật vốn là của cậu ta, Châu Thanh chính là kẻ đã phá hoại định mệnh của cậu ta và Thiên Tử Dật.

Nhìn cả hai sát cánh bên nhau, Tống Thanh Thời ác độc nghĩ.

Kiếp trước đã không có Châu Thanh, thì kiếp này cũng không cần phải có. Châu Thanh nhất định phải chết!