Xuyên Đến Mạt Thế, Từ Chối Làm Bia Đỡ Đạn

Chương 121




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nam Cung Dạ nhìn về phía Nguyễn Đình Tu, trịnh trọng gật đầu: "Ta đã nghĩ kỹ, ta muốn trở thành huyết bộc của lão đại.

Trên đời này ta đã không còn người thân nào nữa, là lão đại đã cứu ta, cho ta sinh mệnh thứ hai, cho nên ta muốn vĩnh viễn đi theo bên người lão đại.

Nếu lão đại đã là hấp huyết quỷ, vậy xin ngươi cũng biến ta thành hấp huyết quỷ đi. Ta tuyệt đối sẽ không hối hận!"

Nguyễn Đình Tu thần sắc phức tạp nhìn Nam Cung Dạ.

Sau tận thế, hắn cứu được vô số người. Cuối cùng giữ ở bên người chỉ có Nam Cung Dạ, Nhạc Chính Vũ cùng Thất Dạ Tuyết ba người.

Nhạc Chính Vũ đã phản bội hắn.

Thất Dạ Tuyết là nữ hài tử, cho nên hắn cũng ít nói chuyện với nàng nhất.

Nam Cung Dạ mặc dù nhìn rất lạnh lùng, nhưng trên thực tế là người rất nhạy cảm.

Cũng là người duy nhất nguyện ý đi theo bên cạnh hắn.

Nguyễn Đình Tu chỉ suy nghĩ trong phút chốc, liền gật đầu đồng ý: "Được."

Nam Cung Dạ phi thường cao hứng.

Nguyễn Đình Tu nhìn về phía Bạch Trà Trà, nói: "Muội muội, muội xoá kí ức Tống Yến đi, ta mang Nam Cung Dạ đi phòng ta."

Trong phòng khách, rất nhanh chỉ còn lại hai người Tống Yến cùng Bạch Trà Trà.

Tống Yến lần nữa xác nhận hỏi: "Ngươi thật sự đồng ý cùng ta thử một chút sao?"

"Chính xác mà nói, là sau khi kết thúc tận thế."

"Vạn nhất tận thế không thể kết thúc thì sao?"

Bạch Trà Trà lắc đầu: "Sẽ không đâu, chỉ cần chúng ta cùng nhau cố gắng, tận thế nhất định sẽ kết thúc!

Ta cùng ca ca sẽ đi g.i.ế.c Nguyễn Minh Hoặc, ngươi cùng Mây Dịch chuyên tâm nghiên cứu giải dược virus Zombie, hai bên cùng cố gắng, nhất định có thể kết thúc được tận thế!"

Tống Yến bị lòng tin của Bạch Trà Trà lây nhiễm, gương mặt lạnh lùng của hắn rốt cục cũng mỉm cười: "Tốt."

"Ngươi nhất định phải nhớ kỹ chuyện đã đáp ứng với ta!"

Bạch Trà Trà biết chuyện mà Tống Yến nói ở đây chính chuyện sau khi hai người tiến đến với nhau, nàng phải chủ động nói cho hắn biết chuyện nàng là hấp huyết quỷ sự tình.

Nàng gật gật đầu.

"Bắt đầu đi."

Tống Yến nhắm mắt lại.

Lần nữa mở mắt ra, hắn đã không còn nhớ rõ chuyện hấp huyết quỷ, nhưng hắn vẫn còn nhớ chuyện Bạch Trà Trà đã đáp ứng hắn, chờ tận thế kết thúc sẽ nguyện ý cùng hắn thử một chút.

"Vậy ta đi tìm Mây Dịch rủ hắn đi viện nghiên cứu đây."

Tống Yến hiện tại có chút đợi không kịp, muốn nhanh chóng nghiên cứu ra giải dược virus Zombie, kết thúc tận thế.

Bạch Trà Trà cũng không tiếp tục giữ hắn lại làm gì, để hắn đi.

Lại đợi qua một thời gian rất lâu, Nguyễn Đình Tu cùng Nam Cung Dạ mới từ trong phòng đi ra.

Nam Cung Dạ vô cùng hưng phấn, nhảy đến trước mặt Bạch Trà Trà, mắt còn chưa hoàn toàn khôi phục lại.

Bạch Trà Trà từ trong không gian lấy ra một hộp hoa quả sấy khô tự làm, đưa cho Nam Cung Dạ, cười nói: "Nào ăn hết, cần nữa thì nói ta."

Nói xong, nàng lại lấy ra một giỏ trúc, bên trong chứa đầy hoa quả tươi mới.

"Cứ ăn thoải mái, đừng nhín lại làm gì, ăn nhanh chứ để lâu lại hỏng."

Nam Cung Dạ cũng không có khách khí, trực tiếp nhận lấy, cầm ở trong tay.

"Cảm ơn Trà Trà muội muội."

Lão đại đã nói với hắn, Trà Trà muội muội cho đồ ăn có thể giải quyết vấn đề khát vọng hút m.á.u của bọn hắn.

Nam Cung Dạ hỏi: "Ta có thể đưa cho Dạ Tuyết ăn cùng không?"

Bạch Trà Trà gật đầu: "Đương nhiên có thể."

Nam Cung Dạ tâm như nở hoa, một bên ăn hoa quả sấy một bên đợi con mắt khôi phục lại bình thường.

"Lão đại, hấp huyết quỷ không phải là sợ ánh mặt trời sao, ngươi sao lại không sợ?"

Nam Cung Dạ đột nhiên nghĩ đến vấn đề này.

Nguyễn Đình Tu cười nói: "Bởi vì ta là thuần chủng hấp huyết quỷ, cho nên không sợ, ngươi là huyết bộc của ta, ngươi cũng không cần sợ."

Nam Cung Dạ biết được mình cũng không cần sợ ánh nắng mặt trời, triệt để an tâm, chờ khi con mắt khôi phục liền vui vẻ rời đi.

Nguyễn Đình Tu lúc này mới nhìn về phía Bạch Trà Trà hỏi: "Muội muội, chúng ta lúc nào đi tìm Nguyễn Minh Hoặc đây?"

"Ngày mai đi, đêm nay muội muốn tăng cấp những dị năng khác của muội một chút."

Bạch Lộ cùng Mây Dịch hiện tại cũng đã là dị năng giả cấp tám.

Ban đêm mọi người cùng nhau ăn cơm, biết được Bạch Trà Trà cùng Nguyễn Đình Tu muốn quay lại D Thị g.i.ế.c Nguyễn Minh Hoặc.

Hai người nằng nặc đòi đi theo nhưng bị Bạch Trà Trà cự tuyệt.

"Bạch Lộ, ngươi với Thất Dạ Tuyết cùng nhau ở bên cạnh Tống gia gia đi, trợ giúp căn cứ săn g.i.ế.c Zombie, khôi phục sản xuất, ca ca đã an bài nhiệm vụ cho các ngươi rồi."

"Mây Dịch, ngươi cùng Tống Yến về viện nghiên cứu căn cứ, tiếp tục nghiên cứu giải dược virus Zombie, viện nghiên cứu bên kia không có hai ngươi là không được, càng sớm nghiên cứu ra kết quả càng tốt."

"Ngày mai ta cùng ca ca mang theo bánh nhân đậu và Nam Cung Dạ lên đường đi D Thị, các ngươi không cần lo lắng, chúng ta nhất định sẽ bình an trở về." Bạch Trà Trà đem tất cả mọi người an bài rõ ràng.

Tống Yến kỳ thật cũng muốn đi cùng đến D Thị, nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định lưu lại căn cứ nghiên cứu giải dược.

Biết thực lực hai người Bạch Trà Trà cùng Nguyễn Đình Tu rất mạnh nên mọi người cũng không nói thêm gì nữa.

Ban đêm.

Bạch Trà Trà lần nữa mang theo ca ca nàng cùng bánh nhân đậu tiến vào không gian.

Chỉ là mình nàng là đến thăng cấp.

Ca ca của nàng cùng bánh nhân đậu là đến để hưởng thụ.

Sau khi gốc cây táo thăng cấp, năng lượng trong quả táo hồng vô cùng nhiều.

Bạch Trà Trà nhất cổ tác khí, trực tiếp đem hệ lực lượng cùng năm hệ Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ lên tới cấp chín.

Sau khi hoàn thành huấn luyện cùng thăng cấp, Bạch Trà Trà liền gọi Nguyễn Đình Tu đến, cả hai cùng nhau thu hoạch không gian vật tư.

Vốn dĩ nàng có thể dùng dây leo nhẹ nhàng hoàn thành việc thu hoạch vật tư, nàng cố ý mang theo ca ca tự tay thu hoạch từng cái một.

Ai biết Nguyễn Đình Tu vậy mà lại yêu thích thu hoạch vật tư đến thế, cũng chủ động đưa ra yêu cầu, không gian vật tư về sau để ca ca tự mình tiến vào thu hoạch phân loại.

Bạch Trà Trà dở khóc dở cười, cuối cùng đành phải đồng ý.

Nguyễn Đình Tu tại không gian dưới chân núi thấy được một loạt biệt thự, hắn cùng Bạch Trà Trà nói:

"Về sau biệt thự này chính là của ta, chờ sau khi tận thế kết thúc, chúng ta tùy thời có thể ở trong không gian nghỉ phép một đoạn thời gian, ở nơi này nghỉ ngơi một chút, nơi này có núi có nước có biển có đồ ăn, còn an toàn tuyệt đối, không hổ là bảo bối tổ truyền."

Bạch Trà Trà liên tục gật đầu, về điểm này, ca ca nàng cùng nàng có suy nghĩ giống nhau a, không hổ là thân huynh muội.

Ngày hôm sau, lúc trời còn tờ mờ sáng.

Nam Cung Dạ lái xe, Nguyễn Đình Tu ngồi bên ghế phụ.

Bạch Trà Trà cùng bánh nhân đậu ngồi ở ghế sau.

Ba người một hổ xuất phát đến D Thị.

Hang ổ của Nguyễn Minh Hoặc đã thành một vùng phế tích. May là hắn cũng có căn cứ khác ở phụ cận.

Ngày đó.

Nguyễn Minh Hoặc mới từ lòng đất chui được ra ngoài, chuyện đầu tiên hắn làm là đi khắp nơi tìm Bạch Trà Trà hai huynh muội họ.

Từ tình báo của Zombie truyền về biết được bọn hắn đã trốn về đế đô căn cứ, hắn cũng không nóng nảy.

Bởi vì hắn biết, hai người này nhất định sẽ trở lại tìm hắn.

Quả nhiên, đúng như hắn dự đoán.

Hàn Băng Vũ mang theo Zombie, truyền về tin tức mới nhất cho hắn.

Hai huynh muội kia đang trên đường đến D Thị.

Đã dám đến tìm hắn, vậy xú nha đầu kia hẳn cũng đã thức tỉnh rồi đi.

Nguyễn Minh Hoặc nở một nụ cười âm tà khốn nạn.

Trong tay một ly rượu vang bị hắn bóp nát, chất lỏng đỏ tươi chảy đầy tay, hỗn hợp vừa mảnh thuỷ tinh vừa chất lỏng màu đỏ đ.â.m vào da hắn.

Nhưng hắn giống như không cảm giác được đau đớn, nở nụ cười quỷ dị.

Nếu hai vật nhỏ đã chủ động dâng mạng đến cửa cho hắn! Vậy cũng đừng trách hắn không khách khí!

Hắn phân phó Hàn Băng Vũ: "Thông tri một chút đi, không cần ngăn cản, để bọn hắn vào!"

"Tuân lệnh."

Hàn Băng Vũ lên tiếng trả lời xong, liền đi ra.

Hắn kéo kéo vành nón, đầu lưỡi đỏ thẳm l.i.ế.m môi một cái, cong môi cười một tiếng.

Thân làm thuộc hạ, hắn đương nhiên sẽ vì chủ thượng phân ưu, hắn sẽ chế tạo một chút phiền phức rồi mới cho vào được.

Hắn kêu hai tiếng "Grừ Grừ" trong cuống họng, liền có hai con Zombie cấp tám đi đến bên cạnh hắn.

"Các ngươi mang các tiểu đệ, san bằng đế đô căn cứ cho ta!"

Hàn Băng Vũ hạ xong mệnh lệnh, hai con Zombie cấp tám kia liền biến mất dạng.

Hắn biết chủ thượng vì sao không hạ lệnh cho bọn hắn động thủ những người bên những căn cứ kia.

Bởi vì chủ thượng xem thường Zombie bọn hắn, cảm thấy bọn hắn chỉ là sinh vật cấp thấp.

Dù cho chính chủ thượng đang là Zombie vương, nhưng hắn vẫn chán ghét thân phận Zombie này. Cho nên, hắn muốn bắt hai huynh muội kia về, muốn một lần nữa trở lại làm Huyết tộc.

Cho nên hắn muốn giữ lại những mạng người sống sót trong căn cứ kia làm kho m.á.u di động trong tương lai cho hắn.

Nếu như không phải bởi vì chủ thượng quá lợi hại, hắn cũng muốn g.i.ế.c Nguyễn Minh Hoặc để đoạt vị, chiếm lấy vị trí Zombie vương của hắn!

Nếu chủ thượng đã xem thường Zombie bọn hắn như vậy, thế thì có tư cách gì thống trị bọn hắn chứ!

Hắn dứt khoát mượn nhờ lực lượng của hai huynh muội kia, đem Nguyễn Minh Hoặc g.i.ế.c chết!

Bọ ngựa bắt ve, hoàng tước tại hậu.

Cái gì mà nhân loại, cái gì mà hấp huyết quỷ, cái gì mà dị năng giả, toàn bộ đều chết đi hết cho hắn!

Để hắn làm thành con hoàng tước kia, chế tạo ra nhiều đại quân Zombie, thống trị thế giới!